- "Hoàng Thượng vẫn còn chưa nói cái gì đâu, Huệ tần liền vội vàng phủi sạch quan hệ như vậy, chẳng phải là nói lạy ông tôi ở bụi này hay sao?"
Chu quý phi không chút khách khí mà bỏ đá xuống giếng.
Lúc này, Huệ tần nhìn Chu quý phi đôi mắt quả thực sắp phát hỏa.
- "Trước mắt còn không có chứng cứ chứng minh việc này cùng Huệ tần có quan hệ gì, nhưng thật ra Lý vinh hoa, chính là bị Hồng Hạnh khai ra liền ngay cả tín vật đều có.

Ta thấy thế nào thì Lý vinh hoa cũng là người bị hiềm nghi lớn nhất đi? Nghe nói Quý Phi xưa nay cùng Lý vinh hoa có giao tình rất tốt nha, ngươi vội vã đứng ra nói chuyện như vậy chẳng lẽ là muốn vì hảo tỷ muội của mình thoát chịu tội hay sao?"
Bảo Lạc ôm tiểu cầu Thật Lâu vào lòng, một người một chó trông thật đáng yêu, lời vừa nói ra đối với Chu quý phi mà nói lại không thế nào đáng yêu.
Tuy rằng không biết chân chính người hại chết Vinh phi đến tột cùng là Chu quý phi hay là Thái Hậu, nhưng chuyện này bên trong tuyệt đối có bút tích của Chu quý phi.

Bọn chúng sau khi hại chết Vinh phi còn muốn giá họa cho người bên mình, mắt thấy sự tình không ổn lại bắt đầu tìm dê thế tội, tưởng như vậy là hoàn mỹ lắm sao?
Chu quý phi nghĩ rằng có thể đem lực chú ý của mọi người lên đầu Huệ tần cũng phải hỏi xem nàng có đồng ý hay không!
- "Quý Phi, Bảo Lạc nói rất có lý, ngươi nếu cùng Lý vinh hoa có giao tốt, việc này ngươi vẫn là không nên quản đi."
Chiêu Đức Đế không mặn không nhạt nói.
Dĩ vãng Chu quý phi tuy rằng cũng có một chút tâm tư, nhưng Chiêu Đức Đế cũng sẽ không để ý.

Nhưng tại sự kiện trọng đại này, hắn không chấp nhận được Chu quý phi có tiểu tâm tư gì.
Chu quý phi mấy năm nay rốt cuộc không còn giống như lúc trước nữa, Chiêu Đức Đế trong lòng thầm than.

Có lẽ, nhân sinh gặp gỡ, vì hoàn cảnh đưa đẩy thật sự cũng khiến tính tình của nàng thay đổi.
Bảo Lạc nhìn thần sắc của Chiêu Đức Đế, thầm nghĩ trong lòng, nguyên tưởng rằng Chiêu Đức Đế đối với Chu quý phi là "Chân ái" có thể sủng ái cũng như dung túng đến bất kỳ hoàn cảnh nào.

Nhưng trước mắt xem ra, Chiêu Đức Đế đối với Chu quý phi bất quá cũng chỉ có thể như vậy thôi.

Có lẽ, đối với những vị đế vương vốn là sinh vật lương bạc này mà nói, bọn họ "Ái" cùng những người khác không giống nhau đi.
Bất quá, như vậy cũng tốt, nếu Chiêu Đức Đế thật sự đối với Chu quý phi nói gì nghe nấy thì người nên đau đầu chính là các nàng.
Huệ tần cảm kích mà nhìn về phía Bảo Lạc liếc mắt một cái, tiện đà lại oán độc mà nhìn Chu quý phi.
Nàng đương nhiên biết Bảo Lạc cũng không phải muốn giúp nàng, chỉ là không nghĩ mướn để cho Chu quý phi được tiện nghi thôi.


Chính là như vậy thì có có quan hệ gì tới nàng? Lúc này đây ai có thể trợ giúp nàng, đối với nàng mà nói cũng chính là đáng giá để nàng cảm tạ người đó! Nếu đã muốn đem nàng giống như con kiến nhỏ bé mà dẫm chết, tự nhiên nàng cũng liền không đội trời chung với địch nhân.
Cung nhân trong người còn mang theo độc dược bị cấm trong cung quả thực không phải là chuyện nhỏ.

Ngày ấy, cung nữ bên người của Huệ tần vì "Sợ tội tự sát", tẩm cung của Huệ tần đã từng bị lục soát một phen rồi.

Lúc ấy bởi vì trong cung của Huệ tần phát hiện độc "Kiến huyết phong hầu", Huệ tần đã bị Chiêu Đức Đế thẩm vấn một hồi, phân vị của nàng cũng từ nhị phẩm bị giáng xuống cấp ngũ phẩm tần, tự mình trải qua đoạn thời gian khổ cực, gian nan.
Sau sự việc đó, ngay cả nhà mẹ đẻ của Huệ tần cũng bị Chiêu Đức Đế thanh trừng một hồi.

Nếu không phải phụ thân của Huệ tần nguyện cáo lão hồi hương hướng Chiêu Đức Đế tỏ lòng trung thành, lại liệt kê những loại độc vật trân quý cùng không có nhiều, dựa vào thân phận, địa vị của nhà bọn họ cũng khó giữ được, chỉ sợ sự hiềm nghi là khó có thể bỏ qua dễ dàng như vậy.
Tuy rằng miễn cưỡng đã có thể vượt qua một màn này nhưng từ đây về sau, thế lực nhà mẹ đẻ của Huệ tần chắc chắn sẽ không còn như trước nữa.

Trong lòng Chiêu Đức Đế cũng tồn một thứ nghi ngờ cắm sâu vào lòng.

Lần này, nhắc tới loại độc - vật này, Chiêu Đức Đế liền lập tức lại hoài nghi tới trên người của Huệ tần đầu tiên.
Huệ tần trong lòng âm thầm kêu khổ, đối với Chu quý phi quả thực là hận đến tận xương tủy.
Lợi dụng nàng một lần không đủ, còn chuẩn bị lợi dụng nàng lần thứ hai, làm nàng vĩnh viễn không thể xoay người được nữa hay sao?
Khi chưa bị buộc đến bước đường cùng, Huệ tần chưa chắc có dũng khí để đập nồi dìm thuyền cùng Chu quý phi chính diện đối đầu.

Nhưng lúc này đây, nàng đã hạ quyết tâm liều chết cũng muốn đem Chu quý phi kéo xuống nước cùng! Nếu Chu quý phi không cho nàng đường sống yên ổn, như vậy liền đơn giản, mọi người đều đừng nghĩ đến việc sống yên ổn á!
Bao nhiêu năm trôi qua, trong tay Huệ tần hoặc nhiều hoặc ít cũng có nắm giữ một ít chứng cứ phạm tội của Chu quý phi.

Mặc dù những chứng cứ này còn không đủ để có thể hoàn toàn vặn ngã Chu quý phi được, nhưng nhiều ít vẫn có thể cho Chu quý phi thêm một ít rắc rối.
- "Hoàng Thượng, mấy năm trước Hoàng Thượng từ trong cung của thần thiếp lục soát ra kiến huyết phong hầu, thần thiếp liền nghĩ, thần thiếp nhất định phải điều tra rõ việc này, nhìn xem đến tột cùng là ai đã trong sáng ngoài tối hãm hại thần thiếp.

Thần thiếp dùng hết những nhân mạch được sở hữu ở trong cung, lúc này mới điều tra rõ vật kiến huyết phong hầu là như thế nào được mang vào trong cung."
- "Từ trước, thời điểm Trịnh hoàng thương vào trong trong cung cung cấp đồ vật, ngẫu nhiên cũng sẽ mang một ít mộc chế vật phẩm trang sức mang tiến cung, nói là đưa tới cho một ít vị chủ tử thưởng thức, hoặc là lưu trữ để thưởng cho người hầu kẻ hạ trong người.


Nhân lúc vật phẩm là trang sức hình mộc kia cũng không thu hút, hơn nữa phía dưới các cung nhân đều biết Trịnh hoàng thương là do Chu quý phi một tay đề bạt lên, những người đó liền không có nhiều khó xử Trịnh hoàng thương, liền để cho Trịnh hoàng thương đem mộc chế vật phẩm trang sức mang vào trong cung."
- "Trịnh hoàng thương kia làm việc cũng thực cẩn thận, mỗi lần vào cung cũng không nhiều mang, chỉ mang một, hai cái.

Phía trước phía sau, tổng cộng mang theo ba lần.

Nếu không phải có người nhớ kỹ việc này mà nói cho thần thiếp, chỉ sợ thần thiếp còn không thể tưởng được, Trịnh hoàng thương lại có thể mang đồ vật nguy hiểm như vậy tiến cung mà không gặp bất kỳ trở ngại gì đâu?"
- "Ngươi nhưng là có chứng cứ?" Chiêu Đức Đế nói.
- "Thần thiếp có nhân chứng.

Năm đó, có vài tên tiểu thái giám cùng tiểu cung nữ nhìn thấy Trịnh hoàng thương đem độc - vật mang tới tiến cung.

Hoàng Thượng cũng có thể đem Trịnh hoàng thương triệu vào cung tra khảo, thẩm vấn tốt một phen."
- "Đem mấy người kia dẫn tới, lại đem Trịnh thương nhân tiến cung cho trẫm.

Hiện giờ, hắn cũng không phải cái gì gọi là" hoàng thương "nữa!"
Mọi người cũng không thể dự đoán được chuyện này thế nhưng lại nổi lên nhiều vấn đề như vậy.
Ai cũng biết, Trịnh thương nhân là người của Chu quý phi.

Nếu "Kiến huyết phong hầu" thật sự là do Trịnh thương nhân mang tiến cung, như vậy, việc này cùng Chu quý phi liền không thể thoát khỏi quan hệ.
Không ít người đều trộm nhìn mà đánh giá Chu quý phi, chỉ là Chu quý phi luôn luôn tỏ ra trầm ổn nên trên mặt của nàng căn bản nhìn không ra cái gì.
Một lát sau, vài tên cung nữ, thái giám trong miệng Huệ tần nói tới quả nhiên bị mang theo đi lên.
Mấy người kia hiển nhiên liền bị dọa cho không nhẹ, lúc ấy chỉ nghĩ Trịnh hoàng thương bất quá là mang theo mấy cái mộc chế vật phẩm trang sức tiến cung thôi, cũng không có gì mấu chốt, bọn họ lại nhận được hiếu kính của Trịnh hoàng thương, lúc này mới nhắm một con mắt, mở một con mắt đem những đồ vật Trịnh hoàng thương mang đến để vào trong cung.

Nếu là sớm biết rằng Trịnh hoàng thương ngày đó mang vào cung trung chính là độc dược, đánh chết bọn họ, bọn họ cũng không dám để Trịnh hoàng thương mang vào.
Hiện giờ, sự tình nếu đã bại lộ, bọn họ tự nhiên là muốn trước hết giải oan cho chính mình.

Tội không làm tròn trách nhiệm khi làm việc, cùng với việc bao che mưu đồ gây rối của Trịnh hoàng thương mà so sánh, tự nhiên là tội không làm tròn trách nhiệm sẽ nhẹ hơn một ít.

- "Trịnh thương nhân có hay không từng mang theo một ít mộc chế vật phẩm trang sức vào cung?"
Chiêu Đức Đế sai người đem vật phẩm trang sức có chứa chất lỏng kịch độc kia ra cho bọn nô tài xem, bọn họ cẩn thận quan sát một lúc, liền liên tục gật đầu:
- "Đúng rồi, đây chính là mộc chế vật phẩm trang sức mà Trịnh hoàng thương mang vào."
Trong đó có một tên thái giám trí nhớ rất tốt đứng ra nói:
- "Nô tài nhớ rõ, Trịnh hoàng thương..

Trịnh thương nhân lần đầu tiên đem mộc chế vật phẩm trang sức mang vào cung trung là thời điểm Nhị hoàng tử điện hạ tròn một tuổi.

Bởi vì nghe nói mộc chế vật phẩm trang sức kia là Trịnh hoàng thương cố ý mang theo làm lễ vật cho Nhị hoàng tử điện hạ, nô tài còn cố ý nhìn nhiều vài lần, chỉ nghĩ rằng Nhị hoàng tử trang sức vàng bạc nào mà không có, như thế nào lại nhìn trúng đồ vật này."
- "Lần thứ hai..

Lần thứ hai là ở thời điểm Lý nương nương mới vừa được xác phong làm Vinh hoa.

Bọn nô tài tuy rằng tò mò Trịnh thương nhân hiếu kính các chủ tử vì sao lại thích dùng chút mộc chế vật phẩm trang sức như thế này, nhưng rốt cuộc cũng không tiện hỏi nhiều.

Cuối cùng, vật phẩm trang sức kia đến tột cùng có hay không đến tận tay Lý vinh hoa hay không thì bọn nô tài cũng không biết."
- "Trịnh thương nhân lần thứ ba đem vật phẩm trang sức kia mang vào trong cung là hắn lấy cớ mang lễ vật hiếu kính Thái Hậu nương nương.

Nhận thấy Trịnh thương nhân trước đó đã mang vào trong cung vài lần, bọn nô tài nghĩ có lẽ các chủ tử liền thích đồ vật như vậy nên cũng không có hỏi nhiều, trực tiếp để Trịnh thương nhân đi vào."
Vì để lấy công chuộc tội, tên thái giám này liền đem tất cả những gì chính mình nhớ rõ liền nói ra hết tất cả cho Chiêu Đức Đế nghe, các cung nữ, thái giám ở bên cạnh còn thường bổ sung thêm cho hắn.
Cuối cùng, sau khi nói xong, bọn thái giám và cung nữ còn lau mồ hôi trên trán, nói:
- "Nếu là sớm biết rằng Trịnh thương nhân thế nhưng cất giấu dã tâm lớn như vậy, bọn nô tài nhất quyết là không thể đứng nhìn hắn đem đồ vật mang tiến cung."
- "Tốt, thật sự tốt, có người lại dám vài lần đem độc vật này mang vào trong cung mà trẫm lại chẳng hay biết gì!"
Chiêu Đức Đế sắc mặt thập phần khó coi:
- "Quý Phi, Trịnh thương nhân kia là người mà ngươi một tay đề bạt đi lên người, hắn đem độc - vật mang vào trong trung vài lần như vậy, cũng là trong thời điểm mà ngươi chưởng quản lục cung, ngươi nhưng còn có cái gì để nói hay không?"
- "Thần thiếp sơ suất, thỉnh Hoàng Thượng trách phạt.

Thần thiếp ban đầu nhìn Trịnh thương nhân là một người tốt, lúc này mới đem hắn đề cử lên Hoàng Thượng.

Ai ngờ, hắn thế nhưng lại dám rắp tâm hại người như vậy, cô phụ lòng tin của Hoàng Thượng.

Không thể nhìn thấu bản tính của người này, dễ dàng mà tin người này như vậy là thần thiếp có lỗi, điểm này, thần thiếp tuyệt không thoái thác."

- "Trẫm chỉ hỏi ngươi, Trịnh thương nhân mang vào trong cung mấy thứ mộc chế vật phẩm trang sức kia, đến tột cùng có hay không đưa đến trong cung của ngươi?"
Chiêu Đức Đế nhìn Chu quý phi ánh mắt xưa nay chưa từng có lạnh lẽo.
- "Không có, một cái đều không có đưa đến chỗ thần thiếp.

Thần thiếp cũng không biết Trịnh thương nhân đến tột cùng là đem mấy cái vật phẩm trang sức kia đưa đi nơi nào a."
Chu quý phi lời nói cực kỳ chân thành, trên mặt Chiêu Đức Đế hoài nghi lại vẫn không có biến mất.
- "Ngươi thật sự là quá làm trẫm thất vọng rồi, Quý Phi, trẫm đã không biết, trẫm còn có thể hay không tin tưởng và lời nói của ngươi nữa."
Chu quý phi trong lòng dần dần trầm xuống:
- "Nếu là Hoàng Thượng không tin, người cứ phái người đi điều tra Trường Xuân Cung của thần thiếp, cấp cho thần thiếp một cái trong sạch."
- "Quý Phi nương nương mánh khoé thông thiên, chỉ sợ sớm liền đem những cái mộc chế vật phẩm trang sức đó chuyển dời đến địa phương khác rồi cũng nên?"
Huệ tần lạnh lạnh nói:
- "Tỷ như thần thiếp chỉ ra vài chỗ, lại tỷ như chính là chỗ ở của Lý vinh hoa."
Nhân lúc Trịnh hoàng thương tự mình bí mật mang theo mấy thứ mộc chế vật phẩm trang sức này tiến cung, chưa từng làm đăng ký.

Trên đường qua biết bao nhiêu tay của người khác, xác thật khó có thể kiểm chứng.
- "Phụ hoàng, Huệ tần nói có lý.

Lý vinh hoa bị Hồng Hạnh chỉ ra và xác nhận, vốn nhất định là người bị hiềm nghi lớn nhất.

Không bằng, chúng ta liền đồng thời điều tra cung điện của Quý Phi cùng Lý vinh hoa đi, miễn cho oan uổng người khác.

Lúc trước Trịnh thương nhân kia mang tổng cộng vào trong cung là 5 cái kiến huyết phong hầu, hiện giờ, chúng ta lại chỉ thấy được hai cái.

Còn có ba cái nữa đến tột cùng là giấu ở nơi nào chúng ta vẫn còn chưa biết được.

Nếu là không nhanh chóng đem ba cái kia mau chóng tìm ra, nhi thần liền cảm thấy trên đầu lúc nào cũng treo một cây đao."
Bảo Lạc lo lắng sốt ruột.
Ai có thể bảo đảm không bị thương? Ai có thể bảo đảm thời điểm bị thương, bị chính những kẻ bên người đối với chính mình gian lận?
"Kiến huyết phong hầu" - độc - nước một khi dính vào miệng vết thương, trong khoảnh khắc đó liền nhanh chong bị mất mạng, thật sự là làm người không thể không đề phòng nga.
Một phen lời nói của Bảo Lạc, hiển nhiên là cũng nói trúng nỗi lòng của Chiêu Đức Đế.
- "Người tới, đi tới tẩm điện của Chu quý phi, Lý vinh hoa cùng Huệ tần điều tra một phen.".