Hạ Lan Tử Hành nhất thời ngẩn ngơ. Sau khi sống lại 2 ngày nay, trong triều hết thảy đều giống như đời trước, do đó hắn không cần phải phiền lòng về chính vụ một lần nữa, chỉ cần cân nhắc cùng Tô Dư chung đụng như thế nào cho tốt là được rồi.

Nên hắn cứ như vậy mà bỏ quên đại hôn của mình. Đậu Oản sắp gả vào, đó là nữ nhi của Tả tướng, theo đời trước mà nói, đó chính là hoàng hậu của hắn.

Nhưng đời này, hắn không thể cưới nàng làm hoàng hậu. Trong lòng hắn rất rõ ràng, hắn thiếu Tô Dư rất nhiều, bắt đầu từ việc không cho nàng làm hoàng hậu. Vì vậy hắn không thể để cho chuyện này phát sinh 1 lần nữa.

Chuyện đầu tiên hắn nghĩ đến, chính là hủy hôn.

Nhưng vừa nghĩ lại liền cảm thấy không ổn. Lúc này lục lễ (*) đã làm được hai, mà chuyện hắn cưới Đậu Oản làm vợ đã là chuyện ai ai cũng biết. Tuy hắn là hoàng đế, là người có quyền lực lớn nhất, nhưng không có nghĩa hắn muốn làm cái gì cũng được.

" Đậu Oản..."_ Hắn thở dài một tiếng tựa lưng vào ghế ngồi, suy nghĩ cách giải quyết. Tấu sớ trên bàn đã sớm xem hết -- chỉ cần chiếu theo cách làm kiếp trước là xong, nhưng chuyện của Đậu Oản hắn lại không thể chiếu theo kiếp trước đuợc...

Thực đau đầu.

" Từ U"_ Hắn trầm giọng gọi một tiếng, hoạn quan bên cạnh liền tiến lên vái chào:" Bệ hạ."

Hoàng đế thở dài nói:" Truyền Cung chính nữ quan đến cho trẫm."

_______________________________________

" Bệ hạ thánh an"_ Nữ quan chưởng sự Cung chính tư Trương thị vào điện, kính cẩn hành lễ, thấy hoàng đế phất tay lệnh cho đám cung nhân lui ra ngoài, liền biết hắn có đại sự muốn nói, nhất thời có chút kinh hãi, cúi đầu không nói gì.

" Trương thị"_ Hoàng đế ngưng mắt nhìn nàng, tự định giá nói:" Trẫm nhớ rõ ngươi...là người Tề Mi đại trưởng công chúa tiến cử, phải không?"

Trương thị dập đầu một cái:" Vâng."

" Ngươi hẳn rất quen thuộc người của Tô gia."_ Hoàng đế nói giống như đang cười, nhưng lại khiến nàng kinh sợ trong lòng, chưa kịp trả lời đã nghe hoàng đế hỏi:" Tô Quý Tần chắc cũng thế nhỉ?"

Trương thị run lên, lấy lại bình tĩnh từ từ nói:" Nô tỳ chỉ ở Cung chính tư làm việc...chưa từng...."

"Trẫm muốn nghe lời nói thật"_Hoàng đế ngữ điệu lười biếng, nhưng lại làm cho nàng tinh tường nhận ra một ít lãnh khí trong đó.

Trương thị năm nay hơn 30, đã ngồi trên cái ghế Cung chính này từ lúc tiên đế còn tại vị, đến nay đã được 7-8 năm rồi. Vì luôn xử sự công bằng, chính trực không sợ gian tà, nên chưa bao giờ chột dạ như hôm nay -- thật sự nàng cùng Tô Dư quan hệ rất tốt, không chỉ vì Tề Mi đại trưởng công chúa dặn dò, mà còn vì chính nàng cũng cảm thấy hoàn cảnh của Tô Dư thật đáng thương.

Nàng không biết sau này sẽ phát sinh chuyện gì, nhưng hoàng đế lại rất rõ ràng chuyện đời trước, nàng sẽ có kết quả thế nào.

Đó là lúc sau khi hắn dùng thủ đoạn mạnh mẽ, cứng rắn tiêu diệt những thế lực còn sót lại của Tô gia, hắn liền chuẩn bị hỏi tội Tô Dư, tội đầu tiên nhắc đến chính là chuyện nàng năm đó sát hại hoàng duệ. Nhưng lúc này, Trương thị lại liều chết hộ Tô Dư, thậm chí hoàn toàn không để ý tới ý tứ của hắn, liên tục nói ra bao nhiêu lý do Tô Dư sẽ không sát hại hoàng tự. Tuy là nói không bằng chứng, nhưng lại khiến trong lòng mọi người sinh ra nghi ngờ.

Vì vậy cuối cùng Tô Dư không chết, nàng lại chết.

Hạ Lan Tử Hành tin tưởng, đời này, nàng cũng sẽ tiếp tục che chở Tô Dư.

" Bệ hạ"_ Trương thị rốt cuộc nặng nề dập đầu, giọng nói kiên định _" Là do nô tỳ được Tề Mi đại trưởng công chúa âm thầm nhờ vả chiếu cố Tô Quý Tần, Quỳ Tần nương nương hoàn toàn không biết chuyện này."

Quả nhiên, mặc cho hắn ép hỏi, Trương thị vẫn chọn bảo hộ Tô Dư.

Trương thị tựa hồ nghe thấy hoàng đế thở phào nhẹ nhõm, nhưng vẫn không dám ngẩng đầu, chỉ nghe hắn nói tiếp:" Tốt, như vậy ngươi liền đem chuyện năm đó Tô Quý Tần sát hại hoàng duệ lật lại cho trẫm."

Cái gì?!

Hoàng đế chờ nàng hồi thần lại mới nói:" Trẫm mặc kệ ngươi dùng biện pháp gì, phải cho lục cung cảm thấy, việc này không phải do nàng làm."

" Dạ..."_ Nàng vừa mới do dự đáp một tiếng, thì hoàng đế đã nói:" Chuyện này ngươi phải thật sự thăm dò cho trẫm, trẫm muốn biết chân tướng năm đó."

Trương thị gần như nghẹn thở. Chân tướng? Vì sao hắn lại đối với sự kiện kia nổi lên nghi ngờ?

Nhất thời nghi hoặc không lên tiếng, chỉ nghe hoàng đế nói:" Ngươi không phải có lòng muốn chứng minh nàng trong sạch sao? Lần này cứ theo ý của ngươi mà làm, nếu ngươi có thể tra được đầy đủ chứng cứ, trẫm liền trả trong sạch cho nàng."

Quân vô hí ngôn.

Trương thị kìm chế kinh hãi, trịnh trọng cúi đầu:" Dạ, nô tỳ tuân chỉ."

Trả sự trong sạch cho Tô Dư, là chuyện hắn nhất định phải làm, nhưng nhất thời lại tìm không ra thời điểm thích hợp để nhắc lại, cho đến khi hôm nay bị Tô Dư nhắc nhở chuyện đại hôn hắn mới nhận ra không thể nghĩ được nhiều như vậy nữa. Tóm lại cứ nhắc tới trước, thứ nhất chuyện này sớm muộn gì cũng phải nhắc lại, thứ 2 nếu tội của nàng bị cho là có oan tình, thì hắn đột nhiên nói không muốn lập tân hậu, cũng có thể được một bộ phận triều thần ủng hộ.

Trương thị vừa cáo lui, Từ U đã trở vào trong điện xem hoàng đế còn có phân phó gì không. Hoàng đế trầm ngâm giây lát, nói:" Truyền Thẩm Diệp."

Từ U vội vàng đáp:" Dạ."

Thẩm Diệp là cấm quân Đô Úy phủ Chỉ Huy Sứ, vào đời trước, đây là một trong những người hắn tín nhiệm nhất. Cho nên hắn không cần phải lo lắng xem Thẩm Diệp có vui lòng giúp đỡ Tô Dư hay không, hắn chỉ cần phân phó Thẩm Diệp làm theo là được.

" Bệ hạ."_ Thẩm Diệp vừa vào điện liền chấp tay hành lễ, vẻ mặt trước sau như 1 lạnh lùng cương nghị. Hoàng đế nửa câu thừa thải cũng không có, lập tức nói:" Trẫm muốn ngươi làm một chuyện."

" Đều nghe theo người."

Hắn đã quen làm theo mỗi đạo ý chỉ của hoàng đế, nhưng ý chỉ này lại làm hắn kinh hãi không thôi, hoàng đế nói:"Ngươi biết trẫm sắp thành thân, lục lễ đã qua hai, bước tiếp theo chính là nạp cát, trẫm muốn bất luận như thế nào đều là "không lành"."

Thẩm Diệp hít một hơi khí lạnh:"Bệ hạ ngài...ngài như thế là..."

"Trẫm biết mình đang làm gì."_ Hoàng đế khẩu khí bình thản _" Đi làm đi."

"Nhưng.."_ Thẩm Diệp do dự nói _ "Đây chính là...Thái miếu."

" Trẫm biết." Giọng nói vẫn không chút gợn sóng, nói xong liền nhìn nhạt hắn, kiên trì cho đến khi hắn đáp một chữ:" Dạ. "

Hoàng đế muốn "Nạp cáp" lúc xủ quẻ vô luận thế nào đều không lành, nói trắng ra, là muốn hắn tại chỗ Thái miếu động tay chân.

_______________________________________

Tô Dư mơ thấy một giấc mộng chưa từng có.

Trong mộng nàng nhìn thấy..hình như hôm đó là hôn lễ của hoàng đế cùng Đậu Oản, Chương Nhạc Phu Nhân trong nội cung Huệ Tức cho cung nhân đi mời nàng đến. Nhưng không phải đi Huệ Tức cung, mà là đi Trường Thu cung.

Đến Tiêu Phòng điện của Trường Thu cung, cung nữ khom người kêu nàng tự tiến vào tẩm điện, nàng lúc đó tuy có nghi hoặc trong lòng nhưng cũng không dám không làm theo.

Sau đó nàng nhìn thấy một bộ lễ phục đặt trên giường, bị đặt ngổn ngang ở đó, trong điện lại không có 1 bóng người. Nàng nhất thời không hiểu gì nhìn khắp nơi, sau đó cũng không dám ở lâu liền đi ra ngoài.

Rời khỏi Tiêu Phòng điện, nơi đáng lẽ thuộc về nàng.

Nhưng nàng ở cửa đại điện lại bị tuần thị của Cung chính tư ngăn lại, tuần thị vào trong nhìn một cái, lạnh lùng hỏi:" Quý Tần nương nương ở chỗ này làm gì?"

Sau đó hình ảnh một mảnh hỗn loạn, nàng cái gì cũng không thấy rõ, cũng nghe không được chính mình nói gì. Lúc rõ ràng trở lại, là lúc tuần thị kia cầm bộ lễ phục ra nhìn nàng, nàng lúc này mới nhìn thấy trên bộ lễ phục đó bị kéo cắt 2 vết.

Tiếp đó, tuần thị không nói 2 lời áp giải nàng đi gặp hoàng đế.

Hình ảnh cuối cùng, là hoàng đế tát lên mặt nàng 1 cái, mắng to:" Đố phụ!"

Tô Dư đột nhiên bừng tỉnh, mọi thứ trong mộng đều quá chân thật. Lòng nàng kinh sợ, cảm giác vô lực đó đến bây giờ nàng vẫn còn cảm thấy được.

Thậm chí là cả đau rát trên mặt.

Nàng từ từ vuốt ngực, cất giọng kêu:" Chiết Chi."

" Nương nương"_ một cung nga bước vào điện khẽ chào, nhưng không phải Chiết Chi, lúc này nàng mới nhớ ra. Hoàng đế đã bổ sung cung nhân ở Tễ Nhan cung cho nàng, nhìn như là chiếu cố, kỳ thật....không bằng nói là giám thị.

Nàng lạnh giọng hỏi:" Chiết Chi đâu?"

" Chiết Chi tỷ tỷ đã ngủ..."_ Cung nữ kia cung kính đáp lời, đánh giá thần sắc của nàng rồi nói thêm:" Hay là nô tỳ đi gọi nàng dậy?"

" Không cần."_ Nàng yên lòng, dầu gì thì khi an bài người đến cũng không mang Chiết Chi đi. Phất tay cho cung nữ kia lui ra, nàng nhớ lại từng cảnh trong mơ, cười đến mức lãnh khí tỏa ra khắp nơi: Diệp Cảnh Thu, ngươi lớn lối quá rồi, ngay cả lão Thiên cũng nhìn không được, muốn giúp ta một tay mà.

Tất cả giấc mộng từ trước đến nay, gần cũng vậy, xa cũng thế, tất cả đều chỉ là những hình ảnh mơ hồ không rõ, khiến nàng không thể nhìn rõ ngọn nguồn, muốn phòng cũng phòng không được. Nói cách khác, những giấc mộng kia tuy là báo trước, nhưng ngoại trừ gây cho nàng vô tận sợ hãi thì đều không có tác dụng gì.

Nhưng giấc mộng hôm nay lại bất đồng...thời gian, sự việc, kết cục, nàng đều thấy rất rõ.

Có lẽ lần này sẽ có cơ hội tránh thoát...

Nàng nghĩ như vậy, nhưng lại không biết nên làm thế nào. Cũng không nên làm quá nhiều an bài, dù sao 2 ngày trước giấc mộng đều không còn ứng nghiệm, vậy chắc gì giấc mộng này có ứng nghiệm hay không?

Lễ phục hoàng hậu.....

Nàng khẽ cười cảm khái Diệp Cảnh Thu thật sự là hảo tâm tư, ỷ vào việc hoàng đế cực kỳ chán ghét nàng, liền ở trên lễ phục hoàng hậu động tay chân vu oan cho nàng, hoàng đế tự nhiên sẽ phạt nàng thật nặng. Có lẽ... lễ phục hoàng hậu, đến cả sủng phi cũng hủy không được đi?

Hoàng đế không thể dung được nàng làm chuyện này, cũng chưa chắc có thể dung được Diệp Cảnh Thu làm ra chuyện đại bất kính như vậy.

Hơn nữa...từ những giấc mộng, nàng mơ hồ nhận ra, từ ngày đó về sau, Đậu Oản cùng Diệp Cảnh Thu sẽ liên thủ đối phó một mình nàng. Nên bây giờ nếu có thể làm cho các nàng trở mặt trước, đó là chuyện không thể tốt hơn.

Dù là nàng cùng hậu vị vô duyên, nhưng cũng không cần cùng lúc ứng phó cả 2 người này, cuộc sống về sau cũng có thể nhẹ nhàng hơn một chút.

" Tiêu Phòng điện..."_ Nàng từ từ thì thầm 3 chữ này, hơi lộ ra ý cười.

_______________________________________

3 ngày sau, liên tiếp bận rộn mấy ngày ở Cung chính tư, Trương thị thật vất vả mới được nghỉ ngơi thì cửa phòng đột nhiên bị gõ 1 tiếng. Ngoài cửa truyền âm thanh quen thuộc:" Nữ quan đại nhân, nô tỳ là Chiết Chi."

Trương thị sau khi giật mình liền cảm khái: Từ trước đến nay hoàng đế rất ít triệu kiến nàng, còn Tô Quý Tần lại càng không muốn làm nàng phiền toái. Hôm nay thì tốt rồi, hoàng đế đột nhiên kêu nàng tra rõ chuyện năm đó đã không nói, Tô Quý Tần liền trước sau sai Chiết Chi đến.

Nhất định là có chuyện gì nhờ vả đây.. rốt cuộc cặp vợ chồng này muốn làm cái gì vậy?

" Vào đi"_ Nghe được âm thanh của Trương thị Chiết Chi liền đẩy cửa đi vào, nói:" Bái kiến nữ quan đại nhân."

" Miễn, ngồi đi."_ Trương thi vẻ mặt ôn hòa, đợi nàng yên vị mới vừa giận vừa cười nói:" Ít khi thấy ngươi chủ động đến gặp ta."

"Dạ"_ Chiết Chi ngượng ngùng cúi đầu, lẩm bẩm:" Lần này....là Quý Tần nương nương.....có việc muốn làm phiền đại nhân."

Trương thị hơi rùng mình, nói:" Ngươi cứ nói. Phàm là chuyện ta có thể giúp, ta nhất định sẽ không chồi từ."

Tề Mi đại trưởng công chúa kêu nàng giúp đỡ Tô Dư nhiều một chút, nhưng Tô Dư không chỉ không đến tìm nàng, thậm chí vì không muốn nàng chuốc lấy phiền toái nên thường xuyên trốn tránh không gặp. Hôm nay lại chủ động mở miệng, có thể thấy được đây là chuyện nàng nhất định làm được.

" Nương nương nói không phải là việc khó..."_ Chiết Chi nói, từ trong tay áo lấy ra một phong bao rồi đặt trên mặt bàn _" Nương nương chưa nói với nô tỳ là chuyện gì, tất cả đều viết ở trong này."

Cẩn thận vậy sao? Trương thị giương mắt lên:" Đã biết, ngươi trở về phục mệnh đi, nói ta nhất định sẽ làm theo."

Tô Dư không muốn tìm phiền toái cho nàng, vì vậy nếu nói đây không phải là chuyện khó thì nhất định đây không phải là chuyện khó.

Chiết Chi thi lễ cáo lui, Trương thị liền đứng dậy cài cửa lại, sau đó xé phong thư ra. Bên trong chỉ có 1 trang giấy, trên tờ giấy chỉ có 2 dòng chữ nhỏ, nhưng nàng vừa nhìn liền nghi hoặc không thôi.

(*) Về hôn lễ: Hôn lễ truyền thống của Hán tộc tổng cộng có 6 bước, theo thứ tự là:

+ Nạp lễ: Nhà trai chuẩn bị lễ vật, nhờ người mai mối đến đặt vấn đề với nhà gái.

+ Vấn danh: Nhà trai viết tên họ, ngày tháng năm sinh của người nam lên thiệp hồng, nhờ người mai mối đưa đến nhà gái, nếu nhà gái ưng thuận, cũng sẽ ghi tên tuổi, ngày tháng năm sinh của người nữ lên thiệp hồng, sau đó gửi cho thầy tướng số để tính cho đôi trẻ.

+ Nạp cát: Sau khi đã có kết quả hòa hợp (hoặc xung khắc) về bát tự của hai bên nam nữ, sẽ có bàn luận sơ bộ về hôn sự.

+ Nạp chưng: Đính hôn

+ Thỉnh kỳ: Chọn ngày tốt làm đám cưới.

+ Nghênh thân: Đúng ngày lành tháng tốt, tân lang đến nhà tân nương chính thức rước tân nương về nhà.

Vì vậy tình huống hiện tại là nạp lễ cùng vấn danh đã finish....Đến nạp cáp, nói trắng ra là xủ quẻ bói xem có lành hay không, nhưng trong đó còn có 1 tầng nghĩa khác là...nạp cáp để nhà trai có thể lấy ngày sinh tháng đẻ của nhà gái, do đó ý nghĩa của việc này rất quan trọng.