Hai cha con Mạc Phong cùng Mạc Lân đi gặp Anh Nương, về phần nói cái gì, người ngoài không rõ lắm, Ông Cảnh Vũ cũng không có cố ý đi nghe ngóng.

Dù chưa đi nghe ngóng, nhưng không đến mấy ngày Anh Nương nhận tội.

Nàng ta thừa nhận lửa là nàng ta thả, bởi vì cường đạo bắt nhi tử của nàng ta, lấy tính mạng nhi tử ra uy hiếp, bắt nàng ta phóng hỏa làm lơ là cảnh giác của người hầu phủ, mà cường đạo thì đi mưu hại thê nhi Vĩnh Ninh hầu.

Nàng ta cũng thừa nhận mình cáo trạng Vĩnh Ninh hầu phủ, là bởi vì cường đạo lấy tinh mạng nhi tử cùng nàng ta ra uy hiếp, còn có một phần là oán hận Vĩnh Ninh hầu.

Về phần chuyện chén thuốc có độc, nàng ta cũng thừa nhận là do nàng ta đoán, không có bất kỳ chứng cứ gì.

Anh Nương bỗng nhiên nhận tội, khiến Ông Cảnh Vũ kinh ngạc không thôi.

Đợi Tạ Quyết đi thăm Mạc Phong trở về, nàng bưng nước trà tới, bỏ vào phía trước mặt bàn, lại xoa bóp vai cho hắn.

Bờ vai của hắn rắn chắc, bóp như không bóp, cũng chỉ giả vờ giả vịt bóp mấy lần.


" Mạc Phong có nói gì với chàng, về chuyện Anh Nương bỗng nhiên mở miệng không? "

Tạ Quyết có chút nhíu mày, nàng bóp không có chút lực nào, giống như tùy ý ứng phó.

Hắn cẩn thận suy nghĩ một chút, nàng càng ngày càng đối xử qua loa với hắn.

Từ khi hắn mang binh đi Ung Châu cho đến bây giờ, phu thê bọn họ lâu rồi không nồng nhiệt qua.

Trở về cũng rất nhiều ngày, nhưng chuyện cường đạo cùng Anh Nương đều khiến tâm tình người ta phiền muộn, hắn cảm thấy nàng là không muốn, lại từ khi Lan ca nhi bày tỏ mong muốn, mỗi đêm đều chạy tới ngủ chung, hai phu thê càng không có cơ hội tâm sự.

Tạ Quyết phỏng đoán có phải hắn khiến nàng trống trải quá lâu, cho nên nàng cũng không để ý đến hắn?

Tạ Quyết nghĩ như vậy, cũng có dự định.

——Chờ chuyện Anh Nương với cường đạo đều giải quyết xong, cũng để Lan ca nhi về phòng ngủ một mình, đợi đến khi không có người tới quấy rầy, hắn có thể cùng thê tử thân cận.


Ông Cảnh Vũ trong lòng lại nghĩ đến những chuyện không sạch sẽ, nàng thấy hắn không đáp lại mình, dùng sức bóp mạnh đầu vai của hắn, không vui nói: " Không thể nói? "

Tạ Quyết lấy lại tinh thần, hỏi: " Nàng vừa mới hỏi ta cái gì? "

Ông Cảnh Vũ: . . .

Người này căn bản không để ý nàng nói gì!

Nàng dứt khoát không thèm giả bộ nữa, trực tiếp buông lỏng tay ra, bưng nước trà ở trên bàn lên uống.

Sau khi uống nước trà xong, mới nhẹ trừng mắt liếc hắn một cái, hỏi thêm lần nữa: " Chuyện của Anh Nương, Mạc Phong nói là thế nào? "

Bị thê tử trừng như vậy, trong lòng Tạ Quyết càng quả quyết. Cảm thấy có chút dập dờn, nhưng trên mặt lại đứng đắn cực kì.

Thích thê tử trừng hắn, cũng thích nàng buồn bực đánh hắn hoặc cắn hắn, loại sở thích này vẫn nên giấu đi, dù sao nếu để thê tử biết, nàng lại nghĩ hắn không bình thường.

Tạ Quyết lấy lại tinh thần, nhấc ấm trà lên rót cho thê tử, cũng rót cho chính mình một cốc, nói với nàng: " Hắn hoà ly với Anh Nương "

.....

Link đọc ở đầu tường