Bởi vì Trương Phàm ngoài cổ võ ra, dường như căn bản cũng không có điểm nào có thể đả kích được.

Không có sản nghiệp, thủ đoạn kinh tế cũng vô dụng.

Họ có quan hệ thân thích với nhà họ Lâm, nhưng hình như rất căng thẳng, đi tạo áp lực cho nhà họ Lâm, đối với Trương Phàm tuyệt đối không tạo thành bất cứ ảnh hưởng gì.

Hơn nữa, vô duyên vô cớ đi khi dễ nhà họ Lâm, thì nhà họ Trần cũng sợ người khác nói này nói nọ.

Vận dụng lực lượng của nhà nước, thì lại có chút sợ bị người khác chê cười, thứ nhất là Trương Phàm không có nhược điểm gì để có thể lưu lại, thứ hai cũng là vì cổ võ thất bại liền dùng thế lực của nhà nước, người khác nhìn nhà họ Trần thế nào chứ?

Đương nhiên, cũng có lực lượng nhà nước không thuộc về nhà họ Trần, cũng không dễ thao tác có quan hệ.

Về phần thân phận đứa con bị Trương Phàm vứt bỏ, nhà họ Trần cũng biết.

Nhưng về điểm này nhà họ Trần căn bản không coi ra gì.


Bởi vì Trương Phàm và nhà họ Trương đã sớm không còn quan hệ gì nữa.

Bọn họ đã có được đáp án rất tốt từ phía Trần Thiếu Sơn, Trần Thiếu Sơn theo đuổi Tô Nhược Tuyết, nên ở phương diện này anh ta vẫn hiểu rất rõ.

Đương nhiên, cho dù là nhà họ Trương thì đứa con bị bỏ rơi, cũng không thể gi ết chết... Nhưng dạy dỗ một chút hẳn là không có vấn đề gì, bởi vì Trương Phàm lúc trước cũng từng bị khi dễ, mà nhà họ Trương thì không có bất kỳ ý tứ muốn ra mặt nào.

Cho nên, sau khi tổng hợp cân nhắc xong, thì nhà họ Trần vẫn dự định tìm lại phương diện cổ võ.

Dù sau cũng bị khi dễ vì cổ võ...

Kỳ thật Trần Thiếu Sơn từng đề nghị dùng vũ khí nóng để bản chết Trương Phàm.

Nhưng nhà họ Trần không dám đồng ý.

Lý do sao? Vẫn là vì nhà họ Trương!

Vẫn là lý do kia, nhà họ Trương có thể buông tha cho. Trương Phàm, nhưng cũng không ai dám khẳng định, Trương Phàm chết thì nhà họ Trương có thể tìm bọn họ tính sổ hay không.

Bọn họ cũng không dám đánh cược.

Đắc tội với nhà họ Trương, nhà họ Trần bọn họ coi như xong đời.

Mà về phần lấy lại sân của cổ võ, dựa vào lực lượng của nhà họ Trần căn bản không làm được.


Cho nên, nhà họ Trần liền tìm viện trợ!

Nhà họ Trần rất thông minh, đem chuyện viện lạc kỳ dị bên kia của Trương Phàm nói cho bên đó.

Kết quả người ta lập tức đồng ý, thậm chí còn thể hiện ra lực lượng lớn mạnh, diễn đàn cổ võ bên kia một chút tin tức về sự kỳ dị bên kia của Trương Phàm cũng không lộ ra ngoài!

lều này khiến nhà họ Trần cảm nhận được cái gì mới gọi là cường đại.

Mà hôm nay, người bên đó cuối cùng cũng đã tới.

Định Thiên Tông, Tào Hiên!

“Tào công tử!” Lúc Tào Hiên tới, Trần lão gia tử mang theo những nhân viên nòng cốt của nhà họ Trần tự mình đến nghênh đón.

Định Thiên Tông chính là siêu cấp tông môn, là cấp cao cấp nhất chân chính đứng tồn tại ở giới cổ võ, mà Tào Hiên, mặc dù còn chưa tới Thiên cấp, nhưng năm nay cũng không tới ba mươi tuổi, là một trong những người trẻ tuổi nổi bật của Định Thiên Tông.

Hơn nữa, hình bóng của Tào Hiên ở Định Thiên Tông rất sâu, Tào thị nhất mạch ở Định Thiên tông là một trong ba đại mạch.


“Không cần đa lễ, kể cho tôi nghe về sự thần kỳ của cái sân kia đi!" Tào Hiên khẩn cấp hỏi.

Trần Thiếu Sơn đứng dậy nói: Tào công tử, cái sân kia rất tà môn...”

Nửa tiếng sau, ánh mắt Tào Hiên càng nghe càng sáng ngời.

Ngay cả một lão giả giống như người hầu đi theo bên cạnh anh ta vẫn không nói gì mà cũng nghe thấy tinh quang lấp lánh trong ánh mắt anh ta.

“Cái sân kia ở đâu? Đưa tôi tới đó! Yên tâm, cái Trương Phàm gì gì đó, tôi sẽ giúp các ông dạy dỗ hắn ta một trận! Hắn ta chỉ là một đứa con bị nhà họ Trương vứt bỏ mà thôi, cho dù tôi có giết hắn ta, nhà họ Trương cũng sẽ không nói gì!” Tào Hiên biểu hiện ra sự tự tin lớn mạnh.

Định Thiên Tông và nhà họ Trương cùng một cấp, nhà họ Trương không thể vì một đứa con bị vứt bỏ mà làm gì anh ta.

“Tào công tử, chúng tôi có chuẩn bị tiệc rượu... Bây giờ sắc trời cũng không còn sớm nữa, không bằng ngày mai chúng ta đi qua đó?” Trần Thiếu Sơn mặc dù rất muốn lập tức dạy dỗ Trương Phàm, nhưng nhân cơ hội giao hảo với Tào Hiên, cũng là một trong những mục đích anh ta mời Tào Hiên lần này.