*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Trong nháy mắt khi Vận Ninh xoay người, ánh mắt của Xuân Hương hơi nhíu lại, một dòng sát ý xuất hiện, cũng chỉ trong nháy mắt, mọi người còn chưa phản ứng kịp, chẳng biết lúc nào trong tay Xuân Hương nhiều hơn một thanh chủy thủ, mạnh mẽ đâm vào trái tim Sở Thái tử, biến cố này khiến tất cả mọi người bất ngờ, Sở Thái tử mở to mắt, trên mặt mang theo khổ sở rõ ràng, thẳng tắp té xuống!

Thu Nguyệt chợt từ sau lưng Nạp Lan Tĩnh tung người lên, trong tay là ngân châm Nạp Lan Tĩnh giao cho nàng, một tay khác cầm trường kiếm, Xuân Hương ngẩng đầu lên, chợt ngăn cản thế công của Thu Nguyệt, thời gian giống như dừng lại một khắc, trên cổ nàng ta một cây châm tinh tế xuyên qua, miệng Xuân Hương mở rộng, lại không có phản ứng!

Lúc này bọn thị vệ mới chạy vào, bảo vệ đám đông ở sau lưng, cũng bao vây lại Thu Nguyệt cùng Xuân Hương!

"Thái tử điện hạ!" Sứ thần Sở quốc vội vàng nhào tới, nhìn thi thể Sở Thái tử cứng ngắc, trong mắt đốt lên lửa giận nồng đậm, "Vương Gia Đại Dung, chuyện này còn hy vọng cho chúng ta một công đạo (giải thích, giáo phó) hợp lý, chuyện này chúng ta nhất định sẽ bẩm báo toàn bộ cho Hoàng thượng!" Người kia nói xong ôm quyền, trong lúc người nước Sở một mảnh phẫn hận, Sở Nhị hoàng tử có vẻ trấn định hơn, hoặc là từ lúc hắn nhận ra Nạp Lan Tĩnh, luôn chỉ cúi đầu suy ngẫm!

"Chuyện này Bổn vương sẽ tra rõ!" Tương Bình vương lạnh lùng mở miệng, vẫn luôn nhìn không quen dáng vẻ phách lối này của người nước Sở, nhưng sự thật lãi cứ phơi bày trước mắt, ông cũng không thể cãi lại!

"Chuyện này đã sáng tỏ, tên thích khách này chính là người của Hiền phi nương nương các vị, mong rằng Vương Gia Đại Dung giao Hiền phi cho Sở quốc ta xử trí!" Sứ thần Sở quốc ôm quyền, nói đến đúng lý hợp tình, không có chỗ nào là không ổn!

Tương Bình vương nghe xong, trên mặt không khỏi trầm xuống, nói trắng ra thì Sở Thái tử này cũng chỉ là một tử tù, chết cũng đã chết, người nước Sở như hắn sao dám ở nơi này phách lối, thế nhưng Tương Bình vương còn chưa nói gì, ngược lại nghe được Thu Nguyệt cười khẽ một tiếng!

"Ai nói đây là người của Hiền phi nương nương?" Thu Nguyệt nói xong, liền đi tới trước mặt Xuân Hương từ trên mặt nàng lục lọi chốc lát, chỉ chốc lát sau liền bóc xuống một lớp mặt nạ, Thu Nguyệt xoay người, cũng ở trên mặt Sở Thái tử lục lọi chốc lát, giống nhau, gương mặt xa lạ cũng lộ tra trước mặt mọi người!

"Đây là chuyện gì xảy ra?" Sứ thần Sở quốc nhìn gương mặt xa lạ trước mặt, không khỏi lên tiếng hỏi thăm, tay ôm quyền, cũng chậm rãi để xuống!

"Người Sở quốc luôn luôn gian trá giảo hoạt, Phụ vương ta biết được sứ thần Sở quốc đến, liền đã sớm cho người mang Sở Thái tử tới đây, lại không nghĩ rằng Sở Thái tử thế nhưng tính kế đả thương thị vệ, tự mình chạy ra ngoài!" Nạp Lan Tĩnh nói một tiếng, trên mặt trầm ổn nở nụ cười, giống như khiến cho người ta không nhịn được tin tưởng lời nàng nói!"Về phần một màn trước mắt này, ngược lại là việc nhà của Đại Dung, khiến các vị chê cười rồi!"

"Như thế là hiểu lầm rồi!" Mọi người nghĩ dù Nạp Lan Tĩnh nói chân thành thế nào, nhưng Sứ thần Sở quốc tự nhiên sẽ không tin tưởng, nhưng Sở Nhị hoàng tử (CV là để Sở Thái tử nhưng Tà thấy k đúng lắm nên sửa lại) cũng giành trước lúc mọi người mở miệng nói, khiêm tốn lễ độ, ngược lại làm cho người ta cảm giác hắn tin Nạp Lan Tĩnh!

"Điện hạ!" Sứ thần Sở quốc không khỏi kêu một tiếng, chuyện này Nạp Lan Tĩnh nói chạy trốn liền chạy trốn, nơi nào có phần đạo lý này!

"Còn không mau trở lại?" Sở Nhị hoàng tử không vui nhíu mày một cái, cho dù sứ thần có không vui, cũng đành phải đứng ở một bên!

"Đã sớm biết bên cạnh Bổn cung có mật thám, nhưng không nghĩ là nàng!" Vận Ninh cười một tiếng, giống như tất cả đều nằm trong kế hoạch của nàng!

Thu Nguyệt lui về bên cạnh Nạp Lan Tĩnh, nàng cùng Xuân Hương từ nhỏ được nuôi dưỡng ở bên người Vận Ninh, dĩ nhiên hai người quen thuộc lẫn nhau, nàng phát giác Xuân Hương có chút không ổn thỏa liền vội vàng báo cho Nạp Lan Tĩnh, Nạp Lan Tĩnh vốn nghĩ Vận Ninh đã sớm phát giác, chỉ là trong lòng vẫn lo lắng nên nói cho Vận Ninh, vậy thì mới có một màn này hôm nay!

"Cái này, đây không phải là cung nhân Từ Ninh cung sao?" Lưu Thúy thấy cung nhân này nhìn quen mắt, không khỏi sợ hãi than một tiếng, tuy nói gióng nói không lớn, nhưng khiến không ít người đều nghe rõ ràng!

Nạp Lan Tĩnh nghe tiếng không khỏi quay đầu lại, lạnh lùng trợn mắt nhìn Lưu Thúy một cái, Lưu Thúy