Mai Truyền Kỳ cùng Phong Tĩnh Đằng đi vào thư phòng, mới vừa ngồi xuống liền nghe Mai Phi Trần nói: “Hai con còn nhớ rõ Phỉ Cẩm không?”
Mai Truyền Kỳ hơi sững sờ: “Đương nhiên nhớ rõ, cha sao lại đột nhiên nhắc tới hắn?”
Lần trước sau khi phát sinh vụ nổ tại nhà hàng của Liên Trạch Dương, lão tổ tông liền dùng một ít thủ đoạn phái Phỉ Cẩm đi chấp hành nhiệm vụ nguy hiểm, đến hiện tại vẫn chưa về.

Phong Tĩnh Đằng nhíu mày hỏi: “Có phải là Phỉ Cẩm đã trở lại? Hay là hắn nháo ra chuyện gì?”
Mai Phi Trần khẽ cười: “Hắn thật không nháo ra chuyện gì, bất quá người này vẫn có chút năng lực, từ lúc phái đi làm nhiệm vụ đến nay vẫn hảo hảo sống sót.


Phong Tĩnh Đằng thản nhiên nói: “Phỉ Cẩm là gien cấp S cùng thể năng cấp 19, độ phù hợp đạt tới 90% trở lên, nếu dễ dàng chết như vậy, thật sự là quá lãng phí điều kiện tự thân có được.


Mai Truyền Kỳ nghi hoặc: “Cha vì sao lại nhắc tới Phỉ Cẩm?”
Cậu cho rằng Mai Phi Trần đột nhiên nhắc tới Phỉ Cẩm, chuyện định nói nhất định có liên quan tới hắn.

Ngón tay Mai Phi Trần gõ nhẹ lên ghế, hỏi: “Các con biết vì sao tòa án quân sự lại không công bố sự tình Phỉ Cẩm cướp công huân không?”
Nửa tháng trước ở trên tòa án, Phong Tĩnh Đằng không trực tiếp đem Phỉ Cẩm nói ra là bận tâm về cữu bá, dù sao cũng là Cổ Uyên đem người điều đến bên cạnh mình, Phong Tĩnh Đằng lo việc này sẽ liên lụy đến Cổ Uyên.

Mai Truyền Kỳ than nhẹ một tiếng: “Ý người là cữu bá Phong Tĩnh Đằng phong tỏa tin tức?”
Ngẫm lại lại cảm thấy không đúng, Mai Phi Trần chủ động nhắc tới Phỉ Cẩm, rất có thể sự tình cùng Mai Phi Trần có liên quan, cậu liền hỏi lại: “Hay là có liên quan với người?”
Mai Phi Trần không tiếp tục úp úp mở mở, trực tiếp nói: “Đúng là ta bảo tòa án không đem tin tức truyền đi.


Mai Truyền Kỳ cùng Phong Tĩnh Đằng ngẩn ra: “Tại sao?”
Bọn họ không cảm thấy lão tổ tông là một người thiện tâm, sẽ giúp che giấu chuyện này, hơn nữa, còn là giúp một người đã cướp đi công huân của nhi tử mình.

“Ta đáp ứng hắn, chỉ cần hắn nói ra kẻ sai khiến hắn cướp công huân của Truyền Kỳ, ta sẽ không đối phó con trai cùng bạn lữ hắn, thậm chí thay hắn bảo vệ danh dự.


Mai Truyền Kỳ: “…”
Quả nhiên, có thể ngồi trên vị trí đại tướng, cũng dẫn dắt người Mai gia đi lên đỉnh cao, liền tuyệt đối không phải thiện nhân.


Phong Tĩnh Đằng hỏi: “Vậy có hỏi ra người này là ai không?”
“Hắn quan tâm bạn lữ cùng hài tử của mình như vậy, đương nhiên nguyện ý nói cho ta người này là ai.


Mai Truyền Kỳ không quá tin tưởng Phỉ Cẩm nói: “Nói không chừng hắn lừa cha thôi.


Mai Phi Trần lắc đầu: “Ta bảo hắn dùng máy phát hiện dối nói, bất quá ta lo có người theo dõi quang não, cho nên ta cũng không ghi lại cảnh kiểm tra Phỉ Cẩm.


Mai Truyền Kỳ: “……”
Mai Phi Trần nhìn Phong Tĩnh Đằng: “Trước khi nói ra người này, ta có mấy lời cần nói với Tĩnh Đằng.


Mai Truyền Kỳ cùng Phong Tĩnh Đằng vừa nghe, trong lòng đại khái đoán được Mai Phi Trần muốn nói người này là ai.

“Tĩnh Đằng, con cùng Truyền Kỳ kết hôn đã nhiều năm, con đối xử với Truyền Kỳ rất tốt, ta đều xem trong mắt, đặc biệt là con còn dùng công huân đổi Truyền Kỳ ra tù, càng làm người cha như ta vô cùng cảm động, cho nên mới có thể gọi con vào thư phòng, đã nói lên, ta tin con.


Phong Tĩnh Đằng mím môi thật chặt.

Mai Phi Trần thở dài: “Ta nói tới đây, hai con hẳn biết ta muốn nói người này là ai, lại nói tiếp, hắn có thể lên tới vị trí hiện tại là ta phía sau một tay đẩy lên, cho nên đến bây giờ, ta cũng không dám tin sự tình đều là hắn làm, ta thậm chí không biết hắn tại sao muốn nhằm vào Mai gia……”
Hắn cũng coi như là nhìn Cổ Uyên lớn lên, không hiểu tại sao lại thành như vậy.

Mai Phi Trần đem một chồng văn kiện đặt ở mặt bàn: “Đây là kết quả ta điều tra ra được, Truyền Kỳ bị bỏ tù cũng là hắn làm, chẳng trách năm đó chúng ta muốn biết thêm tình huống Truyền Kỳ vào tù, lại gặp phải tầng tầng trở ngại.


Sau lưng là một tay Cổ Uyên thao tác, chẳng trách tòa án quân sự cùng Hắc Sắc ngục giam năm lần bảy lượt ngăn cản Mai Chấn Đông thăm nuôi tù nhân.

Mai Truyền Kỳ thấy Phong Tĩnh Đằng ngồi tại chỗ không nhúc nhích, liền tự mình động thủ cầm văn kiện lên nhìn một chút.


Mai Phi Trần giải thích: “Có một số việc điều tra không rõ ràng lắm, bất quá, đủ loại dấu hiệu vẫn là chỉ hướng về phía……”
Hắn nhìn Phong Tĩnh Đằng, không nói thêm gì nữa.

Mai Truyền Kỳ nhìn văn kiện, bên trong Phỉ Cẩm, Văn Khải Khang, Bàng Vinh Lợi, Xa Tu Nam, Chu Trọng Lâm vân vân, đều có quan hệ với Cổ Uyên, hơn nữa, nếu không phải điều tra sâu vào, căn bản không tra được đến trên người Cổ Uyên.

Mai Phi Trần nhìn về phía Phong Tĩnh Đằng: “Tĩnh Đằng, ta biết trong lòng con rất khó xử, một bên là cữu bá, một bên là bạn lữ, không thể làm ra lựa chọn, cho nên lúc hai bên phát sinh tranh đấu, con có thể lựa chọn hai bên đều không hỗ trợ, chúng ta cũng sẽ không trách con.


Phong Tĩnh Đằng nắm chặt nắm tay.

Cho dù thật sự không thể lựa chọn, anh cũng không thể ngồi xem không quản, trơ mắt nhìn Mai gia đối phó cữu bá, cũng không thể trơ mắt nhìn cữu bá thương tổn bạn lữ anh.

Mai Truyền Kỳ đóng văn kiện: “Kế tiếp nên làm thế nào?”
Mai Phi Trần nhìn Phong Tĩnh Đằng: “Đương nhiên là trước tiên tìm cơ hội đem người kéo xuống.


Không còn chức quyền, Cổ Uyên muốn làm cái gì cũng khó.

Mai Truyền Kỳ thở dài: “Chuyện người điều tra Cổ đại tướng, Cổ đại tướng nhất định đã phát hiện, cho nên tốc độ phải nhanh lên mới được.


“Ta biết.


Cổ Uyên dù sao cũng là cữu bá của Phong Tĩnh Đằng, bọn họ cũng không tiện tính kế Cổ Uyên trước mặt anh, đương nhiên, bọn họ không phải không tin Phong Tĩnh Đằng, mà lo anh nghe nhiều sẽ cảm thấy khó chịu trong lòng.

Hai người rời khỏi thư phòng, sau khi về phòng mới lên tiếng hỏi: “Truyền Kỳ, nếu cữu bá anh rơi vào tay mọi người, mọi người sẽ đối phó cữu bá anh như thế nào?”
Mai Truyền Kỳ nói đùa: “Anh tin Mai gia có năng lực có thể kéo cữu bá anh xuống sao?”
Cậu nhìn vẻ mặt nghiêm túc của Phong Tĩnh Đằng, thu lại nụ cười, ôm eo đối phương nói: “Đến lúc đó, tôi sẽ xin cha giao cữu bá cho anh xử trí.



Phong Tĩnh Đằng kinh ngạc nhìn cậu.

Mai Truyền Kỳ nghiêm túc nói: “Tôi không phải tùy tiện nói, kể từ khi Nguy Nguy bị bắt, tôi liền bắt đầu nghĩ đến chuyện này.


Cậu không muốn để cữu bá thành trở ngại giữa hai người, hơn nữa, cậu cũng không tin Phong Tĩnh Đằng có thể xử lý tốt chuyện này.

“Nếu cha em không đồng ý……”
Mai Truyền Kỳ cười nói: “Cha không đồng ý, tôi sẽ năn nỉ ba, có ông ấy ra tay, cha nhất định sẽ đầu hàng.


Phong Tĩnh Đằng bỗng giơ tay lên, ôm thật chặt bạn lữ của mình.

Mai Truyền Kỳ suýt nữa bị anh ôm đến sắp không thở nổi: “Anh cũng đừng cao hứng quá sớm, nói không chừng là Mai gia chúng tôi thua trong tay cữu bá anh.


Phong Tĩnh Đằng không nói lời nào, chỉ ôm cậu thật chặt.

Liền tại lúc này, thông tấn khí vang lên.

Mai Truyền Kỳ lấy thông tấn khí ra nhìn, màn hình hiện tên Mạc lão sư: “Mạc lão sư?”
Sau một hồi lâu, cậu mới nhớ Mạc lão sư này là nghiên cứu viên tại đấu thú trường.

“Là Mạc lão sư của đấu thú trường gọi tới.

” Mai Truyền Kỳ nói với Phong Tĩnh Đằng.

Phong Tĩnh Đằng buông tay ra: “Tiếp máy đi.


Mai Truyền Kỳ tiếp máy: “Xin chào, tôi là Mai Truyền Kỳ.


“Mai thiếu tá, là tôi, tôi là Mạc lão sư của đấu thú trường.



Bởi vì Mai Truyền Kỳ chỉ nhận được thông báo bồi thường, còn chưa chính thức thăng cấp, cho nên hiện tại vẫn xưng hô là Mai thiếu tá.

Mai Truyền Kỳ nhẹ nhàng cười: “Nguyên lai là Mạc lão sư, hôm nay Mạc lão sư tìm tôi có chuyện gì không?”
Kỳ thực trong lòng cậu đại khái đoán được Mạc lão sư vì sao lại tìm mình.

Năm đó, vì muốn tham gia quân ngũ, cậu nhờ Vân Hiển truyền tin cho Mạc lão sư bọn họ, nếu có yêu cầu chất lỏng Đa Biến thú, liền để Mạc lão sư tìm Vân Hiển.

Hiện tại, Vân Hiển đã đốt Đa Biến thú, nếu Mạc lão sư biết chuyện này thì nhất định sẽ tới tìm cậu.

“Mai thiếu tá, cậu còn nhớ ước định năm đó không? Chỉ cần chúng tôi cần chất lỏng Đa Biến thú, cậu sẽ đưa cho chúng tôi một chút chất lỏng.


“Tôi đương nhiên nhớ rõ chuyện này, bất quá hơn nửa tháng trước, tôi đã sai người đốt Đa Biến thú rồi, hiện tại đã không còn chất lỏng cung ứng cho ngài.


Mạc lão sư kinh hoảng kêu to: “Đốt, sao có thể đốt.


Mai Truyền Kỳ hỏi ngược lại hắn: “Đa Biến thú là của tôi, vì sao tôi không thể đốt, hơn nữa, mấy năm gần đây bằng hữu tôi cung cấp chất lỏng cũng đủ để ngài nghiên cứu vài năm, ngài cũng không cần nhiều chất lỏng như vậy đi?”
“Không…… Không phải, ý tôi không phải như vậy, tôi chỉ cảm thấy Đa Biến thú này rất quý giá, Mai thiếu tá làm sao cam lòng đốt nó được? Còn…… Hay là nói Mai thiếu tá muốn âm thầm nuốt?”
Mai Truyền Kỳ sắc mặt trầm xuống: “Mạc lão sư, ngài nói như vậy là có ý gì? Ngài đang hoài nghi tôi không muốn cung cấp chất lỏng cho ngài? Còn nữa, ngài nói âm thầm nuốt cũng buồn cười quá đi? Đa Biến thú vốn dĩ là của tôi, cần gì phải âm thầm nuốt chứ?”
P/S by Thỏ: Hiện tại bộ Truyền Kỳ Phu Nhân tui đã edit xong rồi nha (Tung bông ☆*・゜゚・*\(^O^)/*・゜゚・*☆).

Mn có rì-viu bộ nào hay hay cần dịch hem thì PM bên dưới nhe
 
 
     
------oOo------
     
Chương 362
Nguồn: EbookTruyen.

VN