Chiến tướng thứ hai dưới trướng vua của thế giới ngầm Giang Bắc – Hàn Sách Hổ.

“Trong ba giây, nói ra những gì tao muốn biết, tao có thể tha chết cho chúng mày”.

Giọng điệu Sư tử đen vẫn bình thản như cũ.

Brừm brừm brừm!
Đúng lúc này, sau lưng lại đột nhiên vang lên tiếng gầm rú của động cơ.

Ít nhất mười chiếc sedan đang lao về phía này.

Cánh cửa của chiếc Maserati màu đen đầu tiên mở ra, một người phụ nữ vô cùng xinh đẹp trong trang phục chuyên nghiệp màu đen bước xuống.


“Sư tử đen, muốn động vào anh Diệp thì phải vượt qua ải của tôi đã!”
Người phụ nữ đó nhẹ giọng nói.

Sư tử đen liếc mắt nhìn đối phương một cái, sau đó đột nhiên phá lên cười: “Cô Trần, vừa rồi tôi còn nói cô dám động vào nhà họ Hàn chúng tôi có lẽ chỉ là một sự hiểu nhầm”.

“Bây giờ xem ra chuyện này không phải là hiểu nhầm, mà là cô cố ý dấn thân vào vũng bùn lầy này”.

Ánh mắt Trần Tiểu Túy kiên định, thay vì trực tiếp trả lời câu hỏi của đối phương, cô ấy trầm giọng nói: “Sư tử đen, tôi nói lại lần nữa, muốn động vào anh Diệp thì phải qua ải của tôi trước đã!”
Sư tử đen lắc đầu chế nhạo: “Trần Tiểu Túy à Trần Tiểu Túy, tôi không biết có phải cô uống nhầm thuốc hay không, cô có biết mình đang làm gì không?”
“Nhà họ Trần cô ở Thiên Hải đúng là có chút thực lực, nhưng hình như cô quên mất rằng đây là Giang Bắc rồi à!”
“Tôi thấy mấy năm nay cô phiêu bạt khắp nơi, lẽ nào cô cho rằng dựa vào chút thực lực của mình đủ để đối đầu với nhà họ Hàn tôi sao?”
Cạch!
Lúc này, cánh cửa của một chiếc xe Bentley bên cạnh mở ra, sau đó giọng nói của một người đàn ông nhẹ nhàng vang lên: “Vậy nếu cộng thêm tôi thì sao?”
Trong lúc nói chuyện, một người đàn ông trung niên, dáng người thấp bé, nhưng ánh mắt sáng rực bước xuống xe.

“Ngụy Trang!”
Nhìn thấy người này, Sư tử đen cũng có chút kinh ngạc.

Nhưng trong khoảnh khắc liền đổi thành dữ tợn, nghiến răng nói: “Ngụy Trang, tôi thấy mấy năm ông cũng giống Trần Tiểu Túy, trôi nổi khắp nơi, ông cho rằng dựa vào hai người các ông mà cũng có tư cách đối đầu với nhà họ Hàn tôi sao?”
Sự xuất hiện của Ngụy Trang khiến Sư tử đen cảm thấy khá ngạc nhiên.


Từ sau khi nhà họ Chu, gia tộc hàng đầu Giang Bắc sụp đổ, nếu như Hàn Sách Hổ là vua số một của thế giới ngầm, thì người đàn ông trung niên tên Ngụy Trang này là nhân vật đứng thứ hai của thế giới ngầm Giang Bắc.

Nhưng cho dù như vậy, thực lực của Ngụy Trang không hề kém Hàn Sách Hổ quá nhiều, đôi bên luôn được coi là nước sông không phạm nước giếng.

Tuy nhiên không thể ngờ được ông ta lại xuất hiện ở đây.

“Tôi trôi nổi hay không, không đến lượt cậu nói.

Hôm nay sợ rằng cậu sẽ không sống sót rời khỏi đây được đâu”.

Ngụy Trang híp mắt cười, giọng điệu vô cùng nhẹ nhàng, giống như thái giám trong cung, nghe rất kỳ lạ.

Trong lúc nói chuyện, cửa của mấy chục chiếc xe bên cạnh đồng loạt mở ra, hàng chục người đàn ông cường tráng bước xuống, tất cả đều mang theo tấu mã sáng loáng.

“Ngụy Trang, mẹ kiếp, ông chán sống rồi à!”
Sư tử đen nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nói: “Ông cho rằng dựa vào đám chim cò này của mình thì có thể làm gì được tôi à? Hôm nay tôi sẽ cho ông biết thế nào là lễ độ!”

Rầm!
Vừa dứt lời, Sư tử đen đạp mạnh một chân xuống đất, cả cơ thể lập tức vọt về phía Ngụy Trang giống như một quả đạn pháo.

Nhưng Ngụy Trang không hề né tránh, vẫn đứng yên ở đó, híp mắt cười nhìn đối phương.

“Đi chết đi!”
Sư tử đen hét lên, lúc này cơ thể cách Ngụy Trang chưa tới hai thước, giơ tay lên đấm một cái thật mạnh vào đầu Ngụy Trang.

Cú đấm này dữ dội đến mức dù cho có một tấm thép chắn ngang phía trước cũng sẽ bị thủng một lỗ chứ đừng nói là đầu người.