Buổi sáng hôm sau.

Sau khi hạ triều Hạ Lan Tử Hành theo lệ thường trở về Thành Thư điện, đến cửa đại điện, liền gặp một tiểu hoàng môn (*) tiến lên vái chào:"...Bệ hạ"

(*) Tiểu hoàng môn: thái giám.

Thấy thần sắc hắn hơi bối rối, Hạ Lan Tử Hành liền nhíu mày:" Làm sao vậy?"

" Tề Mi đại trưởng công chúa đang ở bên trong..."_ Hoàng môn bẩm.

"..."

Hắn biết đại trưởng công chúa muốn vào cung hôm nay, có ý đến xem Tô Dư thế nào. Nhưng hiện nay lại trực tiếp đến Thành Thư điện, chỉ có thể vì một nguyên nhân -- khởi binh vấn tội.

Hắn từng nói với đại trưởng công chúa sẽ hảo hảo chăm sóc Tô Dư, hiện tại Tô Dư lại bị cấm túc, nghĩ cũng biết đại trưởng công chúa đang rất không vui rồi.

Vào trắc điện, thấy Tề Mi đại trưởng công chúa đang ung dung thưởng trà, mắt cũng không giơ lên. Hoàng đế liền tiến lên thi lễ:" Cô an."

Lúc này Tề Mi đại trưởng công chúa mới đứng lên, hành lễ:" Bệ hạ."

Hạ Lan Tử Hành tinh tường nhận ra -- nàng quả thực đang giận.

Lúc trước hắn đối với Tô Dư không tốt, Tề Mi đại trưởng công chúa cũng từng vì Tô Dư mà nói với hắn nhiều lần, cũng từng tức giận với hắn, nhưng rốt cuộc cũng vì dính dáng ít nhiều đến chuyện trên triều, nên sau vài lần, đại trưởng công chúa cũng không nói gì thêm, chỉ bí mật che chở Tô Dư như cũ.

Nhưng lần này thì khác, lần này là do hắn xứng đáng, hạ lệnh cấm túc Tô Dư, mặc kệ nguyên nhân là gì, thì nhìn đại trưởng công chúa đang ngồi ngay ngắn ở kia, hắn vẫn cảm thấy chột dạ.

Quả nhiên, đại trưởng công chúa cũng không vòng vo, câu hỏi đầu tiên chính là:" Hôn lễ với Giai Du Phu Nhân ngày đó, không phải bệ hạ đã nói sẽ đối tốt với Tô Dư sao?"

"..."_ Hoàng đế buồn rầu im lặng trong chốc lát, đại trưởng công chúa cũng không nói lời nào chờ câu trả lời của hắn. Lát sau, hoàng đế nói với cung nhân _" Đi mời Sung Nghi đến."

_______________________________________

Tô Dư đang ở Nguyệt Vi cung chuẩn bị  một chút điểm tâm chiêu đãi Tề Mi đại trưởng công chúa thì nghe được tin đại trưởng công chúa đã trực tiếp đến Thành Thư điện, không khỏi có chút cười trên nỗi đau của người khác -- nàng đúng là không muốn kháng chỉ, giả như đại trưởng công chúa đến đây, nàng nhất định sẽ hảo hảo giải thích với nàng ấy, tuyệt không để đại trưởng công chúa hiểu lầm hoàng đế.

Nhưng mà đại trưởng công chúa lại chưa cho nàng cơ hội này.

Thời điểm Từ U tự mình đến Trân Xa các, Tô Dư nhịn cười thật thống khổ.

Nghe hắn nói rõ nguyên nhân, Tô Dư liền đem vài đĩa điểm tâm cất vào hộp, cũng không mang theo cung nhân khác, đi theo Từ U.

Bên ngoài đã chuẩn bị xong bộ liễn, Tô Dư vừa nhìn một cái, liền nói:" Bộ liễn miễn đi, bản cung tự mình đi tới."

"..."_ Từ U rất muốn nói với nàng một câu: Bệ hạ đang sốt ruột.

Nhưng nàng lại rõ ràng không vội.

Hạ Lan Tử Hành đang ở trong Thành Thư điện kiên trì ứng phó vị cô này. Đây không phải vị cô duy nhất của hắn, nhưng lại là vị cô có quan hệ tốt nhất với hắn. Cũng vì vậy, đời trước hắn mới chưa từng tức giận mà lấy mạng Tô Dư. Nói cách khác, hắn có thể có cơ hội đền bù Tô Dư, ít nhiều gì cũng liên quan đến nàng, bởi vậy hắn lại càng thêm kính trọng...

Thời gian trôi qua chậm cực kỳ, hoàng đế chờ đến lo lắng. Hắn biết rõ, trong chuyện giữa hắn và Tô Dư, đại trưởng công chúa đối với hắn hoàn toàn không tín nhiệm, cho nên dù hắn nói gì cũng vô dụng, chỉ có thể để Tô Dư tự mình nói mới được.

Tô Dư tại sao còn chưa tới...

Đợi đã lâu, mới nghe được tiếng bước chân tiến vào điện, hoàng đế cùng Tề Mi đại trưởng công chúa đều nhìn sang, thì thấy một cung nga tiến điện bẩm:" Bệ hạ....Tài Tử nương tử đang.... đang cãi nhau với Sung Nghi nương nương..."

Tề Mi đại trưởng công chúa nhíu mày, nhìn về phía hoàng đế, mặc dù cái gì cũng không nói, nhưng ý trách cứ trong mắt lại rất rõ ràng.

Lúc hoàng đế cùng Tề Mi đại trưởng công chúa đi đến, Tài Tử Lục thị đã bị Từ U giữ lại. Từ U tuy đã học qua chút võ, nhưng muốn giữ Lục thị đang liều mạng với Tô Dư lại cũng hơi phí sức, hơn nữa dù sao Lục thị cũng là một Tài Tử, hắn không dám đả thương nàng ta, nên nhất thời hơi có phần lúng túng.

Tô Dư đứng cách Lục thị năm sáu bước, thần sắc thanh lãnh nhìn nàng ta, trong mắt có chút chán ghét cũng có chút thương hại, hai loại cảm xúc này hòa chung một chỗ, hoàn toàn là bộ dáng không để nàng ta vào mắt.

Trên mặt đất cách nàng không xa, các loại điểm tâm rải rác khắp nơi, cùng các mảnh sứ vỡ hòa cùng một chỗ, nhìn vào liền biết lúc nãy nơi này đã từng xảy ra tranh chấp.

Lông mày Tề Mi đại trưởng công chúa càng thêm nhíu chặt, nàng cũng biết chuyện Lục thị mất con, nhưng vừa nhìn thấy Lục thị mặc dù bị Từ U giữ lại vẫn nhất quyết không tha Tô Dư, vài phần thương cảm trong lòng thoáng chốc liền biến mất không còn chút gì.

Không quy củ thế này, vị Quận vương mang nàng ta tiến cung đáng lẽ nên bị phạt.

" Lục Tài Tử."_ Giọng nữ tức giận vang lên khiến thân hình Lục thị không khỏi run lên một trận, nhất thời không tiếng động, vừa quay đầu nhìn lại, liền vội vàng tránh khỏi Từ U:" Bệ hạ thánh an, đại trưởng công chúa thánh an."

" Bệ hạ thánh an, mợ..."_ Tô Dư còn chưa nói xong, Tề Mi đại trưởng công chúa đã đỡ nàng đứng dậy. Tề Mi đại trưởng công chúa liếc nhìn điểm tâm đầy đất, không để ý đến Lục thị mà hỏi Tô Dư:" Chuyện gì xảy ra?"

" Vốn là muốn mang đến thỉnh an mợ..."_ Tô Dư cúi đầu xin lỗi, mang theo vài phần trêu chọc liếc về phía Lục thị _" Ai ngờ giữa đường lại nhảy ra một Lục Tài Tử. Người mới vừa sinh xong cũng không biết hảo hảo tĩnh dưỡng thân thể, cứ ngày ngày chạy loạn khắp nơi, thần thiếp thật không dám trêu vào."

Lời này không sai, Lục thị quả thực rất không thông suốt mới đi ra ngoài. Đừng nói sinh non, cho dù sinh đủ tháng, chuyện ở cữ cũng không ai dám chậm trễ, có ai mà không ở trong cung của mình hảo hảo tĩnh dưỡng 1 tháng chứ?

Lục thị này...quả thực không muốn sống nữa.

Tô Dư vừa nói vừa nhìn về phía hoàng đế, trong ánh mắt có ý cười nhàn nhạt, giải thích:" Ngày hôm qua bệ hạ có nói với thần thiếp, hôm nay mợ muốn vào cung vấn an. Thần thiếp từ sớm đã bắt đầu chuẩn bị, làm Chiết Chi cũng phải bận rộn theo..."_ Giọng nói có vài phần ủy khuất _" Nhưng Lục Tài Tử lại phá hỏng mất."

Tề Mi đại trưởng công chúa nghe vậy thì cơn giận vì việc Tô Dư bị cấm túc liền giảm xuống, những lời này của Tô Dư nghe như đang cáo trạng Lục Tài Tử, nhưng thực ra là đang nói cho nàng biết, mặc dù những ngày này Tô Dư bị cấm túc, nhưng hoàng đế cũng thường xuyên chiếu cố nàng.

Đại trưởng công chúa nhìn nhìn hoàng đế, lại ngó qua Lục thị, không mặn không nhạt hỏi nàng ta một câu:" Bản cung hình như chưa đắc tội gì với nương tử nhỉ?"

" Đại trưởng công chúa..."_ Lục thị cả kinh quỳ xuống, run rẩy nói _" Đại trưởng công chúa thứ tội...thần thiếp.. thần thiếp không biết là mang đến cho đại trưởng công chúa..."

" Thôi."_ Tô Dư nhạt nhìn nàng ta, trước khi đại trưởng công chúa kịp mở miệng, đã cười nói với đại trưởng công chúa _"Cũng do thần thiếp không nói với nàng những thứ này là mang đến cho cô, chẳng trách được nàng không biết nặng nhẹ như vậy."

Nghe như đang cầu tình vì Lục thị. Nhưng Tô Dư vừa dứt lời, Từ U đứng bên cạnh Lục thị liền khom người nói:"Không phải không biết nặng nhẹ, rõ ràng là đại bất kính."

Thanh âm không lớn, hoàng đế cách hai bước không thể nghe rõ, nhưng đại trưởng công chúa lại nghe rất rõ ràng. Dù sao cũng là người lớn lên trong cung, suy nghĩ một chút liền ước chừng chuyện này là được an bài, thấy lời nói này cũng không gây bất lợi gì cho Tô Dư, liền theo đó mà hỏi:" Cái gì đại bất kính? Đại nhân cớ gì lại nói như vậy?"

" Cái này..."_ Từ U tự định giá rồi lại nhìn sang thần sắc của Tô Dư, khom người nói _" Tuy Sung Nghi nương nương không nói điểm tâm này là mang đến cho đại trưởng công chúa ngài...nhưng nàng có nói là mang đến Thành Thư điện a!"

Nói cách khác, Tô Dư đã nói với Lục Tài Tử đó là điểm tâm làm cho hoàng đế, nhưng Lục Tài Tử vẫn đánh đổ, tội danh này so với việc đánh đổ đồ của Tề Mi đại trưởng công chúa còn lớn hơn.

Lục thị bị dọa nạt, quỳ rạt trên đất không dám nói. Qua hồi lâu, mới nơm nớp lo sợ nhìn về phía hoàng đế:" Bệ hạ...thần thiếp không biết...."

" Ngươi nếu không biết là mang đến Thành Thư điện, vậy tại sao lại nói bản cung mê hoặc thánh tâm?"_ Tô Dư lạnh lùng nhìn nàng ta, câu nói đầu tiên đã hoàn toàn phá hỏng lời giải thích của nàng ta. Lục thị nhận ra tình hình không ổn, trong lòng càng thêm sợ hãi, nàng ta không có nói như vậy với Tô Dư. Nhưng còn chưa kịp giải thích, đã nghe thấy Tô Dư cười nhạt _" Ngày hôm qua nháo đến cửa Nguyệt Vi cung cũng còn thôi, bản cung biết ngươi đau xót vì vừa mới mất con, nên mới kích động mà mất quy củ như thế. Bất quá hôm nay tại sao lại trùng hợp như vậy, có thể ở chỗ này 'vô tình gặp gỡ' nương tử? Bản cung vốn là bị tuyên gọi nên mới đi ra ngoài, chẳng lẽ nương tử là thực không muốn sống nữa, còn chưa hết tháng cữ đã muốn ra ngoài đi dạo sao?"_ Dừng lại một chút, Tô Dư quan sát nàng ta, mang theo vài phần cân nhắc nói _" Là thật 'vô tình gặp gỡ', hay nương tử ngươi vốn biết bản cung sẽ đi qua nơi này, cố ý đến chờ bản cung?"

Hoàng đế vốn trầm mặc không nói lúc này cũng nhìn về phía Lục thị, hắn cũng cảm thấy Lục thị không thể bất chấp thân thể của mình mà ra ngoài đi dạo, rồi tiện đà 'vô tình gặp gỡ' Tô Dư được. Hậu cung đều biết lần này Lục thị bị tổn thương thân thể rất nặng, nàng ta không thể không biết điều này.

Nhưng nếu nói nàng ta biết rõ Tô Dư sẽ đến đây mà đến chặn lại thì...

Tô Dư thong thả bước hai bước về phía Lục thị, từ trên cao nhìn xuống nàng ta, cười nói:" Là ai nói với nương tử bản cung sẽ đến đây?"

Lục thị không đáp.

Tô Dư lại nói:" Là Từ đại nhân tự mình đến Khinh Lê cung truyền chỉ, bản cung nửa khắc cũng không dám trì hoãn liền đi theo. Như thế nếu có kẻ sau khi nghe được tin Từ đại nhân tới Nguyệt Vi cung rồi chạy đi nói với nương tử, nương tử đuổi đến chỗ này, căn bản là không kịp. Không lẽ............. nương tử ngươi lại dám sắp đặt nhãn tuyến ở ngự tiền, bệ hạ vừa sai người truyền bản cung đến, liền có người chạy đi bẩm báo với nương tử sao?"_ Tô Dư khẽ cúi người, nhìn khuôn mặt tiều tụy của Lục thị cách mình nửa thước _" Tài Tử nương tử, giám thị Thánh Thượng là tội lớn thế nào, ngươi chẳng lẽ không biết sao?"

Nghĩ cũng biết Lục thị không có bãn lãnh này rồi.

Tô Dư rõ ràng là đang dò hỏi nàng ta. Hoàng đế nhìn Tô Dư hùng hổ dọa người, trong lòng cười một tiếng, im lặng không ngắt lời nàng.

Lục thị cũng mơ hồ cảm thấy Tô Dư đang dò hỏi mình, nhưng tội danh giám thị đế vương...nàng ta thật gánh không nổi.

Ở đâu còn tâm tư lo lắng có thể sẽ liên lụy đến người khác hay không.

" Thần thiếp không dám..."_ Lục thị cảm thấy rất áp lực dưới ánh mắt của Tô Dư, lại thấy hoàng đế thủy chung không lên tiếng, để Tô Dư tùy ý tra hỏi nàng ta. Như vậy nếu nàng ta tiếp tục không giải thích, chỉ sợ tội danh này sẽ được ấn định. Dập đầu một cái, lắp bắp nói _" Thần thiếp không dám làm chuyện như vậy...đừng nói là bệ hạ, cho dù là bên cạnh Sung Nghi nương nương....thần thiếp cũng không dám cài nhãn tuyến....."_ Ngẩng đầu dò xét thần sắc của Tô Dư, thấy nàng vẫn thủy chung mỉm cười, Lục thị liền lấy lại bình tĩnh, nói tiếp_"Là...Là Chương Nhạc Phu Nhân sai người nói với thần thiếp....Sung Nghi nương nương muốn đi gặp bệ hạ.....thần thiếp vì nóng lòng nên mới...."

Chương Nhạc Phu Nhân.

Tô Dư rất hài lòng khi nghe được bốn chữ này, sau đó làm như kinh ngạc ngồi thẳng lên, luống cuống nhìn về phía đại trưởng công chúa, tiện đà nhìn về phía hoàng đế.