Rời khỏi phòng chỉ huy, Ô Lãng lập tức hạ giọng hỏi Mai Truyền Kỳ: “Cậu không định đem chuyện lúc trước có người đánh lén cậu báo cáo lên sao?”
Mai Truyền Kỳ lắc đầu: “Tuy biết rõ đám người này là muốn dồn tôi vào chỗ chết, thậm chí còn quay lại được cảnh đó, thế nhưng bọn hắn chỉ nã pháo bắn tôi một lần, bọn hắn có thể nói là trong lúc hoảng loạn không cẩn thận ấn sai nút, chúng ta cũng không thể làm gì bọn hắn.


Nếu đối phương hướng cậu nã pháo nhiều lần, vậy cậu tuyệt đối sẽ không khách khí đem chuyện này báo cáo lên trên.

“Chết tiệt.

” Ô Lãng rủa thầm một tiếng.

“Đúng rồi, Xa đại tá muốn hai người chúng ta viết kiểm điểm chuyện vừa rồi.


Ô Lãng trào phúng bĩu môi, hỏi: “Cậu có đem việc ghi hình đội 1, đội 2 và đội 4 đem Dị Hình cơ dẫn lại đây vào kiểm điểm không?”
“Tôi chỉ cần khởi động cơ giáp, cơ giáp sẽ có công năng tự động ghi hình, cậu nói tôi có cần viết không ha?”
Ô Lãng cười ha ha: “Vậy chúng ta phải ‘Hảo hảo’ viết phần kiểm điểm này.


Hai người đều về phòng mình, nửa giờ sau, Phong Tĩnh Đằng đi vào phòng Mai Truyền Kỳ, thấy cậu đang dùng quang não đánh chữ, liền đi lên nhìn, thế mà là đang viết kiểm điểm.

“Sao em phải viết kiểm điểm vậy?”
Mai Truyền Kỳ kể lại chuyện lúc trước phát sinh.

Phong Tĩnh Đằng sắc mặt trầm xuống: “Anh biết nên làm như thế nào, em gửi hết video cho anh đi.


“Được.

” Mai Truyền Kỳ vừa gửi video cho Phong Tĩnh Đằng vừa nói: “Có nghĩ cách công phá phòng hộ tráo của Trùng tộc chưa?”

Phong Tĩnh Đằng nói: “Mới vừa cùng chỉ huy các phi thuyền khác thương thảo nửa giờ, phát hiện phòng hộ tráo là từ tinh cầu phóng ra.

Hơn nữa, độ dày đạt tới 999 tầng, nên mới có thể hoàn toàn chống lại ly tử pháo của chúng ta, cho dù toàn bộ phi thuyền cùng nhau công kích, cũng không thể tấn công vào tinh cầu chúng nó, cho nên, muốn phá tan lớp phòng ngự này là điều rất khó.


Mai Truyền Kỳ lâm vào trầm tư, một hồi lâu mới nói: “Nếu có thể lẻn vào thì tốt rồi.


“Em nghĩ cũng đừng nghĩ.

” Phong Tĩnh Đằng bỗng chốc đứng lên, sắc mặt lãnh trầm.

“Nghĩ cái gì?” Mai Truyền Kỳ nghi hoặc, ngay sau đó như nghĩ đến cái gì, hỏi: “Chẳng lẽ anh tưởng tôi muốn lẻn vào đó? Sao có thể, tôi không phải loại người khi gặp chuyện liền đi đầu xông về phía trước, tôi sẽ căn cứ năng lực của mình lượng sức mà đi.


Trước kia do chưa lên được cấp Tá nên mới bất đắc dĩ, lúc ấy chỉ có thể liều mạng làm nhiệm vụ kiếm công huân mới có thể thăng quân chức.

Phong Tĩnh Đằng ôm cậu vào lòng, hôn hôn lên trán cậu: “Anh chỉ là không muốn em gặp phải nguy hiểm.


Mai Truyền Kỳ ôm lại anh: “Tôi biết.


Cậu ngẩng đầu hôn lên môi anh, cười nói: “Cho dù tôi muốn lẻn vào, nhưng cũng không có biện pháp thông qua Trùng tộc kiểm tra đo lường, anh biết rồi đó, Trùng tộc Dị Trùng lớn lên cùng nhân loại chúng ta một chút đều không giống, anh cảm thấy tôi có thể ngụy trang bọn chúng sao?”
Phong Tĩnh Đằng ôm cậu ngồi vào lòng mình: “Chúng ta hiện tại đang rầu cũng là chuyện này, trong lúc thảo luận, mọi người cũng nghĩ tới lẻn vào Trùng tộc tinh cầu tắt hệ thống phòng hộ, nhưng chúng ta cùng chúng nó trừ bỏ bề ngoài không giống nhau, ngôn ngữ cũng không thông, coi như lẻn vào được, cũng không biết chúng nó nói gì, cũng chẳng hiểu văn tự của chúng.


Mai Truyền Kỳ nhíu chặt mày: “Lẽ nào lần này thật sự muốn dẹp đường quay về?”
Phong Tĩnh Đằng xoa xoa giữa trán: “Anh muốn suy nghĩ thật kỹ.



Mai Truyền Kỳ cũng không quấy rầy đối phương, trước tiên viết cho xong kiểm điểm, rồi giao cho Xa Thiếu Hoa.

Xa Thiếu Hoa tiếp nhận bản kiểm điểm của Mai Truyền Kỳ và Ô Lãng, cả khuôn mặt đều đen.

Trong đó Mai Truyền Kỳ viết kiểm điểm như thế này: Hôm nay ngày 10 tháng 6, quân đội cùng Trùng tộc đại chiến viết bản kiểm điểm, kiểm điểm vì mình không nghe lệnh Xa Thiếu Hoa đại tá an bài, do đó biết được đây là một hành vi phi thường không chính xác.

Lúc đó, đội 1, đội 2 cùng đội 4 trong lúc vô tình đem Dị Hình cơ đội khác phụ trách đều dẫn tới chỗ chúng tôi, khiến đội ngũ chúng tôi bị công kích mãnh liệt, chỉ trong vài phút ngắn ngủi liền hy sinh hơn trăm tính mạng chiến hữu.

Lúc sau, đội 1, đội 2 cùng đội 4 chưa thương thảo với đội của tôi và đội 5, liền đột nhiên phân tán đội ngũ, khiến cả hai đội trở thành mục tiêu công kích của Dị Hình cơ.

Dưới tình huống nguy hiểm này, tôi hẳn phải nghe lệnh của Xa Thiếu Hoa đại tá, đem Dị Hình cơ mang về trước mặt đại đội, chờ đại đội phụ trách đánh rơi Dị Hình cơ.

Nhưng tôi lại tự chủ trương vì bảo đảm đồng đội an toàn nên tự mình phá huỷ Dị Hình cơ, hành động như vậy làm tôi ở trước mặt Xa Thiếu Hoa đại tá nhận thức đây là sai lầm.

Cho nên, tôi muốn muốn nói tiếng xin lỗi, xin lỗi các chiến hữu còn sống, cũng thật xin lỗi các chiến hữu chết sớm như vậy, hẳn nên tiêu diệt Dị Hình cơ trễ một chút mới phải.

Tôi biết mình phạm vào sai lầm rất nghiêm trọng, không nghe theo thượng cấp an bài, làm trái kỷ luật, với các chiến hữu cũng tạo thành ảnh hưởng xấu, bởi vì cá nhân tôi phạm sai lầm, khiến thượng cấp vô cùng sinh khí.

Ngay lúc đó tôi cần phải mặc kệ tất cả mà đem Dị Hình cơ về, không nên vì bảo vệ đồng đội mà phá huỷ Dị Hình cơ quá sớm, đây mới là thái độ phục tùng thượng cấp chính xác nhất.

Còn nữa, trên đường trở về, bởi vì thấy đội ngũ khác đang cùng Dị Hình cơ ác chiến, liền dẫn đội ngũ của mình đến hỗ trợ công kích Dị Hình cơ, dẫn đến người khác hiểu lầm tôi muốn chiếm công huân.

Tôi lúc ấy nghe được lời này vô cùng sinh khí, nhưng bây giờ trở về tĩnh táo suy nghĩ một hồi, tôi cảm thấy thượng cấp nói rất đúng, thượng cấp có sắp xếp đều là tốt với tôi, tôi không nên phụ lòng mong đợi của thượng cấp.

Cho nên, tôi nhất định sẽ cố gắng sửa lại, từ nay về sau, nếu như lại có xảy ra chuyện như vậy, tôi cần phải lấy cấp trên an bài làm đầu, đi về trước báo cáo nhiệm vụ, còn tình cảnh chiến đấu có thể làm như không thấy, như vậy vừa có thể tránh khỏi người khác hoài nghi tôi muốn kiếm nhiều công huân, vừa có thể bảo vệ tính mạng mình, cái này so với để đồng đội chiến sĩ khác hiểu lầm mình tham sống sợ chết thì tốt hơn.

Kiểm điểm tới đây, tôi muốn cảm ơn thượng cấp, cảm ơn thượng cấp giáo dục, để tôi nhận thức được tất cả sai lầm, để tôi biết mệnh lệnh thượng cấp còn quan trọng hơn tánh mạng chiến hữu.


Tôi bảo đảm, tuyệt đối sẽ không phát sinh chuyện như vậy.

Sau khi tổng kết lại, tôi sẽ tự kiểm điểm bản thân, khẩn cầu thượng cấp cùng chiến hữu tin tưởng tôi có thể hấp thụ giáo huấn, sửa lại sai lầm, đem nhiệm vụ lần sau nỗ lực gấp bội.

Đồng thời cũng chân thành hy vọng thượng cấp có thể tiếp tục thúc giục tôi, cùng lúc xem xét xử lý trường hợp của tôi.

Trân trọng, người kiểm điểm: Mai Truyền Kỳ
Ngày 10 tháng 6 năm 3318.

Xa Thiếu Hoa xem xong kiểm điểm, suýt nữa đập phá quang não.

Một hồi lâu, hắn mới hít một hơi thật sâu, cầm thông tấn khí gọi cho Phong Tĩnh Đằng: “Phong thiếu tướng, tôi có việc muốn báo cáo.


Phong thiếu tướng dường như đoán được là chuyện gì: “Đến phòng họp chờ tôi.


Anh cúp máy, đứng dậy nhìn Mai Truyền Kỳ nói: “Xa Thiếu Hoa tìm anh, hẳn là vì chuyện kiểm điểm, anh đi gặp hắn một chút.


“Chờ đã.

” Mai Truyền Kỳ ôm lấy Phong Tĩnh Đằng, cũng ghé vào trước ngực anh, nghiêm túc lắng nghe: “Ân, rất tốt, tâm còn ở đây.


Phong Tĩnh Đằng buồn cười xoa xoa tóc cậu: “Tâm anh vẫn luôn hướng về em.


“Lời này cũng không thể để Xa Thiếu Hoa nghe được, bằng không hắn không tức chết mới lạ, cũng không thể để người khác nghe thấy, nếu không bọn họ sẽ không tin phục anh.


Phong Tĩnh Đằng nhịn không được hôn lên môi cậu, mới xoay người rời đi, đi đến phòng họp.

Xa Thiếu Hoa đã ở phòng họp đợi năm phút, vừa thấy Phong Tĩnh Đằng lập tức lấy ra bản kiểm điểm vừa in để trước mặt anh: “Đây là Mai Truyền Kỳ viết kiểm điểm, không nghe thượng cấp an bài liền thôi, thế nhưng trong kiểm điểm cũng không nhận thức sai lầm của mình, còn dùng kiểm điểm trào phúng thượng cấp an bài, tôi hy vọng Phong thiếu tướng công tư phân minh, xử lý kỷ luật thật nghiêm đối với trường hợp lần này của Mai Truyền Kỳ.



Phong Tĩnh Đằng ngồi vào ghế, cầm lấy kiểm điểm xem lướt qua một lần, đáy mắt chợt hiện lên vẻ buồn cười.

Anh buông bản kiểm điểm, nghiêm túc nhìn Xa Thiếu Hoa: “Xa đại tá nói tôi công tư phân minh, vậy được thôi, công tư phân minh.


Phong Tĩnh Đằng đem video Mai Truyền Kỳ gửi đến mình mở cho Xa Thiếu Hoa xem: “Đội 1, đội 2 cùng đội 4 phạm sai lầm đem Dị Hình cơ đội khác phụ trách dẫn lại đây, bởi vậy hy sinh mấy trăm chiến sĩ cơ giáp ưu tú, tình huống nghiêm trọng như vậy, Xa đại tá tại sao không báo cáo, cũng không nghe Xa đại tá nói phải xử phạt?”
Xa Thiếu Hoa sắc mặt hơi đổi, thầm nghĩ, Phong Tĩnh Đằng tại sao có video này?
“Xa đại tá không truy cứu sự tình thì thôi, ngược lại nói muốn xử phạt Mai thiếu tá vì bảo hộ tính mạng chiến hữu, thành công phá huỷ Dị Hình cơ, rốt cuộc là ai không công tư phân minh? Xa đại tá, cậu vì che chở 1, đội 2 cùng đội 4 sao?” Phong Tĩnh Đằng nghiêm khắc chỉ trích.

“Không…”
Phong Tĩnh Đằng không cho hắn cơ hội nói chuyện: “Mai thiếu tá ở kiểm điểm là đối Xa đại tá bất kính, em ấy làm như vậy, không phải vì Xa đại tá không phân tốt xấu nên mới viết kiểm điểm như vậy sao? Xa đại tá, tôi cảm thấy người nên viết kiểm điểm là cậu, nếu có lần sau nữa, bị xử phạt sẽ là cậu.


Anh đứng lên, hoà hoãn ngữ khí: “Chuyện lúc trước cần phải tra rõ, đội trưởng đội 1 cùng đội 2, đội 4 phải phụ trách chuyện này, tôi hy vọng ngày mai có kết quả xử lý.


Phong Tĩnh Đằng lưu lại Xa Thiếu Hoa vẻ mặt khó coi, cũng không quay đầu rời khỏi phòng họp.

Xa Thiếu Hoa tức giận đạp chân lên ghế, tức thì chân ghế cùng mặt đất tạo ma xát phát ra tiếng ‘két’ chói tai.

Hắn lạnh lùng rời phòng họp, đi xử lý sự tình đội 1, đội 2 cùng đội 4.

 
 
     
------oOo------
     
Chương 333
Nguồn: EbookTruyen.

VN