Chương 820

“Tôi, tôi…”

Phương Vận ngập ngừng quanh co một lúc:

“Không có việc gì, tôi chỉ đến đây đi dạo thả lỏng chút thôi.”

“Ồ.”

“Vậy thì bạn cô cũng thật biết chọn địa điểm đấy. Đại học Đế Kinh không chỉ có bầu không khí học hành tốt mà còn có phong cảnh đẹp ở khắp nơi trong trường, cô cứ đi nhìn ngắm xung quanh đi, tôi xin phép đi trước.”

().

Thượng Quan Nguyệt:”…”

Cái tên trai thẳng đầu đất này!

Người ta rõ ràng muốn cho mình cơ hội làm hướng dẫn viên mà sao tên này lại có mắt như mù vậy chứ?

Thấy Lương Siêu nói vậy liền rời đi luôn, Phương Vận Phương Vận thực sự sửng sốt, nhưng lần này cô ấy không có thời gian để ở đây thất thần nữa, cô ấy mau chóng đuổi kịp hắn, kéo cánh tay hắn lại.

Thượng Quan Nguyệt thấy vậy cũng kinh ngạc, bây giờ tất cả người đẹp đều chủ động như vậy sao?

“Ấy, cô…”

Lương Siêu đầy kinh ngạc nhìn cô ấy, Phương Vận hít sâu một hơi, nghiêm túc nói:

“Lương Siêu, nghe lời tôi dặn dò đây, anh hãy mau chóng rời khỏi Đế Kinh đi, chạy càng xa càng tốt, đừng quay lại nữa, được không?”

OMG!

Mới quen biết có hai ngày mà muốn bỏ trốn cùng nhau luôn rồi sao?

Thượng Quan Nguyệt chỉ cảm thấy nhận thức của mình đối với cặp nam nữ này cứ thay đổi xoành xoạch trong nháy mắt.

Lương Siêu bên này cũng sửng sốt hồi lâu, mãi sau mới có thể tỉnh hồn lại được, hắn lập tức cười khổ nói:

“Người đẹp à, tôi không hiểu ý tứ của cô cho lắm, cô là…”

“Anh trai tôi muốn giết anh.”

Phương Vận lập tức hít sâu một hơi, không còn nhăn nhó dè chừng nữa, cô ấy nói thẳng:

“Và hiện giờ anh ấy lên kế hoạch cẩn thận cả rồi, ngay cả nhân lực cũng đã chuẩn bị sẵn sàng.”

“Cho nên tôi hy vọng anh mau chóng càng nhanh càng tốt rời đi nơi Đế Kinh đầy thị phi này đi, tôi, tôi…”

“Tôi không muốn nhìn thấy anh gặp phải chuyện gì đâu.”

Thượng Quan Nguyệt: “…”

Lương Siêu: ” …”

Hắn nhìn chằm chằm vào mắt cô ấy.

Một lúc sau, khi đã xác định người phụ nữ trước mặt không bị bệnh tâm thần, Lương Siêu mới hỏi:

“Xin hỏi anh trai cô là ai?”

“Phương Lệ.”

Lương Siêu hơi nhướng mày:

“Ông chủ trẻ tuổi của tập đoàn Phương Thị, là Phương Lệ đó sao?”