Đinh Linh nở mày nở mặt đi xuống từ phòng làm việc của Cố Đình Xuyên, cô ta đến phòng hành chính tổng hợp dọn dẹp đồ đạc của bản thân, trong ánh mắt hâm mộ của mọi người đi đến bộ phận thiết kế.

Mà bên bộ phận thiết kế cũng có một số lượng lớn đồng nghiệp sớm đã chuẩn bị xong nghi thức hoan nghênh, chỉ còn chờ Đinh Linh đến.

“Đinh Linh, chào mừng cô về nhà.

” Đồng nghiệp A cười tủm tỉm nói, giống như trong khoảng thời gian này Đinh Linh không phải phạm sai lầm mà là đi du lịch vừa trở về.

“Đinh Linh, cô thấy tôi nói không sai đúng không, khi đó tôi nói cô nhất định không cần đến mấy ngày là có thể trở về, lúc trở về nói không chừng còn có thể thăng chức.

” Đồng nghiệp B nịnh nọt nói.

“Cô thật sự quá lợi hại, nhà thiết kế có thể trực tiếp thăng chức lên trưởng phòng thiết kế không có nhiều lắm, tổng giám đốc Cố còn có thể giao hạng mục Vạn Khang cho cô làm, cô thật đúng là thâm tàng bất lộ đấy.

” Đồng nghiệp C cũng đi ra góp vui.

“Đúng vậy, về sau cũng không thể gọi cô là Đinh Linh, phải gọi là trưởng phòng Đinh rồi.

” Đồng nghiệp D cũng nói.

Đinh Linh đứng giữa bọn họ, hưởng thụ khoảnh khắc chói sáng trong cuộc đời cô ta, lúc này Đinh Linh cho rằng, đỉnh cao của cuộc đời cô ta đã đến.

Nhưng cô ta không biết rằng một người chỉ mất mười lăm giây để trở nên nổi tiếng, mà đối với Đinh Linh mà nói, thảm họa lớn hơn đang dần dần đến.

“Mọi người đừng vây quanh tôi, nhanh chóng đi làm việc đi!” Đinh Linh đặt đồ đạc của mình xuống, nói.


“Chị Đinh Linh, hạng mục kia của chị có cần tìm trợ lý không?” Một cô gái nhỏ trẻ tuổi tiến đến bên cạnh Đinh Linh, lấm la lấm lét hỏi.

Đối với trợ lý thiết kế mà nói, muốn phát triển tốt hơn ở Cố Thị, muốn trở thành nhà thiết kế chân chính, trợ lý thiết kế ngoại trừ kiếm kinh nghiệm ở bên ngoài, có thể nói tiếp nhận một hạng mục lớn là một con người thuận lợi.

Mà trước mắt, hạng mục lớn nhất của Cố Thị chính là hợp tác với Vạn Khang.

Cho nên, mỗi một trợ lý thiết kế của bộ phận thiết kế đều không muốn bỏ qua cơ hội này, nghe được có người nhắc đến, mọi người lập tức vây quanh Đinh Linh.

Ngay cả người đã có vài hạng mục trong tay cũng vây quanh.

“Ý của tổng giám đốc Cố là để tôi tự mình chọn trợ lý, về phần chọn ai, bây giờ tôi còn chưa có quyết định, chờ tôi quyết định xong thì tôi sẽ nói cho mọi người biết!” Đinh Linh ra vẻ huyền bí nói.

Mấy trợ lý thiết kế đều đưa mặt nhìn nhau, tất cả mọi người đều niềm nở, muốn được Đinh Linh ưu ái.

Mà trưởng phòng Diêu ở bên cạnh lặng lẽ nhìn thấy tất cả, cô ấy muốn nói lúc trước Cố Đình Xuyên to gan dùng Hạ Thanh Trì, đó là bởi vì Hạ Thanh Trì thật sự có năng lực.

Mà bây giờ Cố Đình Xuyên đột nhiên thăng thức cho Đinh Linh, còn giao cho cô ta một hạng mục lớn đến như vậy, cũng chỉ rõ là chỉ để cho Đinh Linh một mình toàn quyền phụ trách.

Trưởng phòng Diêu nghĩ, chuyện này nghĩ như thế nào thì cô ấy cũng đều cảm thấy không đúng.

Năng lực làm việc của Đinh Linh, trưởng phòng Diêu rõ ràng hơn ai hết, đây hoàn toàn không phải là phong cách làm việc của Cố Đình Xuyên.

Xem ra trong việc này kiểu gì cũng có bí mật, trưởng phòng Diêu nghĩ, nếu có bí mật gì thì cũng là vì chuyện Đinh Linh hãm hại Hạ Thanh Trì trong buổi lễ Tinh Quang lúc trước.


Chỉ sợ Cố Đình Kiêu dùng chiêu binh bất yếm trá, khiến Đinh Linh đắc ý lộ ra chân tướng, cũng có cơ hội để lợi dụng.

Nghĩ đến đây, trên mặt trưởng phòng Diêu nở một nụ cười thoải mái, tình hình hẳn là giống như cô ấy phân tích, nhưng nếu mọi thứ không phát triển giống như trưởng phòng Diêu mong muốn, cô ấy sẽ tính đến chuyện rời khỏi Cố Thị.

Đối với sự nghiệp của một người mà nói, nỗ lực chăm chỉ là một điều cần thiết, mà lựa chọn ông chủ lại là một điều cực kỳ quan trọng.

Trưởng phòng Diêu ở lại Cố Thị, một mặt là bởi vì Cố Thị là một doanh nghiệp lớn số một số hai.

Mặt khác, cũng là một phương diện quan trọng, trưởng phòng Diêu ở lại chính là vì Cố Đình Xuyên, đi theo một ông chủ anh minh sáng suốt thì con đường dẫn tới thành công sẽ ít đi rất nhiều chông gai.

Trưởng phòng Diêu không suy nghĩ nhiều nữa, điều cô ấy có thể làm bây giờ cũng chỉ là lẳng lặng quan sát diễn biến tình hình.

Sau khi Đinh Linh rời đi, Từ Khải đi vào phòng làm việc của Cố Đình Xuyên: “Tổng giám đốc Cố, tôi đã thông báo xuống rồi.


Cố Đình Xuyên gật đầu: “Vừa rồi khi Đinh Linh ra khỏi cửa, vẻ mặt cô ta như thế nào?” Từ Khải cười một cái: “Anh cần phải hỏi điều này sao, đương nhiên là rất đắc ý, vui vẻ rồi.


Cố Đình Xuyên hừ lạnh một tiếng: “Một người phụ nữ nông cạn, nói hai ba câu đã cắn câu.


“Nhưng mà.

” Từ Khải khó xử: “Tổng giám đốc Cố, tôi sợ người sau lưng Đinh Linh không dễ bị lừa như vậy.



Từ Khải lo lắng không phải là không có đạo lý, từ hình tình điều tra của anh ta, người sau lưng Đinh Linh tuyệt đối không phải là một kẻ ngốc, ngược lại, người này rất thông minh, hơn nữa người này có khả năng rất hiểu Cố Đình Xuyên.

Cho nên, thủ đoạn như thế này có khả năng không thể lừa được người sau lưng Đinh Linh.

“Không sao, chỉ cần Đinh Linh tin là được.

” Vẻ mặt Cố Đình Xuyên rất thoải mái.

“Đợi sau khi hội nghị kết thúc, cậu nhanh chóng tìm người, mau chóng phá giải điện thoại di động của Đinh Linh, xem trong mấy ngày gần đây cô ta liên lạc với ai.


Nói xong, Cố Đình Xuyên ra khỏi phòng làm việc, vừa đi vừa nói: “Đi thôi, đi họp.


Lúc này Từ Khải mới hiểu được, thì ra Đinh Linh chỉ là mồi câu, chỉ cần Đinh Linh tin lời Cố Đình Xuyên nói, buông lỏng cảnh giác thì sau đó cô ta sẽ liên lạc với người kia.

Từ Khải sùng bái nhìn Cố Đình Xuyên đang đi ở phía trước, quả nhiên là thông minh, thông minh hơn anh ta, trong lòng Từ Khải suy nghĩ.

Mồi câu đã chìm vào nước, không ngoài dự đoán của Cố Đình Xuyên, Hạ Lăng An rất nhanh đã biết chuyện xảy ra ở Cố Thị.

Hạ Lăng An gọi điện cho một tai mắt khác của cô ta ở Cố Thị, hỏi tình hình của Đinh Linh.

“Chị Lăng An, từ khi cô ta trở lại bộ phận thiết kế thì rất được hoan nghênh, trợ lý thiết kế lớn nhỏ đều vội vàng nịnh bợ cô ta.


Tai mắt khác này cũng là một trợ lý trong bộ phận thiết kế, cô ta ghen tị nhìn dáng vẻ kia của Đinh Linh.


Vì sao đều là người của Hạ Lăng An, nhưng chuyện tốt gì Đinh Linh cũng có, còn cô ta ngay cả một hạng mục cho trợ lý cũng không chiếm được.

Hạ Lăng An thật sự là hết chỗ nói với Đinh Linh, sao một người phụ nữ có thể ngu ngốc đến mức này.

“Đinh Linh đâu?”
“Cô ta đương nhiên là rất đắc ý rồi, hưởng thụ sự nịnh nọt của mọi người, tôi cũng ở trong số đó.


Hạ Lăng An thật sự muốn một tát đập chết Đinh Linh, Đinh Linh có thể đắc ý vênh váo, nhưng đừng liên lụy đến cô ta.

“Được rồi, trước tiên cô giúp tôi nhìn chằm chằm cô ta, có chuyện gì thì lập tức gọi điện thoại cho tôi.

” Hạ Lăng An dặn dò.

Hạ Lăng An vừa định cúp điện thoại thì đã bị trợ lý nhỏ giọng ngăn lại: “Chị Lăng An, lần này Đinh Linh nhận được một dự án lớn, chị có thể sắp xếp cho tôi vào tổ dự án được không, tôi có thể làm trợ lý thiết kế.


Tròng mắt trắng của Hạ Lăng An gần như sắp đảo lên trời rồi, đây rõ ràng chính là cục diện Cố Đình Xuyên cố tình bày bố, muốn các cô mắc câu, đầu óc Đinh Linh ngu xuẩn, mới ngụp đầu xuống nước đã mắc câu, sao ngay cả trợ lý thiết kế này cũng ngu xuẩn như vậy!
“Cô đừng nóng vội, tôi sẽ sắp xếp cho cô một hạng mục tốt hơn, trước tiên cô giúp tôi theo dõi Đinh Linh đi.

” Hạ Lăng An không muốn dài dòng, cho nên cô ta vội vàng nói xong rồi lập tức cúp điện thoại.

Hạ Lăng An không cho trợ lý thiết kế vào tổ dự án, thật ra là đang bảo vệ cho cô ta, không muốn Cố Đình Xuyên một lưới bắt hết, nhưng mà trợ lý thiết kế hoàn toàn không cảm kích.

Sau khi cúp điện thoại, cô ta hung hăng mắng Hạ Lăng An: “Ngay cả trợ lý thiết kế cũng không muốn tranh thủ giúp tôi, tại sao tôi lại phải giúp cô nhìn để ý Đinh Linh, tôi mới không làm!”
Với một đám đồng đội heo như vậy, Hạ Lăng An càng thêm đứng ngồi không yên.

.