Trương Đại Thiểu nhìn thoáng qua Cao Cường, đối với người này có một chút tán thưởng, pháp thuật của mình không ai có thể nhận ra sự khác thường, Cao Cường cũng vậy, hắn cũng không biết bài của mình bị người ta gian lận như thế nào.
Nhưng hắn lập tức đoán được là mình, điều này đã không đơn giản rồi.
Tề Phi nghe vậy lập tức nhìn về phía Trương Đại Thiểu, sau khi nhìn Trương Đại Thiểu nhiều vài lần, Tề Phi đứng dậy đi đến trước mặt Trương Đại Thiểu, nói:
- Cao Cường, đây là sư phụ của tôi, vừa rồi chính người này đã đổ thắng anh.
Sắc mặt Cao Cường hơi đổi, mình đoán là một chuyện, bị người chính mồm thừa nhận lại là một chuyện khác. Hắn tỉ mỉ đánh giá Trương Đại Thiểu, nói gì cũng không tin được người thanh niên này sẽ có thủ đoạn xuất thần nhập hóa như vậy.
- Kẻ hèn này là Cao Cường, không biết xưng hô với tiên sinh như thế nào?
Cao Cường vẻ mặt trịnh trọng hỏi.
- Trương Thiên.
Trương Đại Thiểu thản nhiên phun ra hai chữ.
- Trương tiên sinh, có thể cùng tôi đổ hai thanh hay không?
Cao Cường lập tức dâng lên nồng đậm chiến ý.
- Đánh gì tùy anh.
- Được!
Cao Cường cương quyết đáp, sắc mặt nghiêm túc chưa từng có, người trước mắt tuy trẻ tuổi, nhưng lại gây cho Cao Cường áp lực trước nay chưa có.
Cao Cường biết, đây là một kình địch.
- Tục ngữ nói té ngã ở đâu thì đứng lên ở đó, ván này, chúng ta sẽ bắt bài lớn.
Dừng một chút, Cao Cường lại nói tiếp.
- Nhưng chúng ta sẽ đổi cách chơi, bắt bốn lá bài, giới hạn trong một loại màu sắc và hoa văn, Trương tiên sinh cậu chọn một loại màu sắc và hoa văn đi.
- Cơ.
Trương Đại Thiểu thuận miệng nói.
Ván bài bắt đầu, người chia bài mở một bộ bài ra, Trương Đại Thiểu ý bảo Cao Cường có thể ra tay, Cao Cường cũng không khách khí, nắm bài lên, cổ tay chấn động mạnh.
Thanh âm xôn xao vang lên, lá bài liền bắn lên không trung, ở giữa không trung bay qua bay lại.
Mọi người trong sòng bạc hăng hái bừng bừng nhìn ván bài, loại đổ pháp này là một cách chơi mới xuất hiện trong mấy năm gần đây, yêu cầu đối với tốc độ tay cùng thị lực rất cao, bình thường chỉ có cao thủ chân chính mới dám chơi loại đổ pháp này.
Bởi vì loại trận đấu trực tiếp thế này, cần nhất là thị lực và tốc độ tay.
Tốc độ tay của Cao Cường đạt cỡ 50, chơi cách này vẫn rất có ưu thế.
Trong nháy mắt lúc con bài đầu tiên bắn ra, cả người Cao Cường đã tiến vào một cảnh giới quên hết mọi thứ, thần kinh toàn thân tất cả đều căng cứng, thần kinh đại não cùng toàn thân bắt đầu vận chuyển nhanh hơn.
Hiện tại hắn phải làm chính là từ 52 quân bài lấy ngẫu nhiên bốn quân A cơ, nhưng đồng thời cũng chú ý tới K cơ, mặt khác tất cả bố cục của bài cũng không thể buông tha. Để xác định quỹ tích của mục tiêu trước khi ra tay.
Cái này một chút cũng không thể sai, bởi vì dưới tốc độ này, tay hắn rất nhanh, phải đảm bảo tay mình không động vào bài.
Phạch phạch!
Chỉ trong ba giây, tất cả các lá bài đều bay lên ở giữa Cao Cường cùng Trương Đại Thiểu.
Nhưng hai người đều không có động đậy, mà vẫn đứng yên tại chỗ giống như khúc gỗ.
- Bài đã bắn ra hết, chắc chắn Trương Thiên và Cao Cường đều tập trung vào bốn quân bài mấu chốt, nhưng sao lúc này hai người còn chưa ra tay?
Tề Phi khẩn trương nhìn chằm chằm hai người, vẻ mặt nghiêm túc cùng kính nể.
- Định lực của hai người kia, tôi cảm thấy thật không bằng ...! Chỉ điểm này thôi, tôi đã thua rồi.
- Ván bài này, không phải là ra tay càng sớm càng tốt, nếu ra tay sai thời điểm sẽ để mất tiên cơ, chẳng khác nào thua một nửa ván bài! Bọn họ đều đang chờ thời cơ ra tay tốt nhất!
Mọi người đang xem cuộc chiến trong sòng bạc thở cũng không dám thở mạnh, hết sức chăm chú nhìn cuộc chiến kinh thiên, dường như bọn họ còn kích động hơn cả hai người Trương Đại Thiểu.
Ngay sau đó, hầu hết bài đều đã bay nhanh thì Cao Cường hành động!
Bờ vai của hắn run lên, hai tay bỗng nhiên biến mất không thấy, chỉ để lại tàn ảnh.
Nếu dân cờ bạc ở đây không được huấn luyện chuyên môn qua về thị lực cùng thính lực thì bọn họ cũng không thể nắm được sự chuyển động cánh tay của Cao Cường.
- Sáu, sáu mươi!
Một tiếng kinh hô vang lên, tất cả mọi người đều giật mình, vốn bọn họ đã bị tốc độ tay siêu nhanh của Cao Cường khuất phục, nhưng hiện tại mới phát hiện Cao Cường vẫn chưa xuất ra hết thực lực, tốc độ tay của hắn không phải là 50 mà là 60!
- Tốc độ tay 60, mặc dù là ở Florida cũng thuộc loại cao thủ hàng năm mươi.
Tề Phi khiếp sợ, khóe miệng lại hiện lên một nụ cười chua sót, khoảng cách của mình với Cao Cường có vẻ càng ngày càng xa.
Trong nháy mắt, hai tay Cao Cường đã đẩy hết vật cản, với tới A cơ.
Nhưng lúc này, Trương Đại Thiểu vẫn không hề động đậy!
- Trương Thiên đến tột cùng đang làm cái gì?
Tề Phi thấy vậy âm thầm sốt ruột.
- Nếu không ra tay, A cơ sẽ bị Cao Cường cầm đi.
Những người đang xem cuộc chiến cao thủ ở sòng bạc cũng không thể giải thích được.
Cao Cường bắt poker đồng thời cũng để tâm chú ý tới Trương Đại Thiểu, Trương Đại Thiểu bình tĩnh làm cho trong lòng hắn có chút cảm giác bất an.
Nhưng giờ phút này hắn lại không rảnh bận tâm tới nó, chỉ muốn tập trung bắt bài của mình.
Thời điểm Tề Phi sắp nhịn không được, Trương Đại Thiểu rốt cục hành động, nhưng động cũng như bất động, hắn giống như là một ông cụ, tay trái để sau lưng, chỉ chậm rãi vương tay phải mà thôi, tốc độ tay kia cũng chỉ là 30 40 thôi.
- Trương Thiên đến tột cùng đang làm cái gì, tôi không tin tay hắn tốc độ chậm như vậy!
Tề Phi thở hổn hển.
- Nếu hắn dùng tốc độ như vậy thì nhất định sẽ thua!
Nhưng ngay sau đó, Tề Phi im bặt, hắn rốt cục hiểu được hành động của Trương Đại Thiểu có nghĩa gì.
Trương Đại Thiểu ra tay kỳ thật cũng không phải tranh đoạt A cơ với Cao Cường, hắn chỉ dùng tay búng ra những quân bài đến trước mặt.
Những quân bài liền đi lệch quỹ đạo, đụng vào quân bài thứ hai, quân bài thứ hai cũng lại đụng tới quân bài thứ ba.
Cứ như vậy, Trương Đại Thiểu chỉ búng hai cái, hai quân A cơ sắp bị Cao Cường nắm vào tay thì toàn bộ đều bị đánh tan!
- Đây mới là cao thủ chân chính!
Tề Phi ngơ ngác nhìn một màn trước mắt, tinh thần chấn động, biểu hiện của Trương Đại Thiểu mang đến cho hắn rung động trước nay chưa có, giống như đánh đòn cảnh cáo, đập vào đầu hắn thật mạnh.
Một khắc này, Tề Phi dường như hiểu được gì đó.
Cao thủ chân chính cũng không phải bằng vào tốc độ, động tác của Trương Đại Thiểu quá chậm, nhưng tất cả đều có lý do, cứ tự nhiên như vậy, dường như mọi thứ đều hòa hợp với mình.
Cảnh giới.
Trong đầu Tề Phi đột nhiên hiện ra hai chữ này, hắn đã hiểu rõ, trình độ cao nhất của đổ thuật không phải là kỹ thuật mà là cảnh giới.
Trương Đại Thiểu đã chạm đến cảnh giới, mà Cao Cường cũng không thể với tới, cho nên hai người đều không thể bắt được bài, nhưng Tề Phi có thể khẳng định, Cao Cường sẽ thua.
Tề Phi dự đoán không sai, Trương Đại Thiểu bắn mọi nơi nhưng mà bốn lạng bạt ngàn cân, poker tung bay giống như sống dậy, chuyển động hỗn độn trước mặt Cao Cường, che đi tầm mắt Cao Cường.
Cao Cường trở nên luống cuống tay chân, thấp thỏm vô cùng, nhưng khoảng cách với bốn quân A cơ lại càng ngày càng xa. Sắc mặt hắn bắt đầu trở nên âm tình bất định, hắn biết ván này hắn thua.
Trương Đại Thiểu nhìn lướt qua Cao Cường, tay phải vươn ra, vẫn là tốc độ tay 30 40, không chút hoang mang mà chộp bốn quân A cơ vào tay mình.