Từ ngày Tống Tử Phong vào ở, chuyện tình cảm rối rắm của mọi người lại bắt đầu. Cũng không biết là Tần Lạc nói gì với Hàn Dạ hay là hắn phát giác chuyện gì đi. Hàn Dạ luôn có trăm phương ngàn kế không để cho Tô Mạc có thể ở một mình bên cạnh Tống Tử Phong , mà hắn cũng trở thành khách quen trong nhà Tống Tử Phong .

"Thức ăn có vừa miệng không?" Hàn Dạ vừa uống canh, vừa hỏi thăm Tống Tử Phong ngồi ở đối diện .

"Cám ơn, rất ngon " Tống Tử Phong gật đầu một cái, nhìn Hàn Dạ, có chút ngượng ngùng. Hắn đương nhiên biết Hàn Dạ đây là có dụng ý khác, hoàn toàn là bởi vì Tô Mạc, nhưng người được hưởng nhiều nhất lại là hắn .

"Trước kia đều ăn cơm một mình, rất buồn , có hai người ở đây, cũng vui vẻ hơn." Hàn Dạ tỉnh bơ nói xong, không thể không biết chính mình là đang nói dối, phải biết rằng hắn là không bao giờ chịu ăn cơm một mình rồi .

"Thật ra thì anh không cần nấu ăn cho chúng tôi , tôi cùng Tống Tử Phong tùy tiện ăn một chút là xong rồi, làm phiền anh mất thời gian ." Tô Mạc uống xong một ngụm cuối cùng trong chén canh, nhàn nhạt nói qua.

Mấy ngày nay cô cũng suy nghĩ rất nhiều, nếu Hạ Toa đã bày tỏ rõ thái độ của mình, cô nên nắm chặt cơ hội này, dùng thời gian nửa năm này cố gắng ở bên cạnh Tống Tử Phong . Nhưng bây giờ Hàn Dạ một ngày ba bữa lại tới, thời gian cô và Tống Tử Phong gần gũi thậm chí cũng không nhiều bằng thời gian mà Hàn Dạ cùng Tống Tử Phong ở chung với nhau .

"Anh cảm thấy vô cùng thoải mái ." Tống Tử Phong nhìn Tô Mạc phản bác, vốn là Hạ Toa muốn thuê cho hắn một người giúp việc , nhưng hắn không đồng ý, hắn cũng không phải là không thể động, còn không đến mức hoàn toàn muốn nhờ người giúp việc chăm sóc.

"Anh thoải mái là tốt rồi, em có hẹn với Hạ Toa, em đi trước ." Tô Mạc có chút bất đắc dĩ nhìn Tống Tử Phong một cái nói.

"Uh, có Hàn Dạ ở đây, em không phải lo lắng cho anh , đi chơi vui vẻ ." Tống Tử Phong cười cười nói.

Tô Mạc đi ra đóng cửa phịch một tiếng .

"Anh và Tô Tô tình cảm thật tốt, tôi thật sự hâm mộ." Nhìn Tô Mạc rời đi, Hàn Dạ thái độ có chút ảm đạm.

"Ai, thật ra thì tôi cũng không có hơn cậu bao nhiêu đâu , tôi thích chính là Hạ Toa, mà tôi biết cậu thích Tô Mạc, bởi vì ánh mắt cậu nhìn cô ấy tràn đầy nhu tình." Tống Tử Phong nhìn Hàn Dạ cười nhạt.

"Hạ Toa thích chính là Tần Lạc, Tần Lạc cũng thích Hạ Toa, chẳng lẽ anh lại muốn chia rẽ họ sao?" Thông qua mấy ngày hắn chung đụng với Tống Tử Phong , vốn là cũng không thích hắn, hiện tại cũng chầm chậm bắt đầu hiểu hắn, nói cho cùng thật ra thì hai người bọn họ giống nhau về chuyện tình cảm , người mà bọn họ yêu lại yêu người khác.

"Tôi biết , nhưng dù sao tôi và Hạ Toa đã từng trải qua rất nhiều chuyện, tôi tin tưởng cô ấy vẫn còn tình cảm đối với tôi , nếu không cũng không thể chăm sóc tôi như thế." Tống Tử Phong lạnh nhạt cười một tiếng, chỉ cần có một tia hy vọng hắn cũng sẽ không buông tha, huống chi hắn đã điều tra qua Tần Lạc rồi, họ cuối cùng không thể nào đến với nhau được , cuối cùng Hạ Toa nhất định sẽ trở lại bên cạnh hắn.

"Thì có lẽ , ai...! ." Hàn Dạ thở dài nói, ngay cả chuyện của mình hắn cũng không biết làm thế nào, cần gì để ý chuyện giữa Tống Tử Phong và Hạ Toa đây?

"Tôi biết cậu và Tần Lạc là bạn bè, tôi cũng biết Tần Lạc làm thế này là muốn tôi tiếp nhận Tô Mạc, nhưng mà hắn tính lầm rồi, tôi tuyệt đối không thể nào buông tha Hạ Toa , chỉ cần Hạ Toa một ngày không có kết hôn tôi liền một ngày không buông tha, coi như cô ấy có kết hôn, tôi cũng đợi cô ấy cả đời, đến khi nào chết mới thôi ." Thái độ của Tống Tử Phong khi nói những lời này là quyết tuyệt, kiên định.

"Tốt, tôi cũng vậy , cũng sẽ đợi cô ấy cả đời, đến chết mới thôi ." Hàn Dạ vỗ bàn một cái, cũng kiên quyết nói. Thật ra thì hắn đối với tình cảm của mình với Tô Mạc một điểm nắm chặt cũng không có, nhưng khi nhìn đến Tống Tử Phong kiên định như vậy, hắn cũng hạ quyết tâm .

"Mặc dù tôi rất hi vọng cậu và Tô Mạc ở chung một chỗ, nhưng có thể sao? Cậu có nghĩ tới nếu cậu và cô ấy ở chung một chỗ phải chấp nhận những chuyện gì không ? Trong nhà cậu có thể tiếp nhận một cô con dâu là ngôi sao không ? Nhưng mặc kệ như thế nào, tôi hi vọng cậu có thể mang hạnh phúc tới cho Tô Mạc ." Tống Tử Phong đẩy xe lăn chuyển tới bên sofa, mở TV.

"Uh, tôi biết rồi." Hàn Dạ gật đầu một cái, lên tiếng.

"

Tô Mạc không có ở đây, hôm nay cậu rửa bát đi thôi." Tống Tử Phong cầm hộp điều khiển TV không ngừng chuyển kênh, nhàn nhạt nói qua.

"Uh, rõ rồi." Hàn Dạ vừa dọn dẹp cái bàn vừa gật đầu nói.