Miên Nguyệt là bí chủ Nguyệt Tông, niên kỷ của nàng rốt cuộc là bao nhiêu, Vân Thiên Hà chỉ là thông qua suy đoán, tối đa có một con số đại khái mà thôi.

Thế nhưng, nhìn từng trải của nàng, còn có đoạn lịch sử đã từng trải qua, đây mới là điều Vân Thiên Hà cảm thấy hứng thú.

Hắn rất muốn biết, khối huyết văn ngọc trên người hắn, vì sao lại sản sinh liên quan tới nguyệt phù Thương Nguyệt lưu lại, vì vậy khi gặp được Miên Nguyệt, Vân Thiên Hà tự nhiên không thể nào bỏ qua được một cơ hội như vây, liền lấy khối huyết văn ngọc vẫn luôn đeo trên cổ xuống, hướng Miên Nguyệt hỏi lý do.

Miên Nguyệt cũng không tiếp nhận khối huyết văn ngọc, nàng chỉ liếc mắt nhìn huyết văn ngọc, thần sắc có chút động dung, nói:

- Đây chính là huyết phách thanh long ngọc, mà bên cạnh có đồ án thải vân thú, ngươi đúng là hậu duệ Vân Ly!

- Hử, không đúng, trong ngọc này hình như còn cất giấu gì đó, đây là cái gì?

Thần tình của Miên Nguyệt sản sinh một ít ba động, rất nhanh liền khồi phục lại bình thường. Tâm cảnh của nàng cũng không thể bị vật trong truyền thuyết này làm kinh ngạc, dù sao trăm năm từng trải, dò sóng lớn hơn nữa cũng không thể nào ảnh tưởng tới tâm cảnh của nàng.

Nhưng cũng chỉ một câu nói này, ngược lại phảng phất như ném thẳng một quả bom trong lòng Vân Thiên Hà, tâm thần kịch chấn. Lẽ nào hắn đã suy đoán sai rồi, hình xăm trên người chính mình không phải là tam vĩ thụy thú mà hắn một loại thải vân thú hắn chưa từng nghe nào đó.

Vân Thiên Hà động dung, nói:

- Cái gì là thải vân thú, lẽ nào không giống như tam vĩ thụy thú sao?

- Cởi y phục ra!

- A, cởi y phục!

Vân Thiên Hà sửng sốt.

- A cái gì a, cởi áo mặc ra để ta nhìn ngực đệ!

Ngữ khí Miên Nguyệt mang theo một cỗ uy nghiêm không được phép nghi ngờ, Vân Thiên Hà lập tức hồi phục lại tinh thần, hơi do dự một hồi, vì vậy liền cởi áo ra, để lộ ngực của chính mình. Đọc Truyện Online Tại Truyện FULL

Khi Miên Nguyệt nhìn thấy đồ án thải vân thú trục nguyệt trên ngực Vân Thiên Hà, trong ánh mắt hiện lên một tia cổ quái, không khỏi cười khẽ, lẩm bẩm nói:

- Quả nhiên là đồ án thải vân trục nguyệt, huyết mạch Vân Ly xác thực không nghi ngờ! Sư tôn a, người sợ rằng không hề dự liệu đến, khi tinh tú thiên mệnh và huyết mạch Vân Ly lại đồng thời xuất hiện trên một người, điều này quả thực là một tổ hợp kỳ tích không thể nào tưởng tượng nổi!

Vân Thiên Hà có chút lẫn lộn, nói:

- Sư tỷ, ngươi có thể giải thích cho ta biết một chút, cái gì là thải vân thú, huyết mạch Vân Ly rốt cuộc là như thế nào?

Miên Nguyệt nói:

- Thải vân thú và tam vĩ thụy thú kia căn bản không thể đánh đồng cùng một chi, cách xa nhau trên trời dưới đất. Thải vân thú là thần thú thời kỳ thượng cổ cũng hiếm thấy, có thể biến ảo thành thải vân phi hành, lấy thải vân là thực, đuôi của nó là ba đạo thần quang rực rỡ sắc màu, mặt khác thải vân thú bình thường đều kết thành đôi xuất hiện!

Nói xong, Miên Nguyệt liếc mắt nhìn ngực Vân Thiên Hà, nói:

- Đệ nhìn kỹ hình xăm trên người chính mình, ba chiếc đuôi và thân thể không nối thông cùng một chỗ, mà bên cạnh hình xăm là đồ án thải vân trục nguyệt, mà bên khác nhất định chính là đồ án thải vân trục nhật!

Vân Thiên Hà cầm kỹ huyết văn ngọc trên tay, nhìn kỹ, ngược lại phát hiện chính mình trước đây không cẩn thận quan sát. Ba cái đuôi quả nhiên không phải nối thông cùng một chỗ với thân thể, nhưng nói đến loại tồn tại đặc thù thải vân thú này Vân Thiên Hà nghi hoặc:

- Vậy chuyện này có liên hệ gì với huyết mạch Vân Ly?

Miên Nguyệt nói:

- Vân Ly thị là một dân tộc phi thường từ cổ xưa, trong thời kỳ thượng cổ, cũng là một dân tộc vô cùng cường đại, còn cao hơn với Linh Tộc và Cổ Vu tộc cùng với rất nhiều chủng tộc khác.

- Trước đại tan biến, bọn họ tại nhân tộc chiếm địa vị chủ đạo tuyệt đối, chính là bởi vì bọn họ có thiên phú thần kỳ, có thể triệu hoán thần thú, cũng có thể nói là đứng đầu nhân loại, lãnh đạo bách tộc đối khánh với mãnh thú cổ hoang.

- Một đoạn truyền thuyết từ xa xưa, Vân Ly thị từng triệu hóa thải vân thú vì hậu đại bọn họ thủ hộ, sau đó vươn tới lúc cường thịnh nhất, còn từng triệu hóan thành công tử vi thanh long.

- Nhưng dị năng thiên phú thần kỳ này của bọn họ khiến cho bọn họ rất nhanh đi lên con đường suy bại cuối cùng, mãi cho tới khi hoàn toàn biến mất, nguyên nhân không cần phải nói đệ tự nhiên hiểu rõ, tất cả đều xuất phát từ bản tính tham lam của con người, ai lại không ngấp nghé loại kỳ thuật triệu hóan và huyết mạch chảy xuôi trong người dân tộc này.

- Trước đại tan biến, thế gian từng lưu truyền một loại cách nói, là Vân Ly chi căn!

Nói đến đây, khuôn mặt Miên Nguyệt không khỏi hơi đỏ, nói tiếp:

- Chính xác là, các tộc lúc đó đều muốn nghĩ biện pháp để cho người trong tộc chính mình cùng với nam nữ Vân Ly thị giao hợp, hy vọng có thể sinh ra huyết mạch hậu đại Vân Ly, do đó hy vọng có thể mở ra dị năng thiên phú độc hữu của Vân Ly thị, cũng học được triệu hoán thuật, muốn trở nên càng cường đại hơn. Bất quá tại lúc đại tan biến, dân tộc này cùng với các chủng tộc khác nhau đều triệt để mai danh ẩn tích, cho dù hiện tại có huyết mạch Vân Ly may mắn tồn tại, nhưng phòng chừng cũng chỉ có vài người cá biệt mà thôi!

Vân Thiên Hà mở lớn cái miệng, hồi lâu vẫn chưa khép lại được, đoạn cố sự này để hắn giống như nằm mơ vậy, hắn phi thường khó tin, bất quá hắn nghĩ tới Lão Cái để Bộ Viến Tiến Lâm gia nhập vào trong Vu Thần Miếu tại Xuất Vân Quốc điều tra đầu mối liên quan tới Vân Ly thị tại năm mươi năm trước bị triệt để diệt sạch, liền hỏi Miên Nguyệt về chuyện này.

Bất quá không nghĩ tới chính là, bình thường Miên Nguyệt luôn bế quan không ra, đối với những chuyện này đều không quá quan tâm, nàng không rõ ràng lắm!

Mặc dù có một bộ phận làm Vân Thiên Hà vô cùng nghi hoặc, trong những điển cố theo như lời Miên Nguyệt nói đã giải thích cho hắn được một số, cho hắn biết được lai lịch hình xăm trên người chính mình, còn có cố sự về dân tộc Vây Ly thị, cùng với một ít lịch sử đã bị thời gian phủ bụi,

Nhưng kỳ thực những điều này hắn không phải đặc biệt quan tâm, mục đích cuối cùng của hắn cũng chỉ có hai, đó chính là công pháp, giải thích tu luyện tầng cao hơn, một nưa là tìm được Vân Sách để Vân Nương có thể đoàn tụ với huynh trưởng, giải quyết xong tâm nguyện lớn nhất của nàng.

Thế nhưng Miên Nguyệt lúc này đối với khối huyết phách thanh long ngọc trên người Vân Thiên Hà nổi lên hứng thú nồng đậm, tại thời điểm Vân Thiên Hà mặc lại y phục, thuận miệng nói:

- Sư đệ, khối huyết phách thanh long ngọc này nếu như ta suy đoán không sai, hẳn là một kiện thánh vật truyền thừa của Vân Ly thị, hiện tại nó bị chia thành hai nửa, cũng là một cách nào rất sáng suốt, bởi vì nếu như hai khối xác nhập lại, sẽ sản sinh một cỗ lực lượng thần kỳ khó lường.

- Nguyên nhân nó sinh ra cảm ứng đối với khối nguyệt phù sư tôn đã đưa cho đệ, kỳ thực bởi vì Khôn Nguyệt Bích trong cơ thể đệ, Khôn Nguyệt Bích được hình thành từ nguyện hoa chi tinh, tự nhiên sẽ sản sinh phản ứng đối với huyết phách thanh long ngọc, mà hơn nữa bản thân đệ lại có huyết mạch Vân Ly thị kích thích, vì vậy sẽ hình thành nên đồ án thải vân trục nguyệt.

- Nếu như một nửa đồ án thải vân trục nhật kia kết hợp lại một cỗ, có thể kích thích mở ra thiên phú độc môn của Vân Ly thị, nếu như ta suy đoán không sai, trong huyết phách thanh long ngọc này, nhất định có ghi chép lị bộ kỳ thuật triệu hoán thần bí do Vân Ly thị truyền lưu lại.

Nghe xong lời này, Vân Thiên Hà suy nghĩ cẩn thận, hắn xác thực chưa từng nghĩ tới hai khối huyết văn ngọc xác nhập lại sẽ có bộ dáng gì, bất quá suy nghĩ một chút, cảm thấy lời Miên Nguyệt nói xác thực rất có đạo lý.

Chỉ là giữ ngọc có tội, bí mật này nhất quyết không được để người khác biết được, bằng không phiền phức sẽ xảy ra càng lúc càng nhiều. Chỉ một thứ gọi là tinh tú thiên mệnh nào đó đã làm hắn có chút sứt đầu mẻ trán rồi, nếu như có thêm cái gì gọi là huyết mạch Vân Ly thị và kỳ thuật triệu hoán, như vậy xác thực có thể coi như họa tâm to lớn lấy mạng chính mình.

Vì vậy Vân Thiên Hà không nhắc lại chuyện này, việc cấp bách chính là đề cao thực lực của chính mình. Lần trước, trải qua chuyện giết chết Song Lang Trưởng Lão, hắn càng lúc càng có một loại trực giác gấp gáp khác không được tốt. Hắc Thần Bang chỉ là một vai nho nhỏ, mà bão tố tiếp theo, nếu như tới mà nói, sợ rằng càng thêm mãnh liệt hơn gấp mười lần, trăm lần.

Miên Nguyệt thấy Vân Thiên Hà không muốn đề cập tới chuyện này, nàng tự nhiên hiểu rõ tâm tư Vân Thiên Hà, cũng không nhiều lời nhắc thêm, cặp chân trần kia di động một chút, đi tới một tảng đá kỳ dị bên cạnh nói:

- Sư đệ, sư tôn để muốn truyền thụ cho đệ Thiên Khôn Bí Pháp, vậy trước đó người có từng truyền thụ cho đệ chút tu luyện cơ sở nào hay không?

Vân Thiên Hà vừa nghe, tinh thần lập tức tỉnh táo, nói:

- Sư tôn truyền thụ cho ta thức Thiên Khôn Định Ấn, hiện tại ta đã có thể đánh ra được sáu đạo khôn ấn rồi!

Miên Nguyệt trầm ngâm nói:

- Uhm, Thiên Khôn Định ấn chính là cơ sở của Thiên Khôn Bí Pháp, nhưng cũng là chỗ tinh túy. Bất quá Thiên Khôn Bí Pháp chính là một bộ pháp môn bí hiểm tác dụng tụ khôn linh, điều này cần bản thân đệ có cơ thể mạnh mẽ mới chống đỡ được, hiện tại tu vi võ đạo của đệ đã đạt tới Tiên Thiên, ngược lại miễn cưỡng có thể học được một ít pháp môn cơ sở tương quan võ đạo.

- Miễn cưỡng học tập, còn chỉ là cơ sở?

Vân Thiên Hà vừa nghe, có chút líu lưỡi, cũng nói:

- Vậy trong Thiên Khôn Bí Pháp có cái gì hiện tại ta học được, thỉnh sư tỷ chỉ giáo!

Miên Nguyệt nói:

- Sư đệ, nhất thiết không được tham nhiều, kỳ thực Thiên Khôn Định Ấn đệ đã học được đã thuộc vào hàng tinh túy nhất trong Thiên Khôn Bí Pháp, đã đủ để đệ dùng thời gian rất dài để tu luyện rồi, đệ phải biết rằng, Thiên Khôn Định Ấn không phải chỉ có sáu đạo khôn ấn, cực hạn của nó chính là bảy mươi hai đạo khôn ấn, thậm chí có thể càng nhiều hơn. Sư tôn đã từng đột phá cực hạn đánh ra tám mươi mốt đạo khôn ấn, người chưa để đột phá hơn, thế nhưng cũng đã đủ phá hủy cả một tòa thành trì, hình thành hiệu quả cường đại đóng băng nghìn dặm rồi!

- Này, lợi hại như vậy?

Vân Thiên Hà ngẩn ngơ.

Miên Nguyệt gật đầu nói:

- Với tu vi hiện tại của ta, cũng bất quá chỉ có thể đánh ra được bốn mươi tám đạo mà thôi, bất quá pháp môn cơ sở tương quan võ đạo theo như lời ta nói, chính là công pháp rèn luyện cơ thể bản thân. Đệ hiện tại đã rèn luyện gân cốt có hỏa hậu, tiến vào luyện khố thể Tiên Thiên, cũng chính là nói cơ quan nội tạng và huyết tủy, sẽ trước tiên bắt đầu từ cơ quan nội tạng, mà cơ quan nội tạng của đệ đã từng phải chịu qua quá nhiều trọng thương, mới vừa rồi ta trợ giúp đệ tiến hành chữa trị, điều này có thể làm cho trên con đường tu luyện của đệ giảm bớt chút đường vòng.

- Đa tạ sư tỷ!

- Như vậy hiện tại, đưa khối huyết phách ngọc trên người đệ giao cho ta đi!

Vân Thiên Hà sửng sốt, nghĩ đến huyết phách ngọc có thể vượt qua Nhiên Nguyệt tư tàng cho bản thân, nghĩ không ra Miên Nguyệt cư nhiên cũng biết, lập tức khuôn mặt đỏ lên, liền lấy khối huyết phách ngọc giao ra, giao cho Miên Nguyệt.

Miên Nguyệt nói:

- Khôn Linh Thiên Tức Thuật ghi chép trong khôi huyết phách ngọc này kỳ thực là bản không hoàn chỉnh, không tròn vẹn đầy đủ, đây chỉ là do trưởng lão Tùy Nguyệt Phong cho những đệ tử ngoại môn còn chưa chính thức gia nhập môn phái sử dụng để củng cố cơ sở, mà Khôn Linh Thiên Tức Thuật hoàn chỉnh, chỉ có đệ tử nội tông trong bản môn mới có tư cách tu luyện. Giới luật bản môn sâm nghiêm, không thể để bí pháp bản môn lưu lạc truyền bên ngoài thế gian, đưa tới mầm tai vạ, vì vây chỉ có thể sử dụng phương pháp như vậy, đệ có thể lấy được khối huyết phách ngọc này, người khác tự nhiên cũng có thể nhận được, Lộng Nguyệt tất nhiên phải cẩn thận!

Nói xong, Miên Nguyệt lại căn dặn:

- Chỉ là sư đệ, chuyện này là cơ mật Nguyệt Tông, chỉ có trưởng lão và môn chủ mới có thể biết chuyện, đệ chớ nên ngoại truyền!

Vân Thiên Hà gật đầu, bất quá hắn rất minh bạch ý tứ trong lời nói của Miên Nguyệt, nguyên lai công pháp luyện tạng trong khối huyết phách ngọc này căn bản không được đầy đủ trọn vẹn, chỉ là dùng để lừa dối người dùng, mà chính bản thân hắn nguyên lai cũng chỉ là mừng hụt một hồi mà thôi.