Chương 239:

Hơn hai giờ chiều, Đàm Tiểu Ân đang cùng Trương Tâm Dao học làm hoa, thuận tiện trò chuyện một chút về việc Vũ Minh Hân ở trong phòng ký túc xá.

Nghe được Vũ Minh Hân đoạn tuyệt với Hồ Tiểu Tri, Trương Tâm Dao cũng cảm thấy hả giận, “cậu nên làm như vậy với cô ta lâu rồi.”

Mấy người thiếu niên đi vào, tìm một cái vị trí gần cửa sổ, có người qua tới gọi thức ăn: “chị Dao Dao.”

Đàm Tiểu Ân nghe được âm thanh quen thuộc, ngẩng đầu lên, “Đàm Thanh Đức!”

“Ồ, chị cũng ở đây à!” Đàm Thanh Đức nhìn thấy Đàm Tiểu Ân, có chút ngoài ý muốn.

Đàm Tiểu Ân nội tâm tràn đầy thắc mắc: ” tại sao em lại ở đây?”

“em cùng bạn em qua bên này chơi game.”

cậu ta cùng Trương Tâm Dao học cùng một trường, ở trường học cũng có quen biết.

Biết Trương Tâm Dao ở chỗ này, cho nên, liền hẹn đồng đội qua đây.

Trương Tâm Dao vừa nhìn thấy Đàm Thanh Đức, liền cười đi tới, đem Đàm Tiểu Ân phá kéo sang một bên, nói với Đàm Thanh Đức: “Muốn uống gì không? giảm giá 20% cho các cậu.”

Đàm Tiểu Ân: “…”

cô cảm giác thế nào cũng thấy hai người kia là lạ?

Trương Tâm Dao chắc mới là chị ruột của Thanh Đức á?

Đàm Tiểu Ân lẩm bẩm, đột nhiên một người đã đứng ở trước mặt cô, chính là Tả Dục, tay anh ta đặt ở trên người Đàm Thanh Đức, nhìn thấy Đàm Tiểu Ân ở chỗ này làm thêm, rất là kinh ngạc: “cậu làm sao lại ở chỗ này?”

mợ của Đinh Cẩn ở chỗ này làm thêm, cậu ta nhìn lầm rồi đi!

Ánh mắt của Đàm Tiểu Ân rơi vào trên cánh tay Tả Dục đặt ở trên vai Đàm Thanh Đức, Thanh Đức lại cùng Tả Dục quen biết từ trước?

cô thuận theo chỗ ngồi của mấy người họ nhìn sang, thậm chí còn thấy cả Đinh Cẩn.

trong quán cà phê lúc này, nhìn hắn là đẹp trai nhất, cũng bắt mắt nhất. Chỉ bất quá tối hôm qua sau khi trở về, bị cha hắn giáo huấn có chút thảm, cho nên sắc mặt rất thối.

“Mấy người tại sao lại ở cùng nhau thế này?” Đàm Tiểu Ân có chút khó hiểu.

Đàm Thanh Đức cùng cô giới thiệu Tả Dục: “Đây là Tả Dục, em trước đã nói với chị, em mới có thêm đồng đội, sao vậy, chị biết cậu ấy ư?”

“Đồng đội?” Đàm Tiểu Ân hỏi: “Đinh Cẩn cũng vậy sao?”

Tả Dục nói: “Đúng a! Không phải là người một nhà, không vào cùng cửa. Không nghĩ tới Thanh Đứclại là em trai cậu, giấu cũng giỏi ghê!”

Giấu cái quái gì chứ, Đàm Thanh Đức căn bản không biết quan hệgiữa Đinh Cẩn với Đàm Tiểu Ân. Mà Tả Dục bọn họ cũng chưa từng thấy qua Đàm Thanh Đức.

Đàm Tiểu Ân nhìn Đinh Cẩn, biểu tình có chút rối ren.

“Cà phê được rồi.” Đàm Tiểu Ân làm xong cầm cốc, để lên quầy.

Đinh Cẩn đứng ở trước mặt cô, nhìn cô chằm chằm.

Đàm Tiểu Ân không nhịn được nhíu mày một cái, mặc dù nói là trong công việc, có thể để cho hắn uống cà phê mình pha, cô làm sao cũng cảm thấy là lạ.

Cô nhìn Đinh Cẩn, không nhịn được mở miệng nói: “cậu là đồng đội của em trai tôi, thật là trùng hợp.”

Đinh Cẩn không có chút nào dáng vẻ bất ngờ, hắn nhìn cô, “em cảm thấy là trùng hợp sao?”

Đàm Tiểu Ân cảnh giác nhìn hắn: “cậu có ý gì?”