Người trong TV không ai khác chính là Thương Tỉnh ưu Hương, là người mà bị tôi XXOO ở nước R!
Lưu Hương? Đầu tôi lập tức đau đớn, theo như tục lệ của nước R, thì khi nào nữ nhân lấy chồng phải theo họ chồng, và đổi sang họ chồng, không biết Thương Tỉnh Ưu Hương đổi tên thành Lưu Hương có dụng ý gì?
"Nàng không phải là một minh tinh của nước R hay sao? Tại sao lại chạy tới Trung Quốc? Tại sao lại đổi tên thành Lưu Hương?"
Tôi chỉ vào Thương Tỉnh Ưu Hương trong TV hỏi.
"Anh không biết sao? Nàng vốn là một minh tinh nước R, nhưgn căn cứ theo lời nàng nói, là nàng từ nhỏ lớn lên học tập ở Trung Quốc, nên cugnx coi đây là quê hương thứ hai của mình"
Hoàng Văn Tĩnh nói:
"Hiện tại, nàng xinh đẹp như vậy, có ai mà không thích!"
Nàng tới Trung Quốc? Trong đầu tôi hiện lên một dấu hỏi lớn, mặc kệ là thực hay giả , tôi cũng phải bội phục nàng.
Sở dĩ Thương Tỉnh Hưu Hương muốn sang Trung Quốc phát triển, thì con đường của nàng đã định rồi, nhưng như vậy sẽ mất thị trường ở nước R
"Về phần tại sao nàng lấy tên là Lưu Hương, thì chẳng phải có câu, khiếu nhân quá lưu hương hay sao, tên Lưu Hương cũng gần như đồng âm."
Hoàng Văn Tĩnh thuộc như lòng bàn tay nói.
Tôi nghe xong không khỏi thở phào nhẹ nhõm, cũng có chút thất vọng, xem ra là tôi tự mình đa tình rồi, tôi còn tưởng rằng nàng bị tôi XXOO rồi, sau mới sửa lại tên như vậy.
"Nhưng mà căn cứ theo lời nàng nói, thì cái tên này còn có một ý nghĩa khác, nhưng đó là một bí mật, chuyện này làm cho em vô cùng hiếu kỳ!"
Hoàng Văn Tĩnh tiếp tục nói một câu hơi suýt làm cho trái tim tôi tan vỡ.
"A…..A!"
Tôi gật đầu, không biết nên nói cái gì.
Điều làm tôi kỳ quái nhất chính là Thương Tỉnh Ưu Hương nói Hán Ngữ cứ như người Trung Quốc!
Mấy tháng trước, một câu hán Ngữ nàng còn không biết, mà chỉ trong thời gian ngắn như vậy, đã có thể đạt tới trình độ này, không thể phủ nhận, nàng vô cùng thông minh.
Lưu Hương ở Trung Quốc trông thật đáng yêu, còn Tô Dĩnh Tư là thành thuần, những minh tinh như vậy, dễ dàng được người khác tiếp nhận.
"Cậu có Chung Dương của nàng không? Cho tôi mượn nghe một chút"
Tôi xem nhìn Lưu Hương trong TV có chút xuất thần, cũng có chút nghi hoặc, quyết định ở nước R trước kia là đúng hay sai.
Có thể Lưu Hương thấy tôi ở nước R thế mạnh, tưởng tôi là người có tiếng ở Trung Quốc, nhưng mà đã làm cho nàng thất vọng rồi.
Ở Trung Quốc, thậm chí ở Tùng Giang, người biết teen Lưu Lỗi này cũng không có mấy người.
Hoàng Văn Tĩnh con mắt không rời TV lấy từ trên giá sách xuống một chiếc đĩa Cd, đưa cho tôi nói:
"Đừng có làm hỏng nhé, đây chính là bản hạn chế đó!"
Tôi tiếp nhận CD, nghĩ thầm….sớm muộn chúng tôi sẽ gặp lại. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Gia tộc của Thương Tỉnh Ưu Hương là một gia tộc truyền thống, từ trước tới giò, nàng chưa từng có một người bạn là nam
Nàng từ nhỏ đã tiếp nhận sự giáo dục, chính là trọn đời chỉ có một…trượng phu, là người được đụng tới thân thể của nàng.
Được tư tưởng này hun đúc, Thương Tỉnh Ưu Hương rốt cục quyết định bước lên con đường tìm chồng.
Không biết xuất phát từ loại tình cảm gì, mà nàng bắt đầu hoài niệm nam nhân thô lỗ kia.
Có thể nhìn ra được, cái tên nam nhân Trung Quốc kia có thể ở nước R hô phong hoán vũ, thì ở Trung Quốc nhất định là một nhân vật rất giỏi, nếu như mình gả cho hắn, cũng không ủy khuất bản thân mình.
Vì vậy, ôm quyết định này, Thương Tỉnh Ưu Hương bắt đầu học Hán Ngữ.
Gia tộc nàng mới đầu phản đối việc nàng tới Trung Quốc phát triển sự nghiệp, nhưng sau khi biết chuyện này, thì cũng ngầm đồng ý với quyết định của nàng.
Sau khi đổi tên là Lưu Hương, nàng sang Trung Quốc.
Đã mấy tháng rồi, thế mà vẫn không có tin tức về cái tên Lưu Lỗi này.
"Chẳng lẽ người kia chỉ thuận miệng lừa gạt mình!" Sau khi biểu diễn xong, nàng tức giận vứt trang phục biểu diễn sang một bên.
"Tiểu thư, người bây giờ đã là tình nhân trong mộng của nhiều nam nhân như vậy, nam nhân kia không tìm người, thì đúng là mù rồi!"
Lưu Mẫu là vú nuôi của Lưu Hương, nhặt quần áo lên cho nàng, nói.
Lưu Mẫu là bảo mẫu của Lưu Hương từ nhỏ, hiện giờ lại biến thành người đại diện, lần này tới Trung Quốc nàng cũng đi theo, cho nên mới đổi tên thành Lưu mẫu.
Đúng là làm khó nàng, đã lớn tuổi rồi, còn phải theo Lưu Hương học hán ngữ!
"Hắn đúng là bị mù rồi! Ở trong giới truyền thông, con đã nhiều lần ám chỉ, vậy mà vẫn không có bất kỳ tin tức gì của hắn!"
Lưu Hương tức giận nói.
"Ai!"
Lưu Mẫu thở dài, sau đó nói:
"Tiểu thư, mau thay trang phục đi, biểu diễn kết thúc, chúng ta còn phải ký cho người hâm mộ nữa!"
Lưu Hương khẽ thở dài một chút, gật đầu. Sau khi mặc trang phục vào, đi ra ngoài, lại khôi phục biểu tình thường ngày.
"Xin hỏi Lưu Hương, đây là lần biểu diễn đầu tiên ở Trung Quốc, cô có thấy thành công hay không?"
Một ký giả hỏi.
"ha ha, cô nói như vậy cũng không sai, đây đúng là lần đầu tiên tôi biểu diễn ở Trung Quốc, Thương Tỉnh Ưu Hương trước đây và Lưu Hương bây giờ có thể nói là hai người rồi"
Lưu Hương vừa cười nói.