Kiếm khí màu trắng bạc phóng ra đỡ đòn rồi đánh ngược lại, hai bên lao vào đánh nhau trên lối đi trong vườn trúc.

"Nhóc con, để lão phu thử Kiếm phổ Kinh Lôi của ngươi xem nào!" Nam tử áo xanh kia thẳng thắn nói ra nguồn gốc kiếm chiêu của Nam Cung Hạo, khiến cho Kiếm tu thiên tài thầm kinh hãi.

Tô Thiếu Bạch chỉ cảm giasc được hình bóng hỗn loạn trước mặt, kiếm khí bay lượn, tự giác mang Sữa Bò và Bạch Chuẩn đứng tránh sang một bên, cũng đẩy ghế tre của Nam Cung Hạo ra chỗ khác, chừa chỗ cho hai người đang tỷ thí.

"Sao thế, đạo lữ của ngươi không muốn bái hắn làm sư à?" Thanh niên áo tím hồi nãy đột ngột xuất hiện đối diện Tô Thiếu Bạch như một bóng ma, ngồi ngay vị trí của nam tử áo xanh mới ngồi ban nãy.

!!!

Đầu bếp nhỏ kinh hãi nhìn người đối diện, nhất thời ngừng thở. Dù cậu chỉ là một Chú Kiếm sư có lực tấn công vô dụng trong đám tu sĩ, thần thức và giác quan thứ sáu cũng không bằng các tu sĩ khác, như dù sao cũng đã tu đến Thanh phẩm, sơ kỳ Nguyên Anh. Thế mà thanh niên áo bào tím lại có thể thần không biết quỷ không hay xuất hiện ngay tại nơi cậu có thể với tới, cái này thật sự làm người ta sợ hãi quá mà. Nếu người nọ muốn giết cậu, e là bây giờ cậu đã sớm biến thành một cái xác. Vả lại, sao hắn lại biết kim chủ đại nhân là đạo lữ của mình?

Sữa Bò và Bạch Chuẩn cũng xù lông nhìn người nọ, mặt mũi đề phòng cả lên.

"Không cần sợ, ta đã đồng ý với hắn, không giết người bừa bãi." Người nọ chăm chú quan sát trận đấu của Nam Cung Hạo và nam tử áo xanh, nhưng câu chữ lại đang nói với Tô Thiếu Bạch đương phân vân không rõ.

Tô Thiếu Bạch:...

Cái ông này cũng là Độ Kiếp kỳ?

Vẻ mặt thanh niên áo tím cứ như đang xem trò vui, thong thả bưng chén trà mà Tô Thiếu Bạch chả đá động gì ở trước mặt lên, nốc một hơi cạn sạch, "Ngươi không nhìn hai tên đó mà nhìn ta làm cái gì?"

Tô Thiếu Bạch vội quay đầu lại quan sát trận đấu của Nam Cung Hạo và nam tử áo xanh ở đằng xa, áo bào tím của người này nhìn rất quen, nghĩ kỹ lại thì khá là giống với quần áo của anh em nhà họ Ngụy. [Truyện chỉ được up trên wordpress Tiêu Tịch Lâu và wattpad Tiêu Tịch Lâu (@tieutichlau)] Lẽ nào hắn là một Ma tu?

"Nè, trông ngươi chẳng giống Kiếm tu gì cả, tu cái gì thế?" Thanh niên áo tím nhìn hoài cũng thấy chán, bèn nghiêng mặt hỏi Tô Thiếu Bạch.

"Vãn bối là Chú Kiếm sư." Tô Thiếu Bạch cười cười, xem ra tính tình Ma tu đều kỳ lạ như nhau.

Người nọ bị khơi hứng thú, nhướn mày dài, "Chú Kiếm sư? Cũng tu kiếm à?"

"Không ạ, Chú Kiếm sư là người luyện ra linh khí, ví dụ như trữ khí,"Tô Thiếu Bạch chỉ nhẫn trữ vật trên tay mình, rồi lại chỉ thanh Xích Tiêu trong tay Nam Cung Hạo, "Còn có mệnh kiếm của Kiếm tu."

"Ý ngươi là, ngươi là tu sĩ chuyên môn luyện linh khí?"

"Dạ." Tô Thiếu Bạch gật đầu, có thể nói là vậy.

"Tại sao không tự luyện linh khí của mình? Hiện tại Kiếm tu đều như thế à?" Người nọ khó hiểu hỏi.

"...Ngày xưa Kiếm tu đều tự mình luyện mệnh kiếm ạ?" Tô Thiếu Bạch trầm mặc chốc lát, mở miệng dò hỏi, nếu cậu đoán không nhầm thì hai người này có lẽ là tu sĩ đứng tại trận quan tầng sáu hoặc tầng bảy trong trận đại chiến tiên ma khi đó, vả lại tu vi cũng cao cực kỳ.

"Tất nhiên, ai lại tốn thời gian của mình đi luyện mệnh khí cho người khác chứ, đây chẳng phải là làm trễ nãi việc tu hành của mình à?" Người nọ nói đến là đương nhiên, rồi lại thâm ý nhìn cậu, "Có điều, luyện cho đạo lữ thì có đấy."

"Hai vị tiền bối là đạo lữ ạ?" Không rõ người nọ đang thăm dò hay có ý xấu gì, Tô Thiếu Bạch cười mỉm, giả ngu tới cùng luôn. Họ đã bị hai cái người này đè bẹp đến mức không còn sức đánh trả, nếu mình bị đem ra uy hiếp kim chủ đại nhân, e là còn khó nhằn hơn.

"Đạo lữ? Ta với hắn?" Thanh niên áo tím cười khẩy, cặp mắt u ám nhìn nam tử áo xanh, tâm trạng có hơi không ổn định, "Nếu có kẻ nhốt ngươi tại một chỗ mấy ngàn năm, sau khi chết cũng vậy, ngươi có chịu làm đạo lữ với hắn không?"

Sau khi chết? Ý trong lời nói của hai người này hẳn là thừa nhận bản thân đã chế, nói vậy, cả hai đều là thần thức? Tô Thiếu Bạch chớp mắt, nhân cơ hội hỏi tới, "Tiền bối...bị nhốt ở đây?"

[...]

Truyện chỉ được đăng trên wordpress Tiêu Tịch Lâu và wattpad Tiêu Tịch Lâu (@tieutichlau).