:Sao rơi sao?
:Quốc trưởng thật kì lạ.

Bình thường cô ấy có như vậy đâu.

!.

Buổi chiều!.

Tại thư viện!.

Nazi*dán băng dính vào chân quạ*
Nazi:Giờ thì gắn thư vào như vầy!.

Nazi*thở dài*
!.

Nazi nhìn theo đàn quạ bay về hướng nơi giam giữ với một hy vọng rằng thư sẽ tới tay các tù nhân bên trong đó!.

Quả là như vậy!.

:Nè!!.

:Hả?
*nói nhỏ*:Sao!.

rơi!.

:Suỵt!
*nói nhỏ*:Lính canh bên ngoài ngủ hết rồi,họ ko vào đây kiểm tra nữa đâu.

Một tù nhân đã nhặt được mẩu thư bị bong ra từ băng dính chân quạ.

Anh lặng lẽ đọc thầm rồi đưa cho đồng đội biết.

-Thứ năm,sáng.

Sẽ có lính đến đón.

-Đi theo,đừng ngại.

Rồi sẽ an toàn.

-Đêm thứ bảy,đêm kinh hoàng,diễn ra.

*nói nhỏ*:Thứ năm,vào buổi sáng,sẽ có lính tới đón.

Tụi mình sẽ đi theo người lính đó.

:(Là Quốc Trưởng?!!.

)
*nói nhỏ*:Đêm thứ bảy sẽ diễn ra cuộc hành quyết.

*nói nhỏ*:Sao cô ấy lại biết được?!!.

*nói nhỏ*:Tụi mình đâu có nói với cô ấy đâu?!
!.

Nazi:(Phải tìm cách moi được thông tin càng sớm càng tốt.

)
Nazi:(À mà quên mất! )
Nazi chạy tới chiếc điện thoại bàn ở hành lang cô đang đứng,liếc mắt nhìn xung quanh một lúc rồi bấm số gọi cho ai đó!.


Nazi*khựng lại*
Nazi:(Nên ko ta?!.

Liệu cậu có còn giúp mình?!.

)
Nazi*thở dài*:(Thôi ko sao.

)
*nghe máy*
Nazi*nói nhỏ*:Cậu,tôi cần giúp!.

!.

Hai ngày sau!
USSR:Sao cậu đến mà ko báo trước?*rót trà*
Weimar Republic:Cậu quên rồi sao?Trước đây,tôi có hẹn cậu là sẽ đến thăm vào một ngày nào đó mà?
USSR:À! ừ!.

W.

R:Nhỏ em tôi khiến các cậu đau đầu,phải ko?
USSR:Mhm! phải!.

W.

R:Thật là!.

càng lớn bả càng điên điên khùng khùng.

Lúc bé thì hiền,lớn lên thì ác thấy mụ nội!
USSR:Cậu ko sợ bị em gái mình cạp đầu à?
W.

R:Nó làm gì có ở đây đâu?Ko có nó mới nói xấu được chứ?!:)
USSR:Cậu muốn đến thăm em gái mình ko?
W.

R:Thôi,chắc giờ nó đang làm việc với đám tù nhân của cậu.

USSR:Ko,cô ấy ko còn ở đó nữa.

W.

R:Ủa?!.

Là sao?!.

USSR:Cô ấy đang ở nhà tôi.

!.

Buổi trưa,trước cửa dinh thự USSR!.

W.

R:E hèm!
USSR:Sao vậy?
W.

R:Ko có gì!.

USSR*mở cửa*
Quản gia*cúi đầu*:Mừng ngài trở về,ngài USSR.

Quản gia:Chào cậu W.

R.

USSR:Nazi đâu?
Quản gia:Cô ấy đang ở trong bếp,thưa ngài.

USSR:(Trong bếp sao?! )
W.

R:(B! bếp á?!! )
W.

R:(Dừng khoảng chừng là vài giây!.

)
USSR:Nazi trong bếp sao?Cô ấy nấu gì à?
Quản gia:Chắc là vậy,thưa ngài.

Quản gia:Cô ấy chỉ ở trong bếp từ sáng tới nay.

USSR:W.

R,cậu ngồi đợi!.

USSR:W.

R.

USSR:W.

R???Hallo???
W.

R đứng im một lúc,vẻ mặt như đang chìm trong cả đống định luật Vật Lý.

Cậu ko hiểu chuyện quái gì đang xảy ra.

Trong đầu hiện lên cả ngàn câu hỏi!.

W.

R:(Nazi vào bếp?!.

)
W.

R:(Nó vào bếp nấu ăn?!.

)
W.


R:(Vào bếp,chuyện mà trước đây mình dell thấy nó làm!.

.

sao nay lại!.

)
W.

R:(Rồi nó làm cái gì?Bánh hả?Hay là súp?!.

Có làm gà quay ko?! )
W.

R:(Mà gà quay thì lấy gà công nghiệp hay gà rừng?Bao nhiêu cân?!.

Gà trống hay mái?Có đẻ trứng ko?!.

)
W.

R:(Rồi rốt cuộc là quả trứng có trước hay con gà có trước?!.

)
USSR:W.

R!!!*quát*
W.

R*giật mình*:H! h!.

hả?!!.

Quản gia*nhịn cười*
USSR:Cậu! bị làm sao vậy hả?!
W.

R:À à!.

ko có gì!.

nghĩ linh tinh thôi à!.

Nazi*đi ra ngoài*
W.

R:(Kìa kìa!.

nhỏ ra rồi!)
W.

R:E hèm!! Nazi bé bỏng của anh!!!!.

*chạy đến ôm Nazi*
Nazi*né*
W.

R:Ủa:)?
Quản gia:Cậu W.

R,cẩn thận!*đỡ W.

R*
Nazi:Ngài USSR,nay ngài về sớm vậy sao?*cởi áo choàng cho USSR*
USSR:Ừm.

W.

R:! !
Cậu anh trai Nazi lướt mắt nhìn theo từng hành động của em mình với USSR,vẻ mặt ko giấu nổi sự kinh ngạc đến phát sốc mà nếu có ai có máy ảnh ở đó thì chắc kho tàng meme nhân loại sẽ có thêm một bức ảnh tuyệt đẹp.

Nazi:Wei!.

Weimar Republic?!.

Nazi:Cậu tới khi nào vậy?Sao ko báo với em một tiếng?
W.

R:Tôi tới đây từ sáng,mà cô là ai?
Nazi:Ủa!.


.

W.

R:Cô ko phải là Nazi,đúng ko?
W.

R:Nazi tôi quen ko hề như vậy.

Nazi tôi quen ko hề vào bếp.

Nó sẽ ko đi cất áo choàng cho USSR!.

Nazi:! !
USSR:Kệ cậu ấy đi.

Để ta xem nay em nấu gì.

Nazi:À! nay ta làm bánh bí ngô.

Cuối thu rồi,bí ngô nhiều lắm luôn!!
!.

W.

R:Ey nhỏ!Mày làm bánh cũng ngon phết à nha!
Nazi:Công thức bí mật của cha đó.

Bộ anh quên rồi hả?Mỗi khi đến Halloween,cha lại làm cho tụi mình ăn.

W.

R:Mày trộm công thức của ổng hả?
Nazi:Đâu có,cha dạy em mà.

USSR*lặng lẽ ăn bánh*
Nazi:Mà anh W.

R.

Nazi:Cha dạo này thế nào?Ông ấy có khỏe ko?
W.

R:Ông ấy hả?!.

.

Khỏe gần chết.

W.

R:Lão già đó suốt ngày quát đám lính của USSR.

Nhiều lúc cũng thấy tội thay cho chúng nó:")
Nazi:Vậy thì tốt rồi!.

*mỉm cười*
W.

R:! !
W.

R:(Tao xin lỗi,Nazi!.

)