Diệp Vĩnh Khang đã cho họ vay 2 tỷ!
Tin nhắn mà họ nhận được vừa rồi là tin nhắn đặt trước khoản vay từ ngân hàng Kim Kỳ, ngày mai họ chỉ cần qua ký tên là có thể nhận được tiền!
"Đừng nói thứ vô bổ đấy.

Vừa rồi Tiểu Túy nói hai người bị lừa đảo trong kinh doanh.

Có chuyện gì vậy?"
Diệp Vĩnh Khang giơ tay cắt ngang.

Khi nói đến vấn đề này, Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải đều có biểu hiện vừa đau khổ, vừa uất ức.

"Chuyện này cũng trách do chúng tôi quá tham lam.

Cách đây ít lâu, chúng tôi có quen người phụ trách của một công ty quốc tế ở nước ngoài và cùng nhau hợp tác một dự án tài chính được đầu tư rất lớn".

"Tỷ suất lợi nhuận của dự án đó rất hấp dẫn.

Chúng tôi nhất thời tham lam, đã đem tất cả vốn liếng của mình đổ vào đó".


"Nhưng hôm qua chúng tôi mới biết đó là một vụ lừa đảo được lên kế hoạch cả rồi.

Dự án hoàn toàn không tồn tại, nhóm người đó là một nhóm lừa đảo chuyên nghiệp!"
Diệp Vĩnh Khang nghe xong hứng thú nói: "Hai người là những người giỏi nhất trong giới kinh doanh của Giang Bắc.

Làm sao có thể phạm một sai lầm cỏn con như vậy?"
Hai người khóc không ra nước mắt, giậm chân đấm ngực: "Đều trách chúng tôi quá tham lam, thủ đoạn của băng nhóm cũng rất thông minh.

Mọi mắt xích gần như không chê vào đâu được, bọn chúng còn dám cả gan giả mạo con dấu của Liên hợp quốc, thật giả lẫn lộn, chúng tôi không để ý nên đã sa chân vào".

Diệp Vĩnh Khang nghe xong liền cười to, cho rằng hai con cáo già này mà cũng có ngày bị người ta lừa cơ à.

"Được rồi, chuyện này tôi biết rồi, khoản vay ngày mai hai người không cần đến lấy nữa".

Diệp Vĩnh Khang vừa nói vừa lấy điện thoại ra bấm một dãy số.

Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải sững sờ, sao anh Diệp lại đột nhiên đổi ý thế?
Lúc này, Diệp Vĩnh Khang đang gọi một cuộc gọi, anh nói chuyện với đối phương bằng tiếng Ý phổ thông, thỉnh thoảng lại bật cười, như thể đang nói chuyện với một người bạn cũ.


Nói chuyện phiếm một hồi, Diệp Vĩnh Khang cúp điện thoại, nhàn nhạt nhìn hai người nói: "Số tiền hai người bị lừa sẽ được trả lại vào tài khoản của hai người".

Đường Văn Nguyên và Lưu Đại Hải sửng sốt, còn chưa kịp trả lời thì điện thoại di động của họ lại xuất hiện một tin nhắn.

Khi nhìn thấy nội dung tin nhắn, mắt họ lập tức to hơn cả chuông đồng, vẻ mặt lộ rõ vẻ ngạc nhiên đến khó tin.

Số tiền họ bị lừa đã được trả lại nguyên vẹn!
"Anh Diệp, cái này......!Anh quả là thần!"
Hai người lúc này vui mừng khôn tả, nhưng nhiều hơn cả là một sự chấn động, lúc này Diệp Vĩnh Khang trong mắt hai người không khác gì một vị thần!
Sau khi hai người gặp tai nạn, liền dùng quan hệ muốn nhờ cảnh sát giải quyết.

Nhưng cuối cùng, biết được rằng nhóm người này không hề đơn giản, còn có thế lực khủng khiếp ở nước ngoài, ngay cả cảnh sát hình sự quốc tế cũng không thể giúp họ.

Đừng nói đến họ, ngay cả người được xếp top 3, Forbes, được mệnh danh là thần chứng khoán Scarfite, cũng đã bị nhóm người này lừa.

Và chuyện đó cuối cùng cũng không được giải quyết, đủ để thấy đối phương quyền lực thế nào.

Nhưng lúc này, anh Diệp chỉ cần gọi điện là đã lấy lại được toàn bộ số tiền mà họ bị lừa ngay lập tức, thật không thể tin được!
Cả hai thậm chí còn tự hỏi liệu tất cả những điều này có phải là một giấc mơ hay không!
Tuy nhiên, hai người họ sẽ không bao giờ biết rằng kẻ cầm đầu băng nhóm lừa đảo lại chả khác nào một tên hầu trước mặt Diệp Vĩnh Khang, luôn nghĩ trăm phương ngàn kế để lấy lòng Diệp Vĩnh Khang.