Phải nói, Hạ Chí Tài cũng là do kích động quá, lúc này đầu óc trống rỗng, cũng không nghĩ được gì nhiều, chỉ nhăm nhăm trút hết cảm xúc của mình ra ngoài thôi.

"Mau đưa ông nội đi!"
Mấy người nhà họ Hạ còn tỉnh táo bên cạnh sợ hãi tái mặt, nếu Hạ Chí Tài tiếp tục nói nữa thì chắc chắn sẽ gây ra đại họa!
Sau khi nhà họ Hạ rời đi, phóng viên nhìn có chút tiếc nuối, suýt chút nữa thì moi được tin tức lớn rồi.

Sau đó, anh ta lại bắt đầu phỏng vấn Hạ Huyền Trúc, trong suốt quá trình phỏng vấn Hạ Huyền Trúc vẫn còn khá lơ mơ, thậm chí Diệp Vĩnh Khang còn phải giúp cô trả lời nhiều câu hỏi.

Cho đến khi cả hai trở về nhà, vẻ mặt của Hạ Huyền Trúc vẫn còn rất hoang mang.

Bốp!
Diệp Vĩnh Khang đột nhiên vỗ vào hông Hạ Huyền Trúc.

"A, anh làm gì vậy!"
Hạ Huyền Trúc nhanh chóng hét lên.


Diệp Vĩnh Khang cười nói: "Anh chỉ muốn nhắc nhở em là nếu như em tiếp tục ngẩn ra như thế, anh sẽ phải bắt em vào phòng ngủ để giúp em tỉnh táo lại đấy".

Hạ Huyền Trúc ngây người, cuối cùng cũng lấy lại tinh thần.

"Chồng à, tất cả những điều này là thật sao? Công ty của chúng ta đã trúng thầu thật rồi sao!"
Trên thực tế, không thể trách Hạ Huyền Trúc cứ ngẩn ra như thế được, mà do kết quả này thật sự rất khó tin.

Điều này giống như một người bình thường đang đi trên phố, rồi bỗng có người báo tin mình được bầu làm chủ tịch nước vậy, là ai thì cũng phải hoang mang thôi.

"Ừ, là thật, đã được công khai trên trang web chính thức rồi.

Đừng có ở đó mà ngây ra nữa.

Mau chuẩn bị tài liệu đi.


Ngày mai em còn phải đến bộ phận liên quan để ký hợp đồng nữa đấy".

Diệp Vĩnh Khang nhắc nhở.

"Đúng đúng, em phải đi chuẩn bị tài liệu!"
Hạ Huyền Trúc vô cùng phấn khởi, vội vàng chạy vào phòng làm việc mở máy tính lên, bắt đầu chuẩn bị tài liệu ký hợp đồng ngày mai.

Sau khi Hạ Huyền Trúc trở về phòng, vẻ mặt Diệp Vĩnh Khang có chút trầm mặc, đi tới ban công, lấy điện thoại di động ra bấm một dãy số, trầm giọng nói: "Không phải tôi đã nói rồi sao, cuộc đấu thầu lần này tôi muốn có một kết quả công bằng liêm chính, ai cho phép mấy người tự mình quyết định thế!"
Trong bữa tiệc lần trước, Diệp Vĩnh Khang đã đánh tiếng, không muốn bất kỳ ai dùng quyền lực của mình can thiệp vào hoạt động đấu thầu này.

Mặc dù Hạ Huyền Trúc trúng thầu anh cũng rất vui, nhưng anh không muốn dùng cách này để có được kết quả.

Trình Văn Đống nhận cuộc gọi mà mặt tái mét, nhanh chóng nói: "Anh Diệp, anh hiểu lầm rồi.

Sự kiện đấu thầu này hoàn toàn công bằng và công khai.

Tôi không can thiệp vào vì bất cứ ai cả".