Lúc này, Sở Dạ giơ tay lên, đặt lòng bàn tay lên vai Lý Nhị Cẩu, nụ cười trên mặt càng rõ ràng hơn.

“Nếu vậy thì đưa ta đến điện Yêu Hoàng ở Thập Tuyệt Phong đi.”

Khi nghe thấy ba chữ "điện Yêu Hoàng”, Lý Nhị Cầu theo bản năng chống cự.

Theo như Lý Nhị Cẩu được biết, có vô số người đã tiến vào cái gọi là điện Yêu Hoàng và không bao giờ đi ra nữa. Trong lòng Lý Nhị Cẩu không muốn đi đến nơi đó.

Nhưng dưới cái nhìn chòng chọc của Sở Dạ, Lý Nhị Cẩu lại không dám từ chối.

Thập Tuyệt Phong, điện Yêu Hoàng! Nhìn từ mặt ngoài là một hang đá đen kịt


Phía trên hang đá có khắc ba chữ" điện Yêu Hoàng" xiêu xiêu vẹo vẹo.

Dù là ai cũng cảm thấy đây là một trò đùa. Nhưng khi đến nơi này, Sở Dạ lại có một loại cảm giác kỳ quái.

Đó là một loại cảm ứng đối với lực lượng.

Dường như có một sức mạnh khủng khiếp không thể diễn tả được ẩn giấu ở phần sâu nhất của hang đá.

Sở Dạ không chút do dự, trực tiếp đi vào trong hang đá.

Tuy không muốn nhưng Lý Nhị Cầu vẫn đi theo.


Trong hang đá không có ánh sáng, luôn tràn ngập bóng tối. Nhưng điều này không ảnh hưởng đến tăm nhìn của Sở Dạ.

Trong đôi con ngươi điềm tĩnh, những thần chú cổ xưa không ngừng ngọ nguậy.

Điều này giúp Sở Dạ có thể nhìn rõ con đường bên trong hang đá.

Đường đi không phức tạp nhưng rất quỷ dị

Sở Dạ đi chưa đến nửa nén hương, con đường đã chia làm hai.

Xuất hiện hai con đường.

Ngã rẽ đột nhiên xuất hiện khiến Sở Dạ dừng bước,

Ở vùng đất hoang vâng có một pho tượng Thần Ma có thể xuyên thấy vạn kiếp, nhìn ra sự thật đẳng sau ảo ảnh.