Chương 246:

Bài hát này là chính Đàm Tiểu Ân xin đổi, cũng có thể biểu diễn hay hơn, hơn nữa không phổ biến như bài hát trước đó.

Khi một người làm việc người khác không làm được, bọn họ liền sẽ cảm thấy ngươi rất tài giỏi!

Cho nên, cô lặp đi lặp lại suy nghĩ, trước khi hội diễn diễn ra xin đổi bài hát này.

Đinh Cẩn cùng Tả Dục ngồi chung một chỗ, Tả Dục còn đang cầm điện thoại di động, ghi hình tiết mục Đàm Tiểu Ân đang biểu diễn.

[Anh là thiên sứ trong lốt ác quỷ/ nên đã tặng tôi một trái tim vỡ nát. là anh khiến tôi cười đến phút cuối/ mới phát hiện ra anh đã đưa đao vào tâm trí tôi…]

Đinh Cẩn nghe, phảng phất có thể cảm giác được một loại mãnh liệt tuyệt vọng cùng bi thương.

Hắn thậm chí cảm thấy, Đàm Tiểu Ân hát bài hát này, giống như là đang ai oán hắn ban đầu cùng cô chia tay

Trong lòng cô, thật ra thì cũng còn yêu hắn đúng không?

Dĩ nhiên, Đinh Cẩn hoàn toàn là suy nghĩ nhiều.

Đàm Tiểu Ân sở dĩ chọn bài hát này, chỉ là bởi vì cô bình thường rất thích.

Mặc dù không tính là hấp dẫn, nhưng cô cũng vô cùng yêu quý, bình thường không hát, nhưng lại là bài hát cô thích nhất.

Đến tận khi kết thúc bài hát, toàn bộ hội trường còn đang đắm chìm trong tiếng hát của cô, qua mấy giây, mọi người mới phản ứng được, vang lên tiếng vỗ tay như pháo nổ.

Vũ Minh Hân đứng ở một bên, không nhịn được nắm quả đấm một cái, diễn tập thời điểm cô ta xem qua Đàm Tiểu Ân biểu diễn, không nghĩ tới lúc này, Đàm Tiểu Ân lại đổi bài hát.

Hơn nữa, hát so với trước kia tốt hơn quá nhiều.

Nhìn tất cả mọi người đều đắm chìm trong tiếng hát Đàm Tiểu Ân, Vũ Minh Hân khinh thường nhếch khóe miệng, cũng còn may mình sớm có chuẩn bị, cô ta bởi vì tối hôm qua nằm mơ, không yên tâm, cho nên, đi chào hỏi qua ban giám khảo.

Vũ Minh Hân vào được trường đại học, chính là nhờ quan hệ tiến vào.

Đã có cơ hội đi cửa sau, cô ta tại sao không đi?

Cô ta không muốn nhìn Đàm Tiểu Ân ở trước mặt mình phách lối.

Đàm Tiểu Ân biểu diễn kết thúc, xuống sân khấu, nghe được giám khảo cho điểm, trước mắt là cao nhất trong các tiết mục đã biểu diễn.

Cô nhếch khóe miệng, có chút vui mừng mình đổi bài hát này.

Vũ Minh Hân ở một bên nghe, lại không nhịn được nắm quả đấm một cái, đùa, Đàm Tiểu Ân tại sao có thể là điểm cao nhất?

Cô ta rõ ràng đã cùng giám khảo nói xong rồi, sẽ không để cho Đàm Tiểu Ân vào Top 5.

Mặc dù không cam lòng, nhưng cô ta cũng chỉ có thể ra sân, tiếp tục tự mình biểu diễn.

Cô ta không thể thua!

Tuyệt đối không thể!

Ôm lấy cái ý niệm này, Vũ Minh Hân hoàn thành biểu diễn. Điểm số được công bố, cô ta cao hơn Đàm Tiểu Ân 0. 5 điểm, giành giải nhất.

Vũ Minh Hân giống như một con thiên nga cao ngạo đi xuống, ngẩng cao đầu, ý như cô ta vừa thắng cả thế giới vậy.

Cô ta đi tới, nhìn Đàm Tiểu Ân, “Đàm Tiểu Ân, tôi từng nói, đừng có nghĩ có thể so với tôi, cô còn kém lắm.”

Cô ta rất kiêu ngạo, miệng thiếu chút nữa nhếch lên đến tận trời rồi.

Nghĩ đến sau đó, mọi người đều sẽ nhớ đến tên của cô ta, Vũ Minh Hân vô cùng đắc ý.

Hồ Tiểu Tri tức giận mà nhìn Vũ Minh Hân, “Tiểu Ân biểu diễn cũng không kém cậu, cậu đắc ý như vậy làm cái gì? Chẳng qua cũng chỉ kém cậy có 0. 5 điểm mà thôi.”