“Cho nên ông mới không cho con đi, để ông ở bên này sắp xếp cho con, khi nào con cần chuyển khoản thì nói với ông, ông sẽ tự mình trông chừng!" Hoa Hưng đã có tính toán từ: Sớm.

“Vậy được, con lập tức đến đó... Nhưng thái độ của cha con với anh Trương tốt nhất vẫn nên thay đổi một chút! Cũng không biết cha con nghĩ như thế nào, hiệu quả hoạt động của kem mọc tóc tốt như vậy mà đến bây giờ ông ấy vẫn có suy nghĩ như thế, nếu như bị anh Trương biết được thì chuyện này cũng không có gì tốt đẹp!” Hoa Vân bất lực nói.

“Đừng để ý đến cha con, nếu nó còn dám có ý kiến với Trương tiên sinh thì con nhìn ông đánh gấy chân nó!” Hoa Hưng nghiêm túc nói.

“Ông, ông nói năng cứng rần như vậy mà tấm lòng lại mềm nhữn như đậu hũ vậy..” Hoa Vân không tin, cười nói rồi rời đi

Hoa Hưng cũng vui vẻ nhìn bản báo cáo phân tích kem mọc tóc rồi tự lẩm bẩm một mình: “Tên nhóc này tuyệt đối đừng làm chuyện gì điên rí

Mặc dù tiền còn chưa đến tay nhưng Chúc Tinh Tinh đã yêu cầu người làm tập trung toàn bộ số đá thô ngọc bích mà Trương Phàm đã chọn, đồng thời cô ấy cũng bắt đầu thông báo với truyền thông đá thô Tiêu Vương sẽ được cắt tại hiện trường.


Cô ấy muốn hấp dẫn càng nhiều người đến đây càng tốt, tuyên truyền cho siêu thị lớn đá thô của nhà họ Chúc.

Cho nên khi Hoa Vân lái xe đến đây, cô ấy không tìm được chỗ đậu xe ở siêu thị lớn của nhà họ Chúc... Người đến đây thật sự quá nhiều.

Đợi đến khi tìm được Trương Phàm, nhìn thấy Trương Phàm đang trông chừng rất nhiều khối đá thô ngọc bích, trong đó còn có một khối đá thô Tiêu Vương, cô ấy không khỏi kinh ngạc

Dù biết dùng tám mươi triệu để mua đá thô ngọc bích thì số lượng đá thô chắc chắn rất nhiều, nhưng nhiều đến mức thế này thì vẫn khiến cho đôi mắt của cô ta phải trợn to lên.

“Cô Hoaf" Chúc Tinh Tinh biết Hoa Vân, đương nhiên hai người không thân quen với nhau, cũng không phải là bạn bè, mà chỉ là mối quan hệ có quen biết.

“Cô Chúc!” Từ khi Hoa Vân nhận được địa chỉ của Trương Phàm gửi đến, cô ấy đã biết đây là sản nghiệp của nhà nào. Nhưng cô ấy không ngờ Chúc Tỉnh Tinh lại đích thân tiếp quản nơi này.

Dù sao sản nghiệp của nhà họ Chúc cũng rất nhiều, một cái cửa hàng đá thô cũng không đến mức để Chúc Tỉnh Tinh tự mình trông coi như vậy.

“Có thế chuyển khoản được không?” Trương Phàm hỏi Hoa Vân.

“Có thế!” Hoa Vân mỉm cười gật đầu, sau đó nói với Chúc. Tỉnh Tỉnh: “Cô Chúc, là tám mươi triệu đúng không?”. Bạn có biết t𝑟ang t𝑟𝙪yện ﹛ T𝑟ù𝒎T𝑟𝙪yệ n.𝗩n ﹜

“Đúng vậy!” Chúc Tỉnh Tỉnh gật đầu, bây giờ cô ấy đã biết tiền của Trương Phàm rốt cuộc là từ đâu mà có. Nhưng điều khiến cô ấy nghỉ ngờ nhiều hơn chính là.. Tại sao Hoa Vân lại đưa cho Trương Phàm nhiều tiền như vậy?

Nhìn cách xưng hô của hai người họ cũng không có vẻ gì quá thân mật, nhưng lại có thể giao dịch một số tiền lớn như. vậy thì mối quan hệ này xem ra không phải là quan hệ bình thường.


Hoa Vân lập tức bắt đầu thao tác chuyển khoản.

Vốn dĩ cô ấy muốn trò chuyện với Trương Phàm, dù sao. đây cũng chỉ là đánh cược trên đá, không cần phải chơi lớn như vậy.

Nhưng nhìn thái độ khi hỏi cô ấy vừa rồi của Trương Phàm thì cô ấy lại đổi ý... Tám mươi triệu thì tám mươi triệu, có kem mọc tóc rồi thì cho dù có thêm tám mươi triệu này cũng không có gì thua lỗ.

Ngược lại, Chúc Tính Tỉnh lại nhân thời điểm Hoa Vân đang chuyển khoản mà hỏi thắm: “Sự ủng hộ của cô Hoa đối với anh Trương thật lớn đấy!”

“Chúng tôi là bạn bè, giữa bạn bè chẳng phải nên cần hỗ trợ nhau sao? Hoa Vân vừa cười vừa nói.

“Đúng vậy, giữa bạn bè với nhau nên hỗ trợ nhiều, nhưng mà... Đầu tiên là bảy triệu, bây giờ là tám mươi triệu. Cô Hoa, chẳng lẽ cô và anh Trương.. Chúc Tinh Tinh biến thành một nữ sinh nhỏ hay nói chuyện phiếm

“Bảy triệu lúc trước cũng là mua đá thô ở nơi này của cô. Chúc sao?” Hoa Vân đột nhiên hỏi


“Đúng vậy!” “Thắng cược hay thua cược?” “Không có tháng thua!"

“Nói như vậy là sao?”

“Anh Trương không chọn cắt đá!”

“Nhưng lần này anh Trương chọn một khối đá thô Tiêu Vương đế tiến hành cắt đá công khai!"

“Cô Chúc, ý kiến của cô rất hay nha!”

Đột nhiên, Hoa Vân ngừng động tác chuyển khoản lại, ánh mắt sáng ngời nhìn về phía Chúc Tỉnh Tỉnh.