Mai Truyền Kỳ lập tức hướng Xa Thiếu Hoa kính lễ quân đội: “Báo cáo Xa đại tá, Phong thiếu tướng phái tôi cùng Ô thiếu tá đi thăm dò thăm dò tình huống Trùng tộc, cho nên, bên trong rương này tất cả đều là dịch dinh dưỡng, bởi vì trên đường đi chỉ có thể uống những thứ này.


Xa Thiếu Hoa oai lệ đảo mắt qua Ô Lãng: “Có đúng vậy không?”
Ô Lãng trả lời: “Đúng thế, Xa đại tá.


Xa Thiếu Hoa híp mắt một cái: “Mở ra xem.


“Vâng!” Ô Lãng cấp tốc mở rương, bên trong bày từng hàng dịch dinh dưỡng, vô cùng chỉnh tề.

Xa Thiếu Hoa tiện tay móc ra mấy bình dịch dinh dưỡng kiểm tra, xác định đúng là dịch dinh dưỡng, trả nó về chỗ cũ.

“Hả? Đây là cái gì?” Phía dưới lộ ra nhúm lông trắng, nhẹ nhàng kéo kéo, phát hiện một đầu khác đã bị đè lại.

Giản Dực đứng phía sau Mai Truyền Kỳ nôn nóng, chỉ lo Xa Thiếu Hoa sẽ phát hiện cái gì.

Mai Truyền Kỳ liếc mắt nhìn mớ lông kia, bình tĩnh đáp: “Báo cáo đại tá, đó là vì phòng ngừa dịch dinh dưỡng bị va chạm vỡ ra, nên mới lót một tấm thảm lông.


Xa Thiếu Hoa nhìn Mai Truyền Kỳ, đột nhiên, dùng sức kéo một cái, một đám bạch mao đều bị hắn kéo ra ngoài.

Hắn nhíu mày, cũng đúng là thảm lông.

Nhìn nhìn trong rương còn một chút lông, không tiếp tục để ý, ném thảm lông trở lại.

Mai Truyền Kỳ hỏi: “Xa đại tá, chúng tôi có thể đi được chưa?”
Cậu đã sớm đoán được Xa Thiếu Hoa sẽ điều tra mình, cho nên mới lót thêm một tấm thảm lông màu trắng bên dưới dịch dinh dưỡng, dùng cách này che giấu Lạc Mông ở phía dưới.

Xa Thiếu Hoa nhàn nhạt ‘Ừ’ một tiếng.

Mai Truyền Kỳ cùng Ô Lãng ngồi trên cực tốc phi thuyền, Giản Dực theo sát phía sau.

Xa Thiếu Hoa nhìn người đi ngang qua mình, không khỏi híp mắt một cái.

Đối phương đội mũ lính che hơn nửa khuôn mặt, nhưng cảm giác người này có chút quen thuộc.


“Chờ đã.

” Xa Thiếu Hoa bỗng quát lên.

Mai Truyền Kỳ cùng Ô Lãng nhìn về phía Xa Thiếu Hoa.

Xa Thiếu Hoa nhìn chằm chằm Giản Dực: “Ngươi, cởi mũ ra”
Mai Truyền Kỳ trong mắt hiện lên lệ quang.

Giản Dực sợ Xa Thiếu Hoa nhìn ra cái gì, không dám do dự, duỗi tay định gỡ mũ xuống, trong lòng không ngừng cầu nguyện Xa Thiếu Hoa không nhớ rõ mình.

“Mai thiếu tá, ta phái cậu điều tra tình huống Trùng tộc, vì sao còn ở nơi này cọ tới cọ lui?” Đột nhiên, một đạo quát chói tai truyền tới.

Mai Truyền Kỳ cùng Xa Thiếu Hoa bọn họ quay đầu lại, thấy Phong Tĩnh Đằng nghiêm khắc đứng phía sau nhìn bọn họ.

Mai Truyền Kỳ lập tức khởi động cực tốc phi thuyền: “Phong thiếu tướng, chúng tôi sẽ đi ngay lập tức.


Giản Dực chạy nhanh lên phi thuyền.

“Ngươi…”
Xa Thiếu Hoa đang muốn nói gì đó, liền bị Phong Tĩnh Đằng ngắt lời: “Xa đại tá, lát nữa tới phòng hội nghị mở họp, đừng đến muộn!”
“Vâng!”
Xa Thiếu Hoa tiễn Phong Tĩnh Đằng rời đi, quay đầu lại nhìn, Mai Truyền Kỳ lái phi thuyền sớm không biết bay đến nơi nào.

Trên phi thuyền, Giản Dực gỡ mũ xuống, thở ra một hơi: “Tôi còn tưởng vừa rồi sẽ bị Xa Thiếu Hoa phát hiện, may là Phong thiếu tướng chạy đến kịp.


Ô Lãng cảm thấy lời này có chút kỳ quái, nghi hoặc nhìn phù hiệu trên vai: “Ngươi thật lớn mật, lại dám gọi thẳng tên Xa đại tá.


“Tôi…”
Giản Dực vừa muốn phản bác, rương chứa dịch dinh dưỡng đột nhiên vụt ra một cái bóng trắng.

Ô Lãng cả kinh, vội móc súng nhắm vào bóng trắng.

Mai Truyền Kỳ bên cạnh vội vàng đè súng lại: “Ô Lãng, đừng khẩn trương, bọn họ là bằng hữu của tôi.



Ô Lãng nghi hoặc: “Bằng hữu của cậu?”
Mai Truyền Kỳ áy náy nói: “Thực xin lỗi, trước đó không nói rõ với cậu, kỳ thực lần này chúng ta không phải đi thăm dò tình huống Trùng tộc tinh cầu, mà là đưa bằng hữu tôi về tinh cầu của hắn.


Trước lúc đó, cậu chỉ nói mình và Ô Lãng đi làm nhiệm vụ.

Ô Lãng nhướn mày lên: “Về tinh cầu gì?”
Nếu như ở phụ cận Diroya tinh cầu, căn bản không cần lén lút lên phi thuyền quân đội, sẽ có phi thuyền bay về phía những tinh cầu khác, còn xa một chút, thì có thể đến những tinh cầu khác chuyển tàu.

Việc này sớm muộn cũng sẽ biết, Mai Truyền Kỳ không gạt hắn: “Chúng ta đi chính là Thú Nhân tinh cầu, bởi vì không có phi thuyền nào bay đến nơi đó, chỉ có thể lén lút lên phi thuyền quân đội, ở nơi đó, chúng ta chỉ có thể dừng lại năm ngày, sau đó sẽ cùng quân đội hội hợp.


“Thú Nhân tinh cầu?” Ô Lãng chưa từng nghe nói qua tinh cầu này.

“Tinh cầu này tương đối hẻo lánh, cũng khá lạc hậu, chưa từng nghe qua cũng không kỳ quái, bất quá có một chút chuyện quan trọng cần nói cậu biết trước.

” Mai Truyền Kỳ nhìn về phía Lạc Mông.

Lạc Mông lập tức từ một con cẩu màu trắng biến hóa thành một nam nhân cao lớn.

Giản Dực lập tức dùng thảm lông trước đó che đi bộ vị trọng điểm của Lạc Mông.

Ô Lãng giật mình mở to hai mắt, nếu không phải xác định mình còn thức, hắn còn tưởng mình đang nằm mơ.

Dù sao cũng từng mang danh huấn luyện viên, hắn rất nhanh liền khôi phục bình tĩnh: “Truyền Kỳ, hắn là dị thú?”
“Không phải, hắn là thú nhân của Thú Nhân tinh cầu.


“Thú nhân?” Ô Lãng đáy mắt dâng lên nồng đậm hứng thú: “Người Thú Nhân tinh cầu đều có thể từ một con thú biến thành người?”
Mai Truyền Kỳ thấy hắn có hứng thú về Thú Nhân tinh cầu, liền nhờ Lạc Mông đơn giản kể vài chuyện về nơi đó.

Ô Lãng càng nghe càng chờ mong, hận không thể ngay lập tức tới Thú Nhân tinh cầu, nhìn mặt thú nhân khác cùng giống cái theo như lời Lạc Mông.

Đáng tiếc, Thú Nhân tinh cầu cách bọn họ thực sự quá xa, mặc dù bọn họ lái cực tốc phi thuyền, nhưng phải tốn hết 40 tiếng mới tới nơi.


Hơn nữa, trên đường vô cùng hung hiểm, từng gặp hắc động, bọn họ suýt nữa đã bị cuốn vào.

May là bọn họ thoát được nhanh, bằng không hậu quả khó mà lường được.

Thời điểm bọn họ đến Thú Nhân tinh cầu, vừa lúc là ban ngày, từ trên cao nhìn xuống, toàn bộ tinh cầu từng mảng từng mảng rừng rậm rộng lớn vô biên, cùng mênh mông đại dương tổ hợp mà thành.

Nó không giống Diroya tinh cầu, có hơn trăm tầng lầu cao cao ốc, cũng có phi hành khí thay đi bộ, còn có các loại khoa học kỹ thuật phát đạt, nơi này chỉ có một mảnh yên tĩnh, còn có không khí an lành, làm người cảm thấy phi thường thư thái.

“Nơi này chính là Thú Nhân tinh cầu?” Mai Truyền Kỳ nhìn bên ngoài hỏi.

Ô Lãng nghi hoặc: “Tại sao không nhìn thấy những người khác.


Lạc Mông giải thích: “Nơi này là ngoại cảnh, trừ bỏ rừng rậm cùng biển rộng, chính là dị thú, còn có thú nhân đi ra săn thú, thời điểm thú nhân săn thú, thông thường đều là thú thái, các cậu không phải người Thú Nhân tinh cầu, không cách nào phân biệt dị thú cùng thú nhân.


Giản Dực nhìn xa xa ngoài cửa sổ: “Những thứ biết bay kia là rắn à, chắc không phải thú nhân đi?”
Lạc Mông nhìn ra bên ngoài, đáy mắt hiện lên kinh ngạc: “Là Thiên Xà Vệ của bệ hạ.


Giản Dực cười nói: “Bệ hạ anh chắc không phải là biết anh đã trở lại, cho nên phái người tới đón a.


Lạc Mông cau mày.

Trong lòng có chút kỳ quái, Thiên Xà Vệ tại sao lại ở chỗ này.

Mai Truyền Kỳ híp mắt một cái: “Bọn họ không giống tới đón người, ngược lại giống như muốn vây công chúng ta, thế tới hung hăng.


Lạc Mông cũng cảm thấy không thích hợp.

Rất nhanh, hơn trăm tên Thiên Xà Vệ vây quanh phi thuyền bọn họ, cường ngạnh khống chế phương hướng phi hành.

“Bọn họ muốn làm gì?” Ô Lãng nhanh chóng ổn định thân mình hỏi.

Lạc Mông thấy tình huống không ổn, lập tức nói Mai Truyền Kỳ mở ra khoang thuyền, bay ra quát bảo ngưng lại: “Dừng tay!”
Các Thiên Xà Vệ dừng động tác lại, nhìn thú nhân tóc đỏ mắt vàng, có người kinh hỉ hô to: “Là Lạc Mông đại nhân, các ngươi xem, là Lạc Mông đại nhân, Lạc Mông đại nhân mất tích mấy năm đã trở lại.


“Thật đúng là Lạc Mông đại nhân, Đằng Xà, nhanh chóng đem chuyện này báo cho Lý Tát đại nhân.


“Vâng.



Lạc Mông vội vàng ngăn cản bọn họ: “Trước khi các ngươi nói cho phụ thân, các ngươi thả phi thuyền xuống đi.


“Không được.

” Các Thiên Xà Vệ quyết đoán cự tuyệt.

Lạc Mông cả giận nói: “Các ngươi muốn làm trái lệnh của ta sao?”
“Thỉnh Lạc Mông đại nhân thứ tội, chúng tôi là phụng mệnh của bệ hạ, chỉ cần nhìn thấy loại giáp sắt đại trùng này, thì phải bắt nó lại.


Mai Truyền Kỳ: “…”
Giản Dực: “…”
Ô Lãng: “…”
Giáp sắt đại trùng!!!?
Đám thú nhân này lại nói cực tốc phi thuyền của bọn họ là giáp sắt đại trùng!!
Lạc Mông nghe là mệnh lệnh bệ hạ, thu hồi tức giận: “Bệ hạ tại sao lại muốn bắt giáp sắt đại trùng?”
“Bởi vì An Tư điện hạ cùng Lạc Mông đại nhân là bị giáp sắt đại trùng này, còn có giáp sắt đại trùng lớn hơn nữa bắt đi.


Lạc Mông: “…”
Đây là bệ hạ ra lệnh, hắn không thể cãi lời, đành phải nói: “Trong giáp sắt đại trùng có ba giống cái, các ngươi chớ tổn thương bọn họ.


Mai Truyền Kỳ: “…”
Giản Dực: “…”
Ô Lãng: “…”
Bọn họ nếu nhớ không lầm, giống cái tương đương với nữ nhân Diroya tinh cầu.

“Cái gì, bên trong giáp sắt đại trùng có giống cái!”
Các Thiên Xà Vệ lúc này mới chú ý tới bên trong giáp sắt đại trùng còn có ba người, kinh hãi biến sắc buông phi thuyền ra.

Giản Dực cùng Ô Lãng vội vàng từ phi thuyền nhảy ra, các Thiên Xà Vệ đại hỉ: “Thật sự là giống cái!”
 
     
------oOo------
     
Chương 318
Nguồn: EbookTruyen.

VN