Huyết Sắc thị tộc ở trước phát hiện hai người, liền nở nụ cười âm hiểm, bên trong giọng nói mang theo hàn khí.

Ba tên Huyết Sắc thị tộc tiến lại gần, đem Vũ Thuần Tử cùng Lý Thủy bao vây, Vũ Thuần Tử bây giờ không biết dùng từ ngữ gì để hình dung, đơn giản là quá xui xẻo.

Hết chấp pháp điện truy bắt, lại lao vào Huyết Sắc thị tộc trong tay, vận khí cũng quá đỗi cẩu huyết.

"Huyết Tinh, hôm nay ra ngoài gặp tu sĩ đúng là ngoài dự kiến, hai tên nhân loại này chúng ta ba người chia ra hưởng dụng, ngươi cảm thấy như thế nào?."
Huyết Sắc thị tộc mặc áo màu xanh, đứng ở phía bên trái, nhìn Huyết Sắc thị tộc áo đỏ, gọi là Huyết Tinh, tràn đầy hứng thú hỏi.

"Ngươi nói không sai, lần này đúng là đại thu hoạch, hai người này, chúng ta mỗi người một phần, có nội tạng của bọn họ, tỉ lệ luyện thành Huyết Sắc Đan sẽ tăng cao."
Khuôn mặt của Huyết Tinh tràn đầy phấn khích, chiếc lưỡi dài thò ra li3m nhẹ bờ môi, nhìn vào lòng bàn tay mình tựa như đã nắm được viên Huyết Sắc đan đồng dạng.

Hai tên Huyết Sắc thị tộc còn lại cũng vui mừng không kém, bọn họ nhìn chằm chằm Vũ Thuần Tử cùng Lý Thủy, tựa như nhìn con mồi sắp chết.


Vũ Thuần Tử cảm giác được khí tức áp bách từ ba người này truyền đến, khiến hắn có chút hít thở không thông.

Lý Thủy mặt mày tái nhợt, trong đầu không ngừng suy nghĩ tìm cách thoát thân, đối với ba tên Linh Tuyền cảnh Huyết Sắc thị tộc, cho hắn thêm mười lá gan cũng không dám nán lại chiến đấu cùng.

Chỉ thấy Lý Thủy chỉ vào Vũ Thuần Tử cầu xin nói.

"Các vị, ta cùng người này không quen không biết, ta với hắn chỉ là kẻ địch, nếu các vị muốn hắn, ta sẽ buông tay nhường cho các vị, tùy ý muốn làm gì làm."
Vũ Thuần Tử nghe xong, khuôn mặt không khỏi khinh bỉ Lý Thủy, đúng là giữa hắn và Lý Thủy không thân thiết, vốn là kẻ địch, nhưng Lý Thủy nói vậy, liệu ba tên kia sẽ tha cho hắn sao?
Cái này không nói cũng biết, ba tên này không chỉ nhằm vào Vũ Thuần Tử, mà ngay cả Lý Thủy cũng vậy.

"Bớt khua môi múa mép, hai người các ngươi đừng hòng ai sẽ chạy thoát!"
Huyết Sắc thị tộc mặc áo màu đen, đứng bên phải lạnh giọng nói.

"Ta là người của Linh Bảo Tông, xin chư vị nể tình tha cho ta."
Lý Thủy vẫn không có bỏ cuộc, lần nữa lên tiếng van xin.

"Hừ! Thật nhiều lời."
Huyết Sắc thị tộc bên trái có chút tức giận, hừ lạnh một tiếng, trong tay xuất hiện một thanh kiếm, chỉ thẳng vào Lý Thủy.

Lý Thủy thấy vậy trực tiếp bị dọa cho sợ hãi, hai chân mềm nhũn, lui về sau vài bước.

Hắn chỉ cầu nguyện, đám cao thủ Linh Bảo Tông mau mau xuất hiện.

Vũ Thuần Tử đứng ở chính giữa, trước sau bốn phía đều nguy hiểm, hắn hiện tại không biết nên làm gì.

Đầu óc không ngừng xoay chuyển.


Ong ong!!!
Lúc này, bên trong bảo tháp đột nhiên vang lên từng tiếng chuông vang, Vũ Thuần Tử liền nhớ đến cái bảo tháp này.

Thập Nhị Thiên Cổ Tháp bên trong có thể đưa hắn tiến nhập đi vào, điều kiện chính là dung hợp với nó.

Lúc Vũ Thuần Tử lấy được bảo tháp, ban đầu chỉ được sự đồng ý mà thôi, vẫn không có chính thức dung hợp qua, trong đoạn tin tức từ lệnh bài có khắc chữ Vũ, hắn biết được cách dung hợp bảo tháp.

Muốn dung hợp bảo tháp, trước tiên tu vi phải đạt tới Linh Tuyền cảnh, mở ra Linh Tuyền, khi đó mới mang bảo tháp dung nhập vào bên trong, đem nó dần dần nuôi dưỡng.

Kế tiếp, bản thân phải đạt tới trạng thái khí huyết giao hòa, linh khí đồng bộ với khí huyết, bước này cực kỳ quan trọng.

Bảo tháp khi dung hợp sẽ kéo ra một phần lớn huyết hồng từ trong cơ thể ký chủ, để dung nhập toàn bộ bên trong nó.

Cuối cùng là linh hồn cộng hưởng, đến bước này, bảo tháp sẽ hóa thành một đoàn hư ảnh vân vụ, xuất ra cùng linh hồn hắn giao thoa với nhau.

Đạt tới trạng thái này, đã thành công được chín phần mười, một phần còn lại đó là đem nó uẩn dưỡng nhiều năm, kết lên độ gần gũi, làm cho Thập Nhị Thiên Cổ Tháp thực sự tin tưởng bản thân, khi đó có thể tùy ý sử dụng bảo tháp mà không gặp phải vấn đề gì.


Thậm chí, nó có thể tự động hộ vệ, nếu bản thân gặp phải nguy hiểm đến tính mạng.

Vừa nghĩ đến, tâm trạng Vũ Thuần Tử trở nên thất lạc, yêu cầu này không khỏi quá khó rồi, tu vi hiện tại rất khó để thực hiện.

Bản thân hiện tại đang đứng trước bờ vực sinh tử, nếu không dung hợp với bảo tháp, có lẽ sẽ táng thân tại nơi đây.

Vũ Thuần Tử chợt cắn răng quyết định, dù gì cũng sẽ chết, không bằng liều mạng thử một lần.

Lý Thủy cảnh giác nhìn ba người Huyết Sắc thị tộc, trong lòng như đang đánh trống, không ngừng vang lên thùng thùng.

Nếu có mấy người kia đến thì tốt rồi, bản thân sẽ không còn sợ hãi nữa.

Ba tên Huyết Sắc thị tộc không chịu được kiên nhẫn, liền lao lên tấn công Vũ Thuần Tử cùng Lý Thủy..