Hạ Thanh Trì vừa ra khỏi công ty đã lập tức chặn một chiếc taxi, vội vàng chạy đến địa chỉ của Lộ Tiểu Kỳ đã phát, cô không hề chú ý đến Từ Khải đang ở cách đó không xa đi theo.

Lòng Hạ Thanh Trì nóng như lửa đốt, vừa rồi bởi vì Đinh Linh làm chậm trễ thời gian, bây giờ không biết tình hình của Lộ Tiểu Kỳ là gì, dọc đường Hạ Thanh Trì đều thúc giục tài xế nhanh một chút, nhanh hơn chút nữa.

Bác tài đạp lên vạch đỏ chạy quá tốc độ đưa Hạ Thanh Trì đến quán bar Lộ Tiểu Kỳ đang ở.

Hạ Thanh Trì đưa tiền cho tài xế, cũng không đợi được người ta thối tiền đã vội vàng xuống xe, vọt vào quán bar.

Lúc này, Từ Khải cũng xuống xe theo, anh ta hơi nghi ngờ, sốt ruột rời khỏi công ty như vậy là để đi bar?
Từ Khải không nghĩ nhiều, cũng vào quán bar.

Hạ Thanh Trì theo sở thích của Lộ Tiểu Kỳ, rất nhanh đã tìm được vị trí của Lộ Tiểu Kỳ trong quán bar, lúc này Lộ Tiểu Kỳ đã say đến bất tỉnh nhân sự, còn có mấy chàng trai trẻ không có ý tốt vây quanh cô ấy.

“Tiểu Kỳ, cậu thế nào?” Hạ Thanh Trì trực tiếp xông vào, không để ý đến mấy thanh niên kia.

Lộ Tiểu Kỳ nghe thấy giọng nói của Hạ Thanh Trì, cô ấy ngẩng đầu nhìn Hạ Thanh Trì, khóe miệng nhếch lên, nước mắt lập tức chảy xuống: ‘Thanh Trì, tớ thất tình rồi, Cố Đình Thuấn, anh ấy không cần tớ nữa.


Hạ Thanh Trì ôm đầu Lộ Tiểu Kỳ, đau lòng sờ: “Không có việc gì, chúng ta về nhà thôi.


Hạ Thanh Trì vừa định đi thì bị mấy thanh niên trẻ tuổi kia ngăn lại: “Người đẹp, đến cũng đến rồi, cùng uống một chén rồi hẵng đi.



Hạ Thanh Trì trừng mắt: “Không cần, lần sau có cơ hội thì nói sau, chúng tôi phải về.


“Ai, người đẹp chờ một chút.

” Một tên thanh niên trong đó ngăn Hạ Thanh Trì lại: “Hôm nay hai người bồi mấy người bọn tôi uống một ly đi!”
Hạ Thanh Trì khẽ động, cô nhón chân lên, hướng về phía cửa, dùng sức vẫy tay một cái: “Này, Cố Đình Thuấn, chúng tôi ở đây, tôi tìm được Tiểu Kỳ rồi, cô ấy ở đây.


Mấy thanh niên kia vừa nghe thấy vậy mà còn có đàn ông đi theo, bọn họ nhao nhao nhìn về hướng Hạ Thanh Trì vẫy tay, nhưng lại không thấy người có người đến tìm các cô.

Hạ Thanh Trì vừa thấy chiêu này không dễ sử dụng, đang lo lắng làm sao thoát thân được thì dường như nhìn thấy bóng dáng Từ Khải, cô vội vàng lớn tiếng gọi: “Từ Khải, nơi này, nơi này.


Từ Khải vừa vào quán bar đã tìm không thấy Hạ Thanh Trì, anh ta đang tìm cô thì đột nhiên nghe thấy có người gọi anh ta lại, nhìn theo hướng âm thanh, quả nhiên đã nhìn thấy bóng dáng của Hạ Thanh Trì, hình như còn có mấy chàng trai.

Chẳng lẽ là gặp phải phiền phức gì? Từ Khải nhớ đến lời dặn dò của Cố Đình Xuyên, sợ Hạ Thanh Trì xảy ra chuyện gì, anh ta vội vàng đi đến hướng đó.

Mấy chàng trai vừa thấy Từ Khải đúng là cùng phe với Hạ Thanh Trì thì bọn họ cũng không muốn tìm phiền phức, lập tức vội vàng rời đi.

Hạ Thanh Trì đương nhiên không muốn bị Từ Khải quấn lấy, cô đỡ Lộ Tiểu Kỳ, vội vàng rời khỏi quán bar từ bên cạnh, bắt xe về nhà.

Chờ Từ Khải đến vị trí đó thì đã sớm không còn ai, Từ Khải lại tìm vài vòng, nhưng cũng không thấy Hạ Thanh Trì, anh ta rất sợ Hạ Thanh Trì xảy ra chuyện gì, cho nên anh ta tìm chủ quán bar xem camera giám sát.

Hạ Thanh Trì dẫn Lộ Tiểu Kỳ đi đón Hạ Bảo Bối trước, sau đó cùng nhau trở về nhà.

Vừa về đến nhà, Hạ Thanh Trì đặt Lộ Tiểu Kỳ trên giường của cô, đưa nước mật ong đã chuẩn bị sẵn cho Lộ Tiểu Kỳ uống.

“Tiểu Kỳ, cậu uống chút nước mật ong đi.

” Hạ Thanh Trì vừa đút cho Lộ Tiểu Kỳ, vừa nói.

Lộ Tiểu Kỳ vô thức nghe Hạ Thanh Trì nói, uống nước mật ong được hơn một nửa, lúc này Hạ Thanh Trì mới yên tâm, cô đứng dậy đến phòng tắm, giặt một chiếc khăn mặt rồi lau mặt cho Lộ Tiểu Kỳ.

“Mẹ, tại sao mẹ nuôi Tiểu Kỳ lại uống nhiều như vậy?” Hạ Bảo Bối ngồi xổm ở một bên trông coi Lộ Tiểu Kỳ.

Hạ Thanh Trì cũng không biết cụ thể chuyện gì đã xảy ra, chỉ có thể giải thích với Hạ Bảo Bối: “Mẹ nuôi Tiểu Kỳ của con gặp vài chuyện không vui, cho nên đã uống thêm mấy ly rượu.



Hạ Bảo Bối chớp đôi mắt to sáng ngời, giống như là đã hiểu được cái gì: “À, mẹ, con hiểu rồi, giống như mỗi lần con không vui đều thích ăn kem vậy, mẹ nuôi Tiểu Kỳ không vui thì thích uống rượu.


Hạ Thanh Trì gật đầu: ‘Cũng có thể hiểu như vậy, Bảo Bối, con đừng ở đây nữa, con ra ngoài vẽ một lát đi, đừng làm phiền mẹ nuôi con nghỉ ngơi, chờ mẹ xử lý xong sẽ ra ngoài nấu đồ ăn ngon cho con.


Hạ Bảo Bối ngoan ngoãn gật đầu: “Vâng, mẹ đừng có gấp, con vẫn chưa đói đâu, mẹ cứ yên tâm chăm sóc cho mẹ nuôi Tiểu Kỳ đi!”
Nói xong, Hạ Bảo Bối ra khỏi phòng ngủ, không gây thêm phiền phức cho Hạ Thanh Trì nữa.

Hạ Thanh Trì thay quần áo cho Lộ Tiểu Kỳ, lại lau người, đắp chăn bông cho cô ấy, sau đó Hạ Thanh Trì mới rón rén đi ra khỏi phòng ngủ, để Lộ Tiểu Kỳ ngủ một giấc thật ngon, có chuyện gì thì tỉnh lại rồi nói sau.

Hạ Thanh Trì và Hạ Bảo Bối ăn cơm tối, Hạ Thanh Trì lại nấu cháo cho Lộ Tiểu Kỳ, cô nhìn thời gian đã hơn chín giờ tối, Hạ Thanh Trì lặng lẽ nhìn thoáng qua Lộ Tiểu Kỳ, Lộ Tiểu Kỳ còn đang ngủ, Hạ Thanh Trì quyết định trước tiên không gọi Lộ Tiểu Kỳ dậy, cho nên Hạ Thanh Trì dỗ Hạ Bảo Bối đi ngủ trước.

Chờ Hạ Thanh Trì dỗ Hạ Bảo Bối ngủ xong, lúc cô trở lại phòng ngủ, Lộ Tiểu Kỳ đã tỉnh lại, cô ấy ngơ ngác ngồi trên giường, hai tròng mắt vô thần nhìn chằm chằm phía trước.

“Tiểu Kỳ, cậu đã tỉnh rồi?” Hạ Thanh Trì bước vài bước đến bên cạnh Lộ Tiểu Kỳ, ân cần hỏi.

Lộ Tiểu Kỳ không đáp lại, vẫn ngơ ngác nhìn chằm chằm phía trước.

“Cậu đói không? Tớ có nấu cháo cho cậu, tớ lấy cho cậu nhé.

” Hạ Thanh Trì dứt lời, chuẩn bị đứng dậy lại bị Lộ Tiểu Kỳ kéo lại.

“Thanh Trì, cậu đừng đi, cậu ở đây với tớ đi.

” Giọng nói của Lộ Tiểu Kỳ khàn khàn, Hạ Thanh Trì không khỏi đau lòng.

“Được, tớ không đi, tớ ở cùng cậu.


” Hạ Thanh Trì đưa tay ôm lấy Lộ Tiểu Kỳ, nhẹ nhàng vỗ vai Lộ Tiểu Kỳ, giống như là an ủi.

Lộ Tiểu Kỳ trốn trong lòng Hạ Thanh Trì, từ nhẹ giọng nức nở, chậm rãi biến thành cất tiếng khóc lớn.

Hạ Thanh Trì không hề ngăn cản Lộ Tiểu Kỳ, cô biết có thể khóc như vậy cũng coi là một chuyện tốt.

Lộ Tiểu Kỳ khóc hơn mười phút, cuối cùng khóc không nổi nữa, cô ấy mới chậm rãi an tĩnh lại, chỉ là bả vai vẫn thỉnh thoảng co rúm lại.

“Tiểu Kỳ, cuối cùng đã xảy ra chuyện gì vậy?” Hạ Thanh Trì cân nhắc mở miệng.

Lộ Tiểu Kỳ lau nước mắt: “Thanh Trì, mấy ngày nay tớ và Cố Đình Thuấn vẫn luôn ở bên nhau, chúng tớ rất tốt, ban ngày cùng nhau mua thức ăn nấu cơm, buổi tối ở bên nhau xem phim, xem kịch.


Lộ Tiểu Kỳ nói nhưng nước mắt vẫn không ngừng chảy, Hạ Thanh Trì cầm khăn giấy đưa cho Lộ Tiểu Kỳ.

“Nhưng sáng nay, Cố Đình Thuấn đột nhiên thay đổi, anh ấy nói chúng tớ không thích hợp, anh ấy muốn chia tay với tớ, sau đó, Cố Đình Thuấn đuổi tớ ra ngoài, tớ đứng đợi trước cửa nhà anh ấy nửa ngày, Cố Đình Thuấn cũng chưa từng đi ra.


Lộ Tiểu Kỳ càng nói càng đau lòng: “Tớ không còn cách nào khác, chỉ có thể đến quán bar, tớ gọi điện thoại cho Cố Đình Thuấn cả một ngày, bây giờ Cố Đình Thuấn đã kéo tớ vào danh sách đen rồi.


Hạ Thanh Trì hơi nghi ngờ, tại sao Cố Đình Thuấn thay mặt còn nhanh hơn lật sách vậy?