“Chị, em đương nhiên là nghiêm túc rồi!” Trương Phàm có chút nóng lòng.

Luyện khí hậu kỳ, địa cấp hậu kỳ!

Hai người có hệ thống tu luyện cùng với tâng thứ khác nhau, sẽ va chạm ra tia lửa như thế nào? Trương Phàm vô cùng chờ mong.

“Vậy cấp độ của em là gì?” Trương Duyệt dở khóc dở cười hỏi.

Cô là vì việc Trương Phàm có thể luyện võ mà rất vui vẻ, nhưng theo cô thấy, thời gian tu luyện của Trương Phàm vẫn là quá ngắn, lại không có tài nguyên gia tộc ủng hộ, đoán chừng cũng chỉ là cấp độ vừa nhập môn...

Mà cấp độ mới nhập môn so với cổ võ giả cấp hậu kỳ như cô, chênh lệch thật sự có chút quá lớn.

Phải biết là, cổ võ giả cấp địa cấp, ở trên giang hồ đã có thể xưng là cao thủ!


“Chị, em muốn đi một con đường khác! Không giống với cổ võ phân chia tầng thứ! Cho nên em mới muốn kiểm tra một chút, thực lực của em so sánh với cổ võ giả rốt cuộc ở giai đoạn nào!" Trương Phàm thần thần bí bí nói.

“Con đường khác?” Trương Duyệt nhíu mày, lo lắng

“Tiểu Phàm, em cũng đừng thử lộn xộn, hệ thống cổ võ vô cùng hoàn thiện, chị chưa từng nghe nói qua còn có con đường tu luyện khác, em cần phải cẩn thận một chút đấy!”

“Chị, yên tâm đi!” Trương Phàm lại một lần nữa kéo. đề tài trở lại: “Chị, chị giúp em đi!”

“Được rồi được rồi!" Trương gật gật đầu, cô cũng muốn nhìn xem thực lực bây giờ của Trương Phàm như thế nào, cô cũng muốn nhìn xem theo như lời Trương Phàm một con đường tu luyện khác rốt cuộc là dáng vẻ gì.

Thấy Trương Duyệt đồng ý, Trương Phàm lập tức khoát tay với Gia Cát Càn.

Gia Cát Càn vội vàng chạy tới, nịnh nọt nói: “Trương tiên sinh, có gì phân phó ạ?”

Ông ta không biết Trương Duyệt là ai, nhưng vừa rồi những người nhà họ Tề ở trước mặt Trương Duyệt rốt cuộc là tư thái thấp kém như thế nào ông ta lại thấy rõ ràng.

Mà Trương Duyệt lại là chị của Trương Phàm... Thân phận của Trương Phàm...

Ông muốn hết sức bù đắp sai lầm lúc trước, hy vọng có thể ôm đùi của Trương Phàm.

“Chuẩn bị một nhà kho! Một chỗ phải lớn một chút, hơn nữa đóng hết camera giám sát lại cho tôi!” Trương Phàm thản nhiên phân phó.


“Được, cậu đợi một chút, tôi lập tức đi sắp xếp!” Gia Cát Càn không có chút chần chừ, lập tức bắt đầu bận rộn.

“Chị, trong đám thế hệ trẻ của nhà họ Trương, chị có thể xếp thứ mấy?” Nhân lúc Gia Cát Càn thu dọn nhà kho thì Trương Phàm hỏi.

Hắn muốn nhà họ Trương phải trả giá cho những sai lầm lúc trước, hắn muốn trả thù.

Cho nên, tìm hiểu một chút thực lực của nhà họ Trương là rất cần thiết.

Ai bảo thực lực hiện giờ của hắn còn chưa đủ để nghiền ép hết thảy chứ, hắn không thể không làm nhiều bài tập một chút.

“Dưới ba mươi tuổi, chị xếp thứ nhất!” Trương Duyệt bĩu môi nói: “Còn thứ mấy nữa, em cảm thấy chị của em không bằng người khác sao?”

“Làm gì có!” Trương Phàm vội giải thích: “Em chỉ tuỳ tiện hỏi thôi!"

Sau đó Trương Phàm lại hỏi: “Vậy nhà họ Trương có bao nhiêu thiên cấp ạ, có mấy vị tông sư?”


Trương Duyệt không nói gì, nghiêm túc nhìn chăm chăm Trương Phàm một lúc lâu, lúc này cô mới mở miệng:

“Tiểu Phàm, chị biết em có oán hận đối với gia tộc, chị cũng rất không hài lòng! Nhưng gia tộc là gia tộc! Chỉ là có một số người tâm tư bất chính mà thôi! Em không thể một gậy đánh chết hết được!”

“Chị, chị đừng suy nghĩ nhiều như vậy, chỉ là hiện tại em đã có thể tu luyện võ nên muốn biết một chút Trương gia rưồng bỏ em đến cùng là có thực lực như thế nào mà thôi!” Trương Phàm cười nói.

Tâm tư trả thù của hắn không cần phải để cho Trương Duyệt biết.

Trương Duyệt chắc chắn đã nhận được mọi ân huệ của nhà họ Trương... Cô nhất định sẽ đứng về phía nhà họ Trương.

Hắn không muốn sinh ra bất kỳ khoảng cách nào với Trương Duyệt trong vấn đề này.

“Sau này em từ từ sẽ biết! Em không phải muốn luận bàn sao? Đến đây đi!" Trương Duyệt lắc đầu không trả lời vấn đề của Trương Phàm.