Trở lại đỉnh núi của Thăng Tương ở Đông Cảnh, Quân Trì đang chuẩn bị sử dụng Thần Long chi thủy.

Trước đó Quân Yến thông báo rằng Tứ đại trưởng lão đã đáp ứng đưa họ về Nguyên Nhất thế giới.

Đây là tin tốt, sau khi Quân Trì biết được, trong lòng đương nhiên vui vẻ.

Mà các bằng hữu cũng vui mừng thay cho họ.

Bất quá điều này cũng nói lên, thời gian cả hai ở đây không nhiều, Nguyên Tiêu phải ở lại nơi này để tu luyện, còn phải trông coi đứa nhỏ, tình cảm của Tiểu Hôi và Nhạc Ban lại vô cùng tốt, đến mức muốn đá vị chủ nhân này sang một bên, đương nhiên sẽ không đi rồi, khỏi kể đến Hoàn Vũ Nhạc Ly, ai mà muốn rời khỏi nơi tuyệt vời này để đến một thế giới cằn cỗi như Nguyên Nhất thế giới chứ.

Cho nên lần ly biệt này, phải nói là muôn trùng cách biệt.

Bất quá đối với yêu tu đang tu luyện, chỉ cần không ngã xuống giữa đường, sinh mệnh dường như là vô tận, một lần bế quan là trăm năm trôi qua, cho nên chẳng cảm thấy thương tâm mấy.

Chỉ mỗi Quân Trì cảm thấy luyến tiếc thôi.

Thăng Tương đã mang kiếm đạo của mình truyền dạy cho Quân Yến, hắn cho rằng Quân Yến nên ra ngoài học hỏi kinh nghiệm, vì vậy cũng tán thành chuyện cả hai về Nguyên Nhất thế giới.

Hơn nữa đợi Thần Long Chi Uyên càng ngày càng vững mạnh, lúc Quân Yến đã có chút thành tích, vẫn có thể đột phá kết giới đến thăm vị sư phụ là hắn.

Quân Trì ngồi trong động phủ, phía dưới là bồ đoàn, phần lông xù tiếp xúc với miếng bồ đoàn thô ráp, khiến mông hắn cứ cảm thấy ngứa ngứa.

Động phủ ngoài trừ Quân Trì, còn có Thăng Tương, Hoàn Vũ và Quân Yến.

Quân Yến đưa Thần Long chi thủy cho Thăng Tương, Thăng Tương nhận lấy rồi nói: “Cứ làm theo những gì đã sắp xếp trước.”

Bề ngoài Thần Long chi thủy trông rất ôn hòa, nhưng sau khi tiến vào cơ thể tu sĩ, lại không ôn hòa như tưởng tượng.

Theo tính toán ban đầu, Quân Trì phải cảm nhận Thần Long chi thủy, sau đó tới ma đan yêu đan trong cơ thể, xem có cách nào dung hợp cả hai lại với nhau hay không.

Xung quanh động phủ hạ đầy cấm chế, Quân Trì ngồi ở chính giữa, dưới đất vẽ một trận pháp, Thăng Tương mở cấm chế bình ngọc, sau đó gọi Thần Long chi thủy ra ngoài.

Thần Long chỉ thủy vừa đi ra, đã bị trận pháp hấp dẫn qua, trôi nổi trên đỉnh đầu.

Ngay lập tức, Thăng Tương và Hoàn Vũ chia làm hai bên hộ pháp cho Quân Trì, còn Quân Yến thì canh giữ bên ngoài cửa động.

Quân Trì không hề chần chờ, ngồi tĩnh tọa dùng thần thức cảm nhận Thần Long chi thủy.

Thần Long chi thủy vừa thoát khỏi giam cầm của bình ngọc, liền tỏa ra một hơi thở cường đại mà bao dung, rõ ràng chỉ là một giọt nho nhỏ, lại khiến người ta có cảm giác như biển rộng mênh mông.

Quân Trì dùng thần thức chạm vào, tuy nó không hề đáp lại, nhưng lại như khôn cùng sóng biển đánh úp về phía hắn, hắn dần trở nên khẩn trương, sau một hồi, hắn tự khuyên mình bình tĩnh trở lại, dùng toàn bộ thân thể để cảm nhận tất cả của nó, đồng thời cũng khiến cho bản thân dung nhập với nó. 

Thần Long chi thủy vốn vô sắc, nhưng tựa hồ mang theo vạn tương vạn chủng nhan sắc, Quân Trì dường như hiểu được lí do vì sao.

Hắn bắt đầu tiến vào quan sát đan điền, bên trong có một yêu đan, vốn là của mẫu thân, lúc này đang tản ra ánh sáng màu lửa đỏ, mà cách đó không xa, lại có một địa phương màu đen, chịu ảnh hưởng của Thần Long chi thủy, nó hơi tiến về phía yêu đan một chút, đủ khiến Quân Trì nhìn thấy rõ hơn, đó là một nguyên đan màu đen, trên nguyên đan có rất nhiều ký hiệu, bao bọc lấy toàn thân nó.

Quân Trì dùng thần thức đụng vào nguyên đan, lại bị bật ngược trở ra, hoàn toàn không thể tra xét.

Lúc này, hắn dường như đã lĩnh ngộ, từ từ hấp dẫn Thần Long chi thủy trôi nổi trên không trung lại gần, Thần Long chi thủy lập tức tiến vào đan điền của hắn.

Nháy mắt, hắn có cảm giác như bị kinh đào hãi lãng* đánh úp tới, nhấn chìm hắn dưới nước, cảm giác như sắp ngộp chết.

(*) sóng to gió lớn.

Điều này khiến hắn rất khó chịu, cả người dính đầy mồ hôi, khiến lông vũ ướt nhẹp cả.

Hắn vẫn kiên trì, dẫn Thần Long chi thủy vào đan điền tiếp xúc với ma đan, ban đầu ma đan kháng cự không thôi, nhưng Thần Long chi thủy dữ dội cường hãn, là thứ được ngưng kết từ linh khí tuần hoàn vạn niên ở Thần Long Chi Uyên, dần dần ma đan đã bị Thần Long chi thủy dung nhập.

Màu sắc kí hiệu trên ma đan sau khi bị Thần Long chi thủy tẩy rửa qua, trở nên nhạt nhẽo, ma đan bắt đầu tỏa ra ít khí đen, khí đen bay tới muốn ăn mòn yêu đan, nhưng ngọn lửa xung quanh yêu đan không cho phép, hình thành vỏ bọc ngăn cách ma đan bên ngoài.

Quân Trì lại khống chế yêu đan ăn mòn ma khí, lại hấp thụ Thần Long chi thủy ở bên ngoài tiến vào đan điền, rồi tiếp cận yêu đan, yêu đan khác với ma đan ban đầu bài xích Thần Long chi thủy, nó thập phần vui vẻ tiếp nhận, Thần Long chi thủy tiến vào càng khiến nó phát ra ánh sáng ôn nhuận.

Mà khí đen lại bay tới muốn ăn mòn yêu đan, nhờ tác dụng của Thần Long chi thủy, yêu đan không quá bài xích ma đan, yêu khí nhờ thế từ từ sáp nhập vào…

Quân Trì nhiều lần dùng Thần Long chi thủy làm chất xúc tác, không ngừng giúp ma đan ma khí dung nhập với yêu đan, ma đan ngày càng nhỏ dần, sau đó biến mất không thấy nữa, toàn bộ đã sáp nhập vào yêu đan.

Yêu đan vốn mang lửa đỏ chói lọi giờ lẫn lộn giữa đỏ và đen, rồi trở thành một viên yêu đan màu đỏ đen.

Nhưng quang mang chung quanh lại không hề bị nhấn chìm, mà chỉ lưu động nội liễm.

Quân Trì không ngừng hấp thụ linh khí thiên địa, linh khí thiên địa sau khi tiến vào cơ thể hắn, liền đi vào đan điền, trở thành chân nguyên rồi dung nhập với nguyên đan.

….

Năm năm sau, Quân Trì rốt cuộc bế quan xong.

Thăng Tương và Hoàn Vũ sau khi phát hiện hắn đã dung nhập yêu đan và ma đan, giờ chỉ hấp thụ linh khí củng cố tu vi, cho nên không ở lại hộ pháp nữa, cả hai đều đi làm chuyện riêng, chỉ có Quân Yến một mực ở cách động phủ không xa, ngày ngày tôi luyện kiếm ý.

Sau khi Quân Trì dung nhập ma đan với yêu đan thì không còn cảm nhận được động tĩnh bên ngoài.

Khi hắn đang củng cố cảnh giới, linh khí bị cuốn vào động phủ ào ạt như một cơn gió lốc, một trăm dặm xung quanh phong vân biến sắc, tận một năm sau mới ổn định lại được.

Quân Trì bước ra khỏi động phủ, hắn đã biến lại thành người, đúng như dự đoán, khi ma đan dung hợp với ma đan, có thể giải trừ cấm chế, giúp cho hắn dù ở hình người cũng có thể sử dụng được lực lượng.

Những vết bụi bặm dính khắp mặt Quân Trì khi nãy, giờ đã biến mất hoàn toàn, tuy da hắn vẫn có màu đen, nhưng mặt mày xinh đẹp, cộng với đôi mắt biết cười, quả thật là một thanh niên tuấn lãng.

Quân Yến nhìn đám mây tan ở trên trời, biết Quân Trì sắp xuất quan, cho nên một mực chờ bên ngoài.

Quân Trì vừa bước ra, lập tức thấy Quân Yến đứng cách đó không xa.

Quân Yến nở nụ cười trong suốt, như mùa xuân sau cơn mưa, như ánh mặt trời sáng lạn, “Ca ca, ngươi xuất quan. Thế nào rồi?”

Quân Trì bước lại gần, nói: “Ừm. Ma đan đã bị ta dung nhập vào yêu đan. Còn phải cảm ơn đệ vì đã cho ta Thần Long chi thủy.”

Quân Yến đi tới chỗ Quân Trì, Quân Trì vươn tay ra, cho y sờ mạch mình, để chân nguyên của y tiến vào cơ thể, dù Quân Trì cảm thấy đau đớn, nhưng vẫn cố chịu đựng, Quân Yến tra xét xong liền buông ra, nói: “Quả thật đã dung hợp tốt, chúc mừng ca ca!”

Quân Trì cũng vui mừng, cười bảo: “Thăng Tương và Hoàn Vũ tiền bối đâu, ta còn phải cảm ơn hai người họ.”

Quân Yến nói: “Ca ca, ngươi bế quan năm năm, một năm trước, sư phụ và Hoàn Vũ tiền bối thấy ngươi không gặp nguy hiểm gì, nên đã rời khỏi nơi này rồi tự mình tu luyện, nếu như ngươi đã xuất quan, vậy chúng ta đi tìm bọn họ.”

Quân Trì giật mình, hắn không ngờ mình lại bế quan lâu đến vậy.

Bất quá hắn mau chóng điều chỉnh tinh thần, nói: “Vậy chúng ta mau đến chỗ Thăng Tương và Hoàn Vũ tiền bối thôi.”

Hai người tìm đến chỗ khe sâu có khí tức của Hoàn Vũ và Thăng Tương, nhưng phía trên lại có cấm chế, không thể đi xuống.

Quân Yến để lại tín hiệu trên cấm chế, sau đó đến tảng đá lớn nằm phơi nắng với Quân Trì.

Quân Yến nhìn chằm chằm Quân Trì, Quân Trì bị y nhìn đến mạc danh kỳ diệu, không khỏi hỏi: “Đệ lại nhìn ta làm gì?”

Trên mặt Quân Yến toàn vẻ lười nhác, khác với khuôn mặt lạnh lùng không chút thay đổi hồi trước, bởi vậy cảm giác mang lại không giống nhau, “Về sau ca ca có thể tu luyện ở hình người, ta rất vui.”

Quân Trì đáp: “Phải đó! Chúng ta lạc tới nơi này, coi như trong họa gặp phúc. Nếu vẫn ở Nguyên Nhất thế giới, tu vi gặp vấn đề, không biết đến bao giờ mới có thể giải quyết.”

Nói đến đây, thần sắc Quân Trì lại ảm đạm, “Thế nhưng Vạn Tương Quy Kiếm trong người ngươi, không biết làm thế nào để giải quyết ổn thỏa nữa.”

Quân Yến không quá để ý trả lời: “Chỉ là một thanh kiếm thôi mà.”

Quân Trì nhìn Quân Yến chẳng chút bận tâm, không đề cập nữa, chỉ nhẹ nhàng vươn tay nắm lấy tay Quân Yến.

Lại hỏi: “Khi đó Hoàn Vũ tiền bối hẹn Lục Ỷ tiền bối so đấu, chẳng lẽ mọi chuyện vẫn chưa giải quyết xong?”

Quân Yến đâp: “Bởi vì Hoàn Vũ tiền bối hộ pháp cho ca ca, cho nên đã đẩy hẹn lên mười năm sau, vì thế sư phụ không để y nhàn hạ nữa, thúc đẩy y tích cực tu luyện.”

Quân Trì “À” một tiếng, nghĩ thầm quan hệ cả hai thật tốt.

Hai huynh đệ nằm phơi nắng nói chuyện phiếm, cảm thấy thời gian trôi qua thật an tĩnh, dường như đã quay về thời gian nhàn hạ lúc còn ở Liễu Thụ Thôn.

Đột nhiên, một cái đầu trường Giao thật lớn phóng thẳng lên trời, mang theo vô số luồng nước, Quân Trì mém tí nữa đã bị nước dội lên đầu, cũng may Quân Yến phản ứng nhanh, tạo một lớp phòng hộ, ngăn cách luồng nước ở bên ngoài.

Trường Giao giữa không trung nấn ná hai vòng, sau đó hóa thành một người trẻ tuổi mặc y phục màu xanh, đó chính là Hoàn Vũ.

Y phóng đến chỗ Quân Trì, nhìn hắn rồi cười bảo: “Ngươi rốt cuộc đã xuất quan. Ta thấy tình hình ngươi rất ổn, hơn nữa không bị ma khí quấn quanh.”

Quân Trì đứng dậy hành lễ với y, nói: “Đa tạ Hoàn Vũ tiền bối đã hộ pháp cho ta, ta nghĩ đó là nhờ công dụng của Thần Long chi thủy, đã giúp ta áp chế ma khí của ma đan.”

Quân Trì dung nhập yêu đan và ma đan, tu vi lúc này đã đạt tới Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng yêu đan và ma đan vốn không phải của hắn, cho nên không thể hóa anh, vậy nên dù trong người có một khỏa Nguyên Anh, cũng không thể chân chính Nguyên Anh. 

Hoàn Vũ nói: “Nếu đã xuất quan, ngươi định chừng nào rời khỏi Thần Long Chi Uyên.”

Quân Trì đáp: “Ta với Quân Yến cùng các ngươi và bọn Nhạc Ly cáo biệt, sau đó sẽ rời khỏi đây.”

Hoàn Vũ gật đầu: “Đã vậy, ta sẽ đưa ngươi và Quân Yến tới chỗ Lưu Quân trưởng lão, từ khi Quân Yến chiến thắng cuộc so đấu Tứ Cảnh, không ít người muốn đánh chủ ý lên y. Giờ các ngươi tạm rời khỏi đây, coi như cũng tốt.”

Một lát sau, Thăng Tương từ chỗ khe sâu bay lên, Quân Trì và Quân Yến lại nói quyết định của mình cho hắn nghe, Thăng Tương dặn dò cả hai một số chuyện, sau đó bốn người phi hành tới Long Cốt Sơn ở Đông Cảnh.

Hoàn chương 59.