Câu chuyện phổ biến nhất là về ma pháp ‘Di vật’. Tầm thường nhất và đơn giản nhất, cũng là dễ sử dụng nhất. Tuy nhiên, ma pháp này được sinh ra lại là để tạo nên ngày và đêm, gián tiếp khiến cho có ngày tháng năm và bốn mùa. Ma pháp ‘Di vật’ lần đầu tiên được vận dụng là để di chuyển mặt trời.

Điều này thật sự đáng kinh ngạc cho bất kì ai lần đầu nghe tới. Dù sao ngày và đêm được biết như một sự thật trần trụi, rằng vốn đã luôn như vậy, từ xưa tới giờ.

Một câu hỏi mơ hồ cũng từ đó xuất hiện: trời đất có trước hay ngày đêm có trước. Ngày đêm nghe đơn giản thì là phân biệt có ánh sáng và không có ánh sáng. Nhưng ánh sáng đó kì thực không nhất định đến từ mặt trời. Theo câu chuyện, mọi thứ bắt đầu từ đêm đen, rồi có ánh sáng, cũng khiến cho ngày đêm có trước, sau đấy vì lý do nào đó mất đi ánh sáng, các vị thần góp sức tạo nên mặt trời.

Thế nhưng mặt trời không chỉ sáng, mà còn cực kì nóng, thiêu rụi thế gian. Mặt trời cần tắt đi, lại không thể không có mặt trời. Vậy nên ma pháp nguyên bản dùng ma năng khiến vật thể di chuyển sinh ra, bởi một con người vô danh. Các vị thần vì đó trừng phạt thế gian, lại dùng chính ma pháp đó di chuyển mặt trời.

Có ngày và đêm luân chuyển.

Kể cho Velduran nghe xong câu chuyện, Turan thấy đối phương trầm ngâm. Dị bản mà nó kể hẳn là có khác biệt với bản mà ông ta biết.

– Vậy qua câu chuyện, cậu thấy rằng từ đâu mà có ma pháp nguyên bản?

Velduran hỏi, vẻ chân thành. Ông ta thật sự muốn biết cái nhìn của Turan. Nó vốn đã có dự đoán, liền đáp:

– Mặt ngoài là nguyện ước, kì thực là bản chất của ma năng. Ma pháp không toàn năng, ma năng lại là. Thế nhưng… ma năng lại có thể xuất phát từ nguyện ước.

Nửa đầu là ý nghĩ thật sự của Turan, nửa sau mang ý thăm dò. Nó không dám chắc.

Velduran cười, giống như thể rất vừa ý với người học trò trả lời đúng câu hỏi hóc búa mình đặt ra.

Thấy dáng vẻ ấy, Turan có hơi khó chịu, nhưng cũng biết hướng suy nghĩ của mình là đúng. Chần chừ trong giây lát, nó nói tiếp:

– Vậy có nghĩa là… muốn tạo ra ma pháp nguyên bản, cần phải có nguồn ma năng tương ứng?

Lần này Velduran trực tiếp gật đầu xác nhận, đáp:

– Không sai. Ma pháp vận dụng ma năng, nhưng kì thực ma năng cũng có phân loại, dựa vào dòng chảy. Dễ phân biệt nhất chính là lần theo dòng chảy ma năng tìm đến ngọn nguồn. Đáng tiếc, không có ai làm được, kể cả các vị thần.

Turan nhíu mày, hỏi:

– Thế khai mở vòng vận chuyển ma năng lại là cái gì?

– Là ma pháp. – đối phương lộ vẻ tự tin.

– Ma pháp nguyên bản…

Turan vừa nói, giật mình. Nó hoàn toàn không nghĩ đến điểm này, thật sự rất khó tin tưởng. Ma năng có phân loại, vòng vận chuyển ma năng lại gần như không gặp giới hạn bởi điều này, bởi vì sinh ra từ ma pháp nguyên bản, dựa vào đặc tính toàn năng của ma năng.



So sánh với cách thức vận dụng ma năng khác như ngọc lam bảo vốn là tinh thể ẩn chứa ma năng, sớm đã được biết đến là nhờ vào ma pháp, sinh ra trong tự nhiên thường được gọi là ma pháp tự nhiên. Ma pháp ‘Di vật’ tác động lên mặt trời chẳng phải cũng là thế.

Có điều, chuyện ma pháp ‘Di vật’ tạo nên ngày đêm đến cùng vẫn chỉ là một câu chuyện không có tính xác thực. Nó chỉ giúp cho Turan nhìn nhận nguồn gốc của ma pháp nguyên bản tốt hơn.

– Như vậy nói tới, tòa tháp Ma pháp Tối thượng không thể tạo ra nguồn ma năng tương ứng, mà cần có sự cung cấp trước thì mới có thể tạo ra ma pháp nguyên bản mong muốn.

Turan đưa ra kết quả suy luận của mình.

– Chính xác. – Velduran xác nhận.

Ma pháp Tối thượng, xem ra vẫn cần đứng trên nền tảng là ma năng. Loại tối thượng như thế, đối với Turan lộ ra không cần thiết lắm. Vốn nó cũng chẳng trông chờ quá nhiều, chỉ là hiếu kì. Sự tình quan trọng vẫn nằm ở chỗ Lily.

– Lily, em thấy thế nào?

Turan cất tiếng. Nó cho đến bây giờ mới hỏi tới cô nhóc đã luôn đứng bên cạnh nhìn hai người đối thoại mà phấn khích không chịu được. Toàn là những kiến thức mới mẻ và đầy thú vị mà em ấy chưa bao giờ được biết.

– Em… em muốn học ma pháp nguyên bản!

Lily nói ra lời thật lòng, nhưng kì thực lại là ngô nghê.

– Ngốc! – Turan mắng một tiếng – Ma pháp nguyên bản, em vốn đều đã biết rất nhiều, nếu không thì làm sao em có thể thi triển ma pháp.

– A- Ý em là…

Lily thông minh, lại nhất thời chẳng biết nên diễn đạt thế nào. Có lẽ em ấy muốn tìm hiểu thêm về ma pháp nguyên bản. “Học” ở đây cũng chẳng phải đơn giản là nắm giữ rồi thi triển.

Lúc này, Velduran xen vào, lên tiếng:

– Tài liệu về ma pháp nguyên bản ở đây đều có cả. Cô nhóc, có muốn làm việc ở đây không? Muốn học gì về ma pháp đều được.

Turan đối với lời này không có ý phản đối gì, bởi nó biết Lily sẽ không đồng ý. Ma pháp tất nhiên hấp dẫn, nhưng vẫn là không so được với rất nhiều thứ. Ai cũng cần phải sống mà.

– Chỉ muốn tài liệu thôi có được không? – Lily hỏi thẳng.

Velduran nghe xong liền méo mặt. Lời ít nhưng ý tứ lại được thể hiện vô cùng mạnh mẽ. Với vai trò người quản lý, còn đang trong đoạn giới thiệu, ông ta chỉ có thể trả lời một cách thành thật:


– Có thể. Nhưng cần bỏ tiền hoặc tham gia thử thách.

– Bỏ tiền? Mua bằng xen ư?

Turan thắc mắc. Nó không cho rằng có thể dùng tiền đơn giản như vậy, dù cho có là giá trên trời đi chăng nữa.

– Không. Là tiền đặc hữu xuất từ tòa tháp. – Velduran đáp, giải thích – Có thể gọi là tiền ma năng, đơn vị thấp nhất tính bằng kon. Muốn nhận tiền này thì tham gia thử thách có thưởng hoặc trao đổi với tòa tháp.

– Có thể dùng xen để trao đổi không?

Turan gặng hỏi. Đối với nó, nếu quy được về xen là tốt nhất. Còn trao đổi bằng vật thì tương đối phức tạp, dù sao cũng tăng thêm một giai đoạn là tìm mua.

– Không thể. – Velduran nói ngay – Nhưng đừng vội thất vọng. Tôi tin chắc một khi tiền ma năng bắt đầu phát ra, sẽ có thương nhân thực hiện chuyển đổi giữa hai loại đồng tiền, chỉ e là tốn chút phí.

– Tòa tháp không kiêm nhiệm được ư?

– Không. – Velduran khẳng định với vẻ chắc nịch – Tòa tháp phát ra tiền ma năng, nhưng cũng sẽ dùng các loại hình dịch vụ cùng trao đổi để thu về. Có như thế thì điểm phát ra của tiền mới nhận được sự ổn định.

Turan thầm thở dài. Có lẽ mục đích chính của tòa tháp là nằm ở chỗ thử thách cùng với vật phẩm trao đổi nhận về. Nếu nhận trao đổi loại đồng tiền khác tất nhiên sẽ khiến việc thử thách và trao đổi vật phẩm bị coi nhẹ, thậm chí bỏ xó không ai ngó ngàng.

Vật phẩm trao đổi, Turan thật chẳng có cái gì đáng giá cả, càng đừng nói tới liên quan đến ma pháp. Như vậy, xem chừng không thể không tham gia thử thách. Vẫn còn tốt rằng chuyện thử thách, nó vốn là có ý định tham gia. Lily càng phải tham gia.

Cho tới hiện tại, Turan nhờ vào kỹ năng chủ đạo quan sát Lily vẫn chưa thấy được sự thay đổi nào. Yêu cầu nhiệm vụ tấn thăng của em ấy có vẻ không chỉ đơn giản như mô tả “Tiến vào tòa tháp Ma pháp Tối thượng ở lục địa phía Tây”.

Khả năng thứ nhất là tòa tháp còn chưa hoàn toàn mở ra. Chờ cho đám dị tượng bên ngoài kết thúc, có lẽ sẽ có sự chuyển biến.

Khả năng còn lại chính là ở đại sảnh này không được xem là tòa tháp chân chính. Nếu vậy thì chỉ có thể đặt hi vọng vào thử thách của tòa tháp, hoặc tiến lên tầng cao hơn.

Bây giờ là thời điểm tốt để bắt đầu tham gia thử thách khi đám người bên ngoài còn chưa thể tiến vào trong. Nhưng Turan không dám chắc thử thách là an toàn, nên nó dự định để bản thân mình thử trước, xong sẽ cho Lily vào.

Mặt khác, Turan không thể không nhớ đến giao kèo đã lập với thần Fyratr, điều thứ ba: tất cả những thứ nó lấy được từ tòa tháp Ma pháp Tối thượng đều phải chia sẻ cho hai vị thần, đồng thời không được phép chia sẻ cho kẻ khác. Tất cả mọi thứ mặc dù chỉ mang ý tương đối, nhưng cũng không hề bỏ qua bao nhiêu thứ. Nói đơn giản hơn thì nó không thể hi vọng giữ được bí mật gì từ chỗ tòa tháp với hai người họ.

Vậy nên đi đầu với ý định thử là chính, mấu chốt vẫn phải nhờ cậy Lily. Chỉ có thứ em ấy lấy được mới thật sự thuộc về Turan, là lối thoát duy nhất của nó ở đây.

– Tòa tháp bây giờ có thể hoạt động rồi chứ?

Turan hỏi. Nếu không chiếm được lợi thế đi đầu, nó sẽ thật thất vọng vì đã cố gắng lẻn vào đây trước mọi người.


Velduran nghe thế thì lập tức trở nên phấn khởi. Ông ta dường như đặt tâm huyết rất lớn vào tòa tháp.

– Luôn sẵn sàng phục vụ!

Tiếng hô dõng dạc của vị pháp sư nghe cũng thật chuyên nghiệp. Ông ta tránh sang một bên tỏ ý mời, lại nói thêm:

– Kì thực tòa tháp có thể tự vận hành. Tôi và dàn nhân viên cũng chỉ là vật thêm vào, giúp tăng sức sống mà thôi.

– Cả trao đổi cũng vậy? – Turan thắc mắc.

Đối phương không đáp ngay mà tỏ ý chờ. Turan hiểu ý cất bước tiến về trước, ông ta đi ở bên cạnh gần như song hành, bảo:

– Trao đổi cũng là như vậy. Tòa tháp sẽ tự xuất số tiền ma năng tương ứng khi vật phẩm được đưa ra. Người đến có thể quyết định trao đổi hoặc không. Tất nhiên, chúng tôi không ngại mọi người tới dựa vào tính năng này của tòa tháp mà giám định vật phẩm. Hoàn toàn miễn phí!

Nói tới phí, Turan không khỏi hỏi:

– Tham gia thử thách có tốn phí không?

– Không hề! – Velduran vội thốt – Chỉ có các loại dịch vụ như diễn hóa ma pháp, dòng chảy ma năng hoặc dựng ma pháp trận mới có tính phí. Mà chúng kì thực chính là trao đổi, cũng tức mua bán thông thường bằng tiền ma năng lấy các loại vật phẩm.

– Phong phú.

Turan thuận miệng đánh giá một tiếng. Những loại hình này ở chỗ ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn là không có, quả thật là bù đắp rất nhiều vào hệ thống vốn đang có phần bỏ dở các ma pháp sư.

Nhìn sang Lily một chút, Turan nói:

– Có bán ma pháp không?

– Không có. – Velduran trả lời – Nhưng sách có chứa nội dung về ma pháp thì vô số. Người đến có thể mua chúng để học ma pháp tương ứng.

Ma pháp không giống với kỹ năng, không thể dựa vào ủy ban Đại Thánh Tôn hiệp đoàn khiến cho một du hành giả trực tiếp sở hữu. Chúng phần lớn là tri thức, một ít còn lại mới là dựa vào năng lực. Không có đại tri thức, không thể thành ma pháp sư.

Đám người sau đó vừa đi vừa nói không ít chuyện. Turan được giới thiệu rất nhiều về tòa tháp, nhưng hầu hết đều chẳng đáng quan tâm. Nó hỏi chủ yếu là để cho Lily được nghe. Em ấy nghe cực kì chăm chú. Nơi đây, ắt hẳn sẽ phải chào đón vị ma pháp sư nhỏ này rất nhiều lần.


Xuyên qua huyền huyễn thế giới, mở ra vô địch lộ