Tô Vũ nhún vai cười đáp: "Bà ngoại à, đây là nhà mới của chúng cháu, cũng là nhà của ngoại, sau này ngoại ở đây luôn."

Lương Dịch Phương gật đầu liên tục, rồi thấy băng gạc ở chân Mã Hiểu Lộ: "Hiểu Lộ, chân cháu sao thế?"

Mã Hiểu Lộ chưa kịp giải thích thì Lâm Thiến đã tát mạnh vào sau gáy Tô Vũ: "Chắc chắn là do con, lại bắt nạt Hiểu Lộ phải không?"

"Con... " Tô Vũ xoa đầu, nhất thời không biết phải nói gì.

Mã Hiểu Lộ cũng không giải thích gì, kéo tay bà Lương Dịch Phương cười khúc khích không ngừng.

Bây giờ Mã Hiểu Lộ là bảo bối trong lòng Lâm Thiến, bà hằng ngày cứ nhìn bụng Mã Hiểu Lộ, chờ đợi được bồng cháu!

Sáng hôm sau, mặt trời đầu ngày đang mọc lên từ đường chân trời, mang theo ánh sáng hy vọng từ từ vượt qua đường chân trời, nhìn xuống muôn loài đang ngái ngủ.

"Sao anh lại cởi quần áo ra nữa vậy? Mặc lại mau đi." Vì hôm nay là ngày cắt băng khai trương quan trọng của công ty.


Nên Mã Hiểu Lộ thức dậy từ sớm, giúp Tô Vũ mặc bộ vest đã mua trước đó, mặc lên trông tinh thần rất phấn chấn.

Nhưng Tô Vũ không thích bộ vest cứng nhắc này lắm, mặc lên cảm thấy không thoải mái.

"Ôi, anh biết rồi mà, anh không thể thoải mái thêm chút nữa sao, lát nữa đến nơi anh mặc lại là được mà?" Tô Vũ lấy lại bộ vest từ tay Mã Hiểu Lộ, cầm trên tay.

"Đi thôi, Tiền Hào chắc đã chờ dưới nhà rồi." Mã Hiểu Lộ khoác tay Tô Vũ, đi xuống nhà.

"Đúng rồi, hôm nay là ngày khai trương quan trọng của công ty, có mời những ai tham dự vậy?" Tô Vũ thuận miệng hỏi.

"Có vẻ nhiều lắm, nhưng danh sách cụ thể ở chỗ Tôn Kỳ, chắc cậu ấy đã đến trước rồi."

...

"Anh Vũ đến rồi, tôi dừng xe rồi vào liền." Sau khi dừng xe trước cửa hội trường chính, Tiền Hào nói với Tô Vũ.

Lúc này, Chu Triết vội vã sốt ruột chạy tới, mở cửa xe ra, khi Mã Hiểu Lộ và Tô Vũ chưa kịp xuống xe đã nói nhỏ: "Anh Vũ, chết rồi, có chuyện rồi."

Tô Vũ nhíu mày, sắp thành công rồi mà còn chuyện gì xảy ra nữa chứ?

"Chuyện gì vậy?" Mã Hiểu Lộ tới gần lại hỏi.

Chu Triết lùi ra một khe hở, chỉ về phía cửa chính hội trường và nói: "Hai người nhìn xem, đó là ai vậy?"

Do hội trường cũ của công ty Mã Hiểu Lộ quá nhỏ nên buộc phải đổi sang chỗ khác.


Có lẽ không phải oan gia ngõ hẹp thì không đụng đầu, trùng hợp là lễ khai trương công ty của Tô Thiếu Uy cũng ở đây, trùng hợp hơn là cũng vào hôm nay.

Lúc này, Mã Hiểu Lộ nhìn theo hướng tay của Chu Triết, liền thấy Tô Nhạc Luân và Lý Nguyệt Hoa bày ra dáng vẻ đoan trang đang đứng ở cửa, tiếp đón các vị khách tới dự.

Khi thấy hai người đó, Mã Hiểu Lộ cũng trợn to mắt: "Không thể nào trùng hợp thế chứ."

"Mọi người xem, phải làm thế nào đây?" Chu Triết cũng đang bối rối không biết phải làm sao.

Trong khoảng thời gian tiếp xúc này, Chu Triết cũng biết, mối quan hệ của Tô Vũ với gia đình vô cùng căng thẳng, gặp mặt chắc chắn sẽ rất khó xử.

Tô Vũ xuống xe trước, nắm tay Mã Hiểu Lộ nói: "Sợ cái gì? Bên kia đâu phải hổ, họ có thể cắt băng ở đây thì sao chúng ta không được chứ?"

Nói xong, Mã Hiểu Lộ bước xuống xe, đi theo sau lưng Tô Vũ, từng bước từng bước tiến lại gần.

Càng lại gần, tim Mã Hiểu Lộ càng đập nhanh, nghĩ đến cảnh tượng sắp tới là cô lại thấy khó xử. Đối mặt với người cách đây không lâu còn đuổi mình ra khỏi nhà, cô thực sự không biết phải đối diện thế nào.

Tuy nhiên, so với sự hồi hộp của Mã Hiểu Lộ, Tô Vũ lại bình tĩnh đến kì lạ, bình tĩnh đến nỗi dường như anh chẳng quen biết những người phía trước.


Anh đã trải qua bao nhiêu cảnh tượng lớn rồi, dường như vẫn chưa tìm thấy lý do nào khiến anh mất bình tĩnh.

Khoảng cách tiếp tục thu hẹp, Lý Nguyệt Hoa cũng nhìn thấy Mã Hiểu Lộ và Tô Vũ, nhưng vừa nhìn thấy, mặt bà ta giống như bị tát một cái, lập tức xị xuống, rủa thầm trong lòng.

"Chết tiệt, sao chúng lại xuất hiện ở đây vào lúc này chứ?"

Dĩ nhiên Lý Nguyệt Hoa không biết rằng, con trai bà ta là Tô Thiếu Uy có thể tổ chức lễ khai trương công ty mới ở đây, thì công ty của Mã Hiểu Lộ cũng có thể tổ chức ở đây.

Chỉ là Lý Nguyệt Hoa vẫn chưa biết, người đại diện pháp nhân của công ty cũng cắt băng vào hôm nay chính là Mã Hiểu Lộ. Bà ta vẫn tưởng Mã Hiểu Lộ cố ý chọn ngày quan trọng này để phơi bày những hành vi tồi tệ của bà ta, khiến bà ta mất hết uy tín mặt mũi.

Vì vậy khi nhận ra điều này, Lý Nguyệt Hoa tất nhiên sẽ ngăn chặn hành động mà bà ta cho là tiểu nhân của Mã Hiểu Lộ ngay từ trong trứng nước.

"Ôi, đây không phải là Tô Vũ và Hiểu Lộ sao? Hôm nay hai người đến tham dự lễ khánh thành công ty của Thiếu Uy nhà chúng tôi ag, khiến tôi vui mừng quá đi. Mau vào trong đi." Lý Nguyệt Hoa nói rồi cứ như thể rất thân với Mã Hiểu Lộ, với tay muốn kéo cô vào trong.