Hiện trường bỗng nhiên im ắng hẳn!

Mai Trường Lâm ổn định lại, trên gương mặt ung dung kia bây giờ lại tràn đầy vẻ u ám.

“Kiếm ý?” "Ngươi cũng đặt chân vào Kiếm Đạo Tông Sư rồi ư?"

Mai Trường Lâm ngẩng đầu lên, nhìn chằm chằm vào Trần Phong với vẻ không dám tin.

Một kiếm của Trần Phong khiến bà ta vô cùng kinh ngạc. Bà ta vô cùng chắc chắn, ban nấy mình không hề nhìn nhầm, đó là kiếm ý!

Kiếm đạo tông sư mười bảy tuổi?. Đam Mỹ Hay

Bà ta không bao giờ ngờ được rằng, Trần Phong cũng giống như mình, bước chân vào hàng ngũ Kiếm đạo tông sư.

Một khi thân phận này truyền ra, chỉ sợ đủ để gây chấn động toàn bộ Ninh Quốc!

Mai Trường Lâm lấy tay che vết thương trên vai lại, cảm nhận được cơn đau nhói tim từ trên vai truyền đến, vẻ mặt bà ta trở nên hoàn toàn hung ác: “Khó trách Thánh Thượng nhất quyết muốn giết ngươi, loại quái vật như ngươi không nên sống ở trên đời này!”

Bây giờ bà ta mới cảm nhận rõ áp lực mà người thanh niên này mang đến cho những người cùng thế hệ lớn đến nhường nào, đây đúng là tên yêu nghiệt trái lẽ thường!

Trân Phong không trả lời, hắn biết đây là cơ hội ngàn năm có một để giết Mai Trường Lâm. Trước khi bà ta biết được con át chủ bài của hắn, hắn phải xử lý bà ta trước.


Tiếc là Mai Trường Lâm vẫn trốn được, cường giả cảnh giới Thần Tàng mạnh hơn quá nhiều.

"Chúng ta cùng nhau hành động!" Hạ Phi Vũ lạnh lùng nói.

"Được!" Trần Phong gật đầu.

Sau đó, kiếm của hắn run lên, kiếm khí dâng trào, linh lực bùng nổ, kiếm thế chồng chất lên nhau, kiếm ý Cửu U quấn quanh thân kiếm, cực kì lóa mắt.

Mà Hạ Phi Vũ cũng không giữ lại thực lực, linh lực toàn thân bùng nổ, tất cả đều ngưng tụ lên trên ngọn thương.

Cán thương vốn được luồng sáng vàng bao phủ, cũng lập tức bốc lên ngọn lửa cháy hừng hực. Một loại dao động võ học mạnh mẽ đang dần bốc lên.

Vào lúc này, hai người không còn giấu giếm át chủ bài nữa, đều thi triển chiêu thức sát thương mạnh nhất của mình.

Rầm. Hạ Phi Vũ nhảy bật lên, cán thương vừa chuyển, tiếng rồng ngâm hổ gầm đột nhiên vang vọng, sau đó một thương rơi xuống.

"Long Hổ Ngâm, thương phá thiên địa!" Một tiếng gầm trầm truyền ra.

Cây thương trong tay hắn ta sinh ra một con rồng, một con hổ, hai con hung thú mạnh mẽ nhất gào thét lao ra ngoài.

Bên trong rừng, gió to đang gào thét.


Vô số cát đá cuộn lên, như tạo thành một cơn bão cát.

Cây thương cuồng bạo kia, thêm Long Hổ quấn quanh đã xé rách cơn bão cát, lao thẳng xuống đầu Mai Trường Lâm.

Trần Phong thì lao thẳng lên, phù văn cổ trên thân Thiên Tùng Vân Kiếm đều sáng hết lên, thanh yêu kiếm được kích hoạt, một kiếm lao ra.

"Cửu U Nhất Kiếm, Lưu Hồn Chân Hỏa!"

Grao!

Vô số yêu ma quỷ quái đồng thời lao ra ngoài.

Bầu trời và mặt đất như tối sầm đi, bốn phía xung quanh chỉ toàn Lưu Hỏa. Ngọn lửa địa ngục âm trầm, quét sạch mười trượng khu vực xung quanh.

Một kiếm ấy, Trần Phong cũng thi triển kiếm ý Cửu U ở mức mạnh nhất!

Một trên một dưới, Trân Phong và Hạ Phi Vũ đồng thời tấn công, hai luồng công kích kh ủng bố đến cực điểm!

"Muốn chạm vào ta ư, các ngươi vẫn chưa đủ tư cách!"

Thấy vậy, sắc mặt Mai Trường Lâm tối sầm, bà ta gầm nhẹ một tiếng, linh khí bùng nổ, triển khai kiếm ý Băng Phách.

“Băng phách chỉ lực, cửu thiên hàn thuẫn!” Rầm.

Một luồng ý cảnh thần bí được phóng ra, băng tinh từ trên trời bay xuống, tất cả đều bị đóng băng trong không trung.

Thời gian lúc này như chậm lại, một tấm thuẫn màu xanh băng giá tỏa ra. Những chấm băng tinh lấp lánh vây xung quanh mặt thuẫn, khiến nó tràn ngập một loại cảm giác không thể lay chuyển.