Ngay khi Trần Mộc phát hiện động tĩnh bất chợt dưới mặt đất, tất cả ngọn núi xung quanh đều sụp đổ.

Mặt đất nứt ra, những vật thể đen to lớn không ngừng chui ra từ mặt đất, sau đó lấy tốc độ nhanh như chớp lao đến mọi người.

Dưới cơn tập kích đột ngột và hung dữ này khiến đám người Mục Thần Đàm Tùng bối rối, nhưng Trần Mộc nhanh chóng phản ứng lại, bộc phát linh lực kim quang, tạo một lá chẳn bao quang cơ thể, bảo vệ đám người Liễu Thanh Hân bên trong.

Đùng đùng.

Quái vật gai đen mang theo những chiếc gai säc nhọn đập mạnh vào lá chắn, phát ra những tiếng động nặng nề liên tục vang vọng.

Nhưng mà Trần Mộc và những người khác đã xem thường những con quái vật này, những vết nứt trên mặt đất càng rộng hơn, càng nhiều những con quái vật gai đen điên cuồng xông ra, từ hàng chục con lúc đầu đến giờ đã hai mươi mấy, ba mươi mấy, bốn mươi mấy...

Từng đợt quái vật không ngừng chui ra khỏi mặt đất như không có hồi kết.

"Đây là loại quái vật gì?"


Mặt Tôn Béo đầy vẻ sợ hãi.

Những con quái vật gai đen có vẻ ngoài xấu xí, như là chuột, lại không giống chuột, bởi vì chúng to hơn chuột gấp chục lần, hơn nữa rất mạnh mẽ!

Đám người Phong Vu Mộc cũng phản ứng rất nhanh, bọn hắn nhanh chóng thiết lập một linh lực phòng ngự, ngăn cản những con quái vật gai đen này tấn công.

"Đây là ma chuột gai, một loại quái vật khó có thể tìm thấy, nó thường sống dưới lòng đất, sống thành bầy đàn, không ngờ chúng ta lại gặp quái vật đó ở đây!" Trần Mộc kinh ngạc nói.

"Hiện tại phải làm sao bây giờ?" Hai má Liễu Thanh Hân tái nhợt, bất an nhìn đám quái vật này.

Bang bang bang.

Mặt đất sụp đổ, bên dưới đống sụp đổ có thể thấy được hai con mắt màu đỏ tươi đang lạnh lùng nhìn chăm chằm bọn họ, lập tức, hàng trăm con ma chuột gai xông lên như thủy triều.

Không chỉ có đám người Liễu Thanh Hân bối rối, sảc mặt đám Phong Vu Mộc cách đó không xa cũng trở nên rất khó coi.

Bọn hắn cũng không ngờ lại gặp thủy triều ma chuột gai ở nơi này, hơn nữa theo tình hình thì những thứ đó đang nhắm vào bọn họ.

Thùng thùng.

Trần Mộc mở ra lá chẳn kim quang, gặp phải những cuộc tấn công mãnh liệt, những gợn ánh sáng nhanh chóng lan rộng

ra, mơ hồ có thể thấy những vết vứt nhỏ đã bắt đầu lan rộng.

Nghĩ đến đây, tấm lá chăn kim quang đã sắp không chống đỡ được bao lâu, chuẩn bị sụp đổ.


Không còn thời gian để đám người Trần Mộc lo lắng, Trần Mộc lập tức hô to: "Chuẩn bị hành động!"

Rầm.

Rốt cuộc, lá chắn kim quang nổ tung, gió lớn cuồn cuộn cuốn lấy tầng tầng khói lửa, càn quét ra ngoài.

Khung cảnh hoàn toàn mất kiểm soát, ma chuột gai như bị mất khống chế, tám phương bốn hướng đồng thời lao về, miệng chúng nó đầy máu, những chiếc răng nanh lộ ra, rối rít đi về phía đám người Trần Mộc.

Cùng lúc lá chắn kim quang nổ tung, bức tường linh lực của Phong Vu Mộc cũng bùng nổ, ngay lập tức có vô số ma chuột gai từ một phía lao về bọn hắn.

"Động thủ, tất cả tập hợp, không phân tán!" Sắc mặt Phong Vu Mộc khó coi gầm lên.

Sau đó hắn ta di chuyển, phát động tấn công hướng về phía ma chuột gai, linh lực tàn sát bừa bãi, sức tàn phá kinh người, đám chuột gai lập tức bị nổ tung thành một bãi máu trên đất.

Nhưng rất nhanh lại có một làn sóng ma chuột gai khác. xuất hiện.

Trần Mộc vung nắm đấm như mãnh hổ, linh lực bao trùm cơ thể, tạo thành một lớp vảy rồng, mang theo sức mạnh của Long tộc đánh về phía ma chuột gai kia, ma chuột gai nổ tung thành một bầu trời máu.


Liễu Thanh Hân và đám người Mục Thần nhanh chóng tập. hợp, đao quang kiếm ảnh hung hăng bổ xuống, lưỡi kiếm sắc bén chém đứt đầu mười mấy con ma chuột gai.

Tốc độ săn giết của mọi người cực nhanh, chỉ trong vài nhịp thở đã có vô số ma chuột gai chết thảm dưới chân bọn họ.

Nhưng những con ma chuột gai đó có ánh mắt đỏ tươi, giống như động vật máu lạnh, đối mặt với cái chết của đồng loại cũng không hề sợ hãi, hung hãn tiến lên cần nuốt.

Tình hình trở nên cực hỗn loạn.

Trần Mộc và Phong Vu Mộc đều liều mạng chém giết.

Trong cơn hỗn loạn, Trần Mộc và Phong Vu Mộc liếc nhìn nhau, hai người không nói gì nhưng đều ngầm hiểu ra. Trong lúc chiến đấu, thân thể hai người ngày càng gần nhau, tiến lại gần nhau, dựa lưng vào nhau, điên cuồng chém giết ma chuột gai.

Trong thời điểm nguy cấp thế này, kẻ thù của kẻ thù chính là bạn!