Lăng Khiêm Hi đi đến bãi đỗ xe, từ xa đã thấy Hạ Quân Thần đứng chờ bên cạnh.

"Quả dưa ngốc, hôm nay ra thật sớm." Theo thói quen cô đưa tay xoa xoa đầu Hạ Quân Thần.

"Vâng, em cũng thấy lạ, hai người A Phàm không lôi kéo em hỏi đông hỏi tây, còn hối em nhanh đi về." Hạ Quân Thần khó hiểu nói.

Rất tốt, xem ra cô chỉnh đốn có hiệu quả!

"Đúng là rất lạ, lên xe thôi." Lăng Khiêm Hi mở cửa xe đẩy Hạ Quân Thần vào, cài xong dây an toàn cho nàng, chính mình cũng đi đến bên kia ngồi vào trong.

Bugatti chậm rãi chạy ra bãi đỗ xe, Giang Ức Quân cũng từ trong góc hẻo lánh đi ra, những chuyện vừa rồi cô điều thu vào trong mắt. Hiện tại cô cảm thấy thứ cô vô cùng yêu thích bị người khác đoạt mất. Cứ cho là cô buông tay gì đó, người khác cũng không được chiếm lấy. Huống chi hiện tại cô rất muốn quay về?

"Tối nay em ở nhà một mình, chị sẽ về sớm, ngoan, biết chưa?" Xe dừng trước cửa biệt thự, Lăng Khiêm Hi quay đầu nhìn về phía Hạ Quân Thần nói.

Hạ Quân Thần mở cửa xe, nghĩ nghĩ, lại đóng cửa, hỏi, "Chị đi công việc?" Lại đi xã giao sao?

"Có buổi tiệc, kỷ niệm một năm thành lập công ty của đối thủ cạnh tranh, đều mời tất cả mọi người, chị không thể không tham dự."

Di động đặt một bên vang lên, Lăng Khiêm Hi ấn nút nghe trên tai nghe Bluetooth, nói, "Được, tôi tới liền."

"Ai vậy?" Xem ra hôm nay chị ấy bề bộn nhiều việc.

"Một người bạn là nhà tạo mẫu tóc."

"Có thể đưa em đi tham gia bữa tiệc kia không?" Đôi mắt to của Hạ Quân Thần nheo lại, nắm tay chống bên cằm, nịnh nọt nhìn chằm chằm Lăng Khiêm Hi, mặt cười xấu xa.

Bị nàng nhìn như vậy, sao lại cảm thấy hơi sởn tóc gáy a?

"Được." Lăng Khiêm Hi nói xong liền khởi động xe, "Vậy trước tiên em theo chị tới chỗ Vanessa."

=====

"Hey, my sweety Laura, how are you doing?" Vừa thấy mặt, Vanessa liền dang rộng tay ôm chặt, dùng mặt cọ cọ mặt Lăng Khiêm Hi.

Hạ Quân Thần bị dọa, thật là một người rất nhiệt tình nha! Hơn nữa, ngoại hình Vanessa không giống người Trung Quốc lắm.

"V tiểu thư, nói tiếng Trung, người bạn nhỏ nhà tôi nghe không hiểu." Lăng Khiêm Hi thân mật kéo tay Hạ Quân Thần qua, dựa vào người nàng.

Vanessa vuốt cằm, ánh mắt nghi hoặc nhìn hai người trước mặt, lập tức chuyển qua biểu tình rất ái muội, dùng một tràng tiếng Trung lưu loát nói, "À, tôi phát hiện, bạn gái cậu rất xinh đẹp!"

Lăng Khiêm Hi nhìn cô bé, cười nói, "Bình thường thôi." Nghe được người khác khen vợ mình, cô càng ngày càng vênh mặt! Đối Hạ Quân Thần giới thiệu, "Vanessa là người bạn chị quen biết lúc du học ở Mĩ, con lai Trung – Mĩ, quán quân cuộc thi tạo mẫu tóc và trang điểm K–Beauty, rất có danh tiếng trong nghề!"

K-Beauty, đó chính là cuộc thi tầm cỡ quốc tế, là nơi sản sinh ra những bậc thầy về trang điểm a! Trên mặt Hạ Quân Thần hiện rõ rệt kinh ngạc và hâm mộ.

"Được rồi quả dưa ngốc, em đi theo chị thay lễ phục."

Lăng Khiêm Hi ôm mấy chiếc túi to lôi kéo nàng vào trong buồng, căn phòng rất rộng rãi, sạch sẽ, còn có giường, bên cạnh là tủ quần áo lớn, đây có lẽ là nơi Vanessa nghỉ ngơi khi làm việc mỏi mệt.

"Nhìn xem thích bộ nào?" Lăng Khiêm Hi mở vài gói to ra, tất cả là trang phục dạ hội tự tay cô lựa chọn, cô mua đồ chỉ chê ít không chê mắc, nhìn vừa mắt liền mua. Dù sao bây giờ không mặc cũng không hỏng mất, sau này lúc nào muốn mặc cũng được.

Hạ Quân Thần nhìn chằm chằm bốn bộ lễ phục kia cẩn thận quan sát, ngón tay cầm lên bộ trang phục khoét ngực màu trắng, ướm thử trên người, hỏi, "Cái ngày thế nào?"

"Xương quai xanh của em rất đẹp, lễ phục khoét ngực chắc chắn phù hợp." Lăng Khiêm Hi nghiêm túc đánh giá Hạ Quân Thần, ôm lấy eo nàng, nhét vào trong lòng mình, nhẹ nhàng ngậm lấy vành tai Hạ Quân Thần, nói, "Bất quá chị không thích chia sẻ cái chị sỡ hữu cho người khác." Hơi thở mập mờ lướt qua tai nàng, khiến trong lòng bắt đầu ngứa.

Không thích chia sẻ? Vậy là không thể mặc bộ này? Hạ Quân Thần cái hiểu cái không mờ mịt gật gật đầu, ánh mắt nhìn mấy bộ trang phục khác, đột nhiên bừng tỉnh đại ngộ nói, "A~ Em biết, không muốn chia sẻ vợ của chị cho người khác, lại định chia sẻ người của em cho bọn họ?"

Người của em cái gì? Lăng Khiêm Hi gõ xuống đầu nàng, "Thay đồ nhanh." Còn phải đợi trang điểm, làm tóc. Hạ Quân Thần le lưỡi, làm mặc quỷ, nhìn xung quanh hạ bức màn trong phòng, kéo kín lại, lập tức cởi ra quần áo trên người. Lăng Khiêm Hi cũng thay một bộ đầm đen.

"Cậu nhìn xem kiểu tóc gì hợp với em ấy." Lăng Khiêm Hi ngồi vào chỗ mình trước gương, đối Vanessa trong gương nói.

"Ok, cô bạn nhỏ làm tóc quăn thoạt nhìn rất dễ thương, hơi nghịch ngợm lại mang theo một chút quyến rũ." Vanessa đứng phía sau nàng, hai tay vén lên mái tóc dài, "Tóc em còn tốt vô cùng." Tiện đà tầm mắt dừng ở trước ngực nàng, kinh hô, "God! Sợi dây chuyền này thật đẹp!"

"Cám ơn." Hạ Quân Thần đắc ý ngại ngùng.

Lăng Khiêm Hi không đợi người này kinh ngạc xong, nhún nhún vai nói, "Siêu sao Vanessa, mau bắt đầu đi."

Hạ Quân Thần làm tóc xong trước ở bên cạnh đợi Lăng Khiêm Hi thật lâu, mơ màng dạo chơi cõi thần tiên. Vanessa một bên giúp cô tạo kiểu, một bên nghe yêu cầu của cô, vẽ chỗ này, tô chỗ nọ, làm kiểu tóc kia, đích thị là một yêu nữ đi gieo họa nhân gian! Trong lòng Hạ Quân Thần vô cùng oán giận, công đạo còn tồn tại hay không? Xinh đẹp như vậy là muốn đi câu dẫn ai?

=====

Cửa biệt thự ven biển của Bành gia, Bugatti từ từ dừng lại. Hai vị mỹ nữ một đen một trắng băng cơ ngọc cốt* từ trên xe bước xuống, nam nhân bốn phía không ai không phóng tới ánh mắt kinh diễm.

* Da như băng, xương như ngọc, chỉ thân hình dáng dấp người con gái đẹp

Âm nhạc êm ả vang vọng cả tòa nhà, nam nữ diện lên những bộ cánh xa xỉ, cầm ly rượu nhẹ nhàng trò chuyện, động tác thanh nhã.

"Ơ, không phải Lăng tổng đây sao? Cuối cùng cô cũng đến." Bành Nặc giả mù sa mưa* nói lời quan tâm khiến Lăng Khiêm Hi vô cùng phản cảm, cô nhìn người này vươn ra tay phải, không có ý tứ muốn nắm lấy, chỉ nhẹ gật đầu, cười nói, "Kauf đã thành lập được một năm, hi vọng về sau chúng ta có thể hỗ trợ đôi bên cùng có lợi." Bành Nặc này chỉ là cáo già giả hồ ly, vì công ty, thủ đoạn gì cũng làm được, có vài hợp đồng của Lăng thị đã sắp thành công thì đều bị hắn đẩy vào góc tường. Lăng Khiêm Hi đối với hắn là hận nghiến răng, thế nhưng hắn còn nghênh ngang dám mời cô tới cái gì mà một năm thành lập?

*Giả điên, giả nai...

"Tất nhiên tất nhiên, vị này là..." Bành Nặc nhìn Hạ Quân Thần, bên trong mắt sáng lên phát ra thâm ý khác thường. Quả nhiên, đàn ông đều giống nhau.

"Em họ tôi."

"À, là thiên kim của ông Lăng? Chẳng trách nhìn khá quen mắt." Trong đêm đen hòa cùng ngọn đèn lấp lánh, cô bé nhỏ xinh, mảnh mai thoạt nhìn đặt biệt khả ái đến mê người.

Cô xoay đầu một cái, tầm nhìn lướt qua tổng giám đốc của Stanley - Tạ Thụy Bình đang nói chuyện phiếm, nhất thời nảy ra ý hay, cầm lấy ly rượu đỏ từ chỗ người phục vụ, hướng anh đi qua.

Hạ Quân Thần đi theo phía sau cô, cũng lấy một ly rượu, bất mãn bĩu môi. Xem ra anh Tuấn nói không sai, cô gái này đúng là thích trêu hoa nghẹo nguyệt a!

"Tạ tổng, đã lâu không gặp." Khóe miệng Lăng Khiêm Hi gợi lên độ cong hoàn mỹ.

"Lăng Khiêm Hi?" Dù sao cùng là một người trẻ tuổi huyết khí phương cương*, Tạ Thụy Bình nhìn người mặc lễ phục đen trước mặt, cô gái cao nhã, lãnh diễm, không khỏi rung động, nâng tay cùng Lăng Khiêm Hi cạn ly, nhấp một ngụm rượu, nói, "Đúng là đã lâu không thấy, sau khi tốt nghiệp trung học cũng không có liên lạc, không ngờ được hoa khôi lúc trước hiện tại ngày càng xinh đẹp quyến rũ."

*Tuổi mà tinh lực, nhiệt huyết tràn đầy.

Lăng Khiêm Hi cười khẽ nói, "Tạ tổng lại đùa." Cái gì hoa khôi? Đã ra trường lâu như vậy, còn nhắc lại làm gì? Cô luôn cảm thấy danh hiệu đó y như bình hoa.

"Xem ra bây giờ cậu sống rất tốt."

"Tàm tạm, bất quá tôi vừa nghe thấy Bành tổng nói cậu, nói..." Trên mặt Lăng Khiêm Hi lộ vẻ khó xử, cố ý do dự không dám nói.

"Hắn nói tôi cái gì?" Tạ Thụy Bình hỏi. Theo Lăng Khiêm Hi tìm hiểu, công ty hai nhà Tạ, Bành này cũng chất chứa oán hận, mặt ngoài buổi tiệc của ông chủ Bành rất xôm tụ, thật sự là mời cả kẻ thù, trong đám người nơi này không chừng tất cả đều ngóng trông ngày này năm sau là kỷ niệm một năm Kauf phá sản. Chẳng qua lại ngại thế lực của hắn nên không thể hiện ra ngoài mà thôi.

"Cậu và vợ cậu kết hôn vài năm vẫn không có con cái. Bành tổng nói cậu..." Cô tới gần vành tai Tạ Thụy Bình, đôi môi đỏ mọng khẽ mở, mị hoặc, xinh đẹp nói ra hai từ kích động thần kinh anh, "Liệt dương."

"Phốc-----" Một chút cũng không nhịn được, Hạ Quân Thần phun rượu trong miệng ra.