Kinh sư Đại Chu, Ngọc Mạt Lâu.

Trong bóng đêm, một bóng người màu xanh nhanh chóng hạ xuống Ngọc Mạt Lâu, là một nữ tử mặc áo lục có vẻ hơi nhỏ nhắn. Khóe miệng nữ tử áo lục này có một vết máu, mặt lạnh như sương, hiển nhiên tâm tình vô cùng không tốt.

Nữ tử áo lục này không phải ai khác, chính là đệ tử Thiên Âm Môn đã dùng chưởng đánh nát Đại Nhật Như Lai Kim Thân của đại sư Dũng Tín, về sau bị Đại Tông Sư Nho môn Trương Chu Chính áp chế, lại bị Huyền Ưng Đoạn Trảo của Dương Thạc nắm chặt, thậm chí còn bị chút nội thương.

Tên của nàng là Tô Quân Ninh.

Đúng là thiếu nữ thiên tài hơn mười năm trước đã nhớ hết một trăm ba mươi mốt bộ công pháp vũ kỹ trong mật thất Nam Lâm Trai, khiến đại sư Dũng Tín cũng không thể làm gì được!

Cũng là đương đại lâu chủ của Ngọc Mạt Lâu, thân muội muội của cường giả Đại Tông Sư Tô Thanh Như.

Tiến vào Ngọc Mạt Lâu, Tô Quân Ninh nhanh chóng đi tới một gian phòng đẹp đẽ quý giá, thậm chí cũng không lau đi vết máu ở khóe miệng.

Két…

Vừa mới tiến đến trước gian phòng kia, cửa gian phòng liền mở ra, một thiếu nữ có dáng vẻ thị nữ đang đi ra từ trong phòng.

- Quân Ninh tiểu thư?

Nhìn thấy Tô Quân Ninh, thị nữ này sững sờ.

- Hương Tuệ, tỷ tỷ của ta có trong phòng chứ?

Tô Quân Ninh nhìn cũng như không nhìn thị nữ này, dùng ngữ khí lạnh như băng trầm giọng nói ra.

- Đại tiểu thư vừa mới trang điểm, chuẩn bị nghỉ ngơi…

Thiếu nữ tên Hương Tuệ này đang nói, đã thấy Tô Quân Ninh căn bản không quan tâm, thò tay đẩy cửa phòng tiến vào.

Trong phòng có một nữ tử hai mươi mấy tuổi đang nhìn gương trang điểm, tháo xuống từng kiện từng kiện đồ trang sức trên đầu. Sau khi tháo hết trang sức, dung mạo của nữ tử này vẫn thanh lệ thoát tục như trước, chỉ sợ ngay cả hoa khôi trong Ngọc Mạt Lâu cũng không thể so sánh được. Nữ tử này đúng là đương đại lâu chủ Ngọc Mạt Lâu, cường giả Đại Tông Sư đã giằng co từ xa với Trương Chu Chính ở kinh sư Đại Chu lúc trước, Tô Thanh Như.

- Đã trở về rồi à? Không thể tưởng tượng được đại sư Dũng Tín này lại thật sự tu thành Đại Nhật Như Lai Kim Thân, mặc dù là cưỡng ép sử dụng nhưng cũng khiến người ta giật mình. Đại sư Dũng Tín thúc giục Đại Nhật Như Lai Kim Thân đã kinh động đến Trương Chu Chính đang chuyên tâm nghiên cứu học vấn ở Hoàng Thành…

- Kinh động đến Trương Chu Chính rốt cục cũng không tốt lắm. Cũng may Kim Thân của đại sư Dũng Tín đã bị phá, không thể sống tiếp. Đại sư Dũng Tín chính là kỳ tài kinh doanh, đều có liên hệ với công chúa Hỏa La và Phụ Chính Vương Càn Minh Vũ. Hiện tại công gia còn chưa hoàn toàn vạch mặt với Đại Chu, chưa từng cử binh, Dương Tử Mặc dẫn binh vây quét Nam Lâm Tự thì cũng hơi mạo hiểm. Nếu giữ đại sư Dũng Tín lại, hắn vận tác ở kinh sư thì sẽ gây ra một số phiền toái không cần thiết, lại cản trở công gia…

Biết Tô Quân Ninh tiến đến, Tô Thanh Như vẫn trang điểm như trước, nhỏ giọng nói ra.

- Ừm.

Tô Quân Ninh khẽ ừm một tiếng, sắc mặt vẫn lạnh lùng như trước.

- Hả? Ngươi bị thương?

Lúc Tô Quân Ninh lên tiếng, Tô Thanh Như lập tức cảm giác được trong hô hấp của Tô Quân Ninh có mang theo một chút khí tức máu tanh, hiển nhiên đã bị thương nhẹ.

Tô Thanh Như vội vàng đứng dậy, bất chấp trang điểm, ân cần nhìn muội muội của nàng.

- Tuy hạo nhiên chính khí của Trương Chu Chính kia lợi hại nhưng cũng không thể nào làm ngươi bị thương. Rốt cục là người nào đã làm ngươi bị thương?

Tô Thanh Như chau mày, nhanh chóng hỏi.

- Hừ, là tên đệ tử của đại sư Dũng Tín!

Tô Quân Ninh hừ lạnh một tiếng, trong mắt gần như muốn bốc lửa.

- Chỉ là Luyện Khí hậu kỳ nhưng lại thừa dịp Trương Chu Chính dùng hạo nhiên chính khí chế trụ ta mà đánh lén khiến ta bị thương. Sớm muộn gì ta cũng phải tìm người này tính sổ!

Tô Quân Ninh lạnh lùng nói.

- Đệ tử của đại sư Dũng Tín là Dương Thạc kia?

Nghe Tô Quân Ninh nói những lời này, sắc mặt Tô Thanh Như vẫn không biến đổi, mí mắt hơi rủ xuống, không biết đang nghĩ gì.

- Dương Thạc kia đã tiến vào Luyện Khí hậu kỳ rồi sao? Đúng rồi, lúc trước đánh một trận với Già La Minh, khí huyết của Già La Minh đã chuyển hết lên người hắn. Chắc là hắn đã dùng phương pháp gì đó luyện hóa khí huyết của Già La Minh nên mới đột phá đến Luyện Khí hậu kỳ. Đáng tiếc thiên tư của Dương Thạc này quá kém, nếu không có công pháp thích hợp thì chỉ sợ tu luyện đến cấp độ Võ Sư là kết thúc thôi. Hiện tại hắn bị Già La Minh dùng Đại Chuyển Sinh Thuật ám toán, muốn tiếp tục tăng tiến nữa thì càng khó như lên trời…

- Quân Ninh, Dương Thạc có chút quan hệ với tiểu sư muội, nể mặt tiểu sư muội mà đừng quan tâm hắn nữa. Hắn sẽ không gây ảnh hưởng gì với đại kế của công gia đâu.

Tô Thanh Như nói.

- Huống hồ ta đã đạt thành thỏa thuận với Trương Chu Chính, sắp tới ngươi cũng không thể nháo sự ở kinh thành nữa.

- Dương Tử Mặc đã bao vây Nam Lâm Tự. Tuy Nam Lâm Tự không thể so với Đại Lâm Tự năm đó nhưng cũng có một số cao thủ. Quân Ninh, sắp tới ngươi hãy đến Nam Tỉnh một chuyến, hiệp trợ Dương Tử Mặc tiêu diệt Nam Lâm Tự đi!

Tô Thanh Như nói.

- Tỷ tỷ, ta phải đi ngay bây giờ à?

Tô Quân Ninh sững sờ.

- Không cần. Thiên Âm Môn chúng ta và phủ Trấn Quốc Công là quan hệ hợp tác, cũng không cần toàn tâm toàn lực trợ giúp Dương Tử Mặc, đến lúc cuối ra tay thì mới thể hiện được tác dụng của Thiên Âm Môn chúng ta. Dương Tử Mặc muốn đánh hạ Nam Lâm Tự ít nhất cũng phải hai tháng. Nửa tháng sau ngươi hãy hành động, mười ngày là đủ đến Nam Tỉnh rồi.

Tô Thanh Như nói.

- Đúng rồi, Thiên Âm Công của tiểu sư muội cũng có chút thành tựu, cũng nên đi ra ngoài rèn luyện một chút. Ta thử đi hỏi nàng xem, nếu nàng đồng ý thì ngươi hãy dẫn nàng đi Nam Tỉnh một chuyến!

Tô Thanh Như suy nghĩ một chút, chợt nói ra.

- Sư tỷ, không cần đâu.

Đúng lúc này, giọng nói mềm mại của một nữ tử chợt truyền đến từ ngoài gian phòng.

Một nữ hài tử mới mười ba mười bốn tuổi vô cùng xinh đẹp, trên mặt mang theo nét trẻ trung đang tiến vào phòng. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

- Thanh Như sư tỷ, Quân Ninh sư tỷ, Thiên Âm Công của ta còn rất kém cỏi nên cần tĩnh tâm tiềm tu, hiện tại đi ra ngoài rèn luyện, tiếp xúc với nhiều chuyện chỉ sợ sẽ ảnh hưởng đến tâm cảnh của ta.

Nữ hài tử này nhỏ giọng nói.

- Như vậy sao…

Tô Thanh Như suy nghĩ một chút:

- Nếu là như vậy thì để Tô Quân Ninh dẫn ngươi về Thiên Âm Môn, tiềm tu ở đó đi. Sắp tới chỉ sợ kinh sư Đại Chu sẽ gió giục mây vần, không hợp để tiềm tu. Quân Ninh, ngươi hãy dẫn Tiểu Địch về Thiên Âm Môn một chuyến, giao nàng cho chưởng môn sư thúc rồi tiến về Nam Tỉnh, vừa kịp đấy.

- Ừm!

Tô Quân Ninh khẽ gật đầu.

Trên mặt nữ hài tử kia chợt lóe lên vẻ vui mừng.

- Trở lại Thiên Âm Môn, ta có thể tĩnh tâm tiềm tu rồi. Đến lúc đó nhất định phải khống chế tâm tình, mỗi ngày bớt nghĩ về thiếu gia đi. Nghe sư tỷ nói có thể tiến vào cấp độ Võ Sư chỉ trong ba tháng, ta chính là thiên tài đứng đầu Thiên Âm Môn cả ngàn năm nay, còn lợi hại hơn cả sư tỷ Quân Ninh. Môn chủ Thiên Âm Môn nhiệm kỳ kế tiếp có khả năng cũng truyền cho ta. Đến lúc đó ta có thể bảo vệ thiếu gia thật tốt rồi, không ai dám khi dễ thiếu gia nữa…

Nữ hài tử này thầm nghĩ, khóe miệng hiện ra một tia hạnh phúc khó có thể phát hiện được.

Nếu Dương Thạc ở đây thì tuyệt đối có thể nhận ra nữ hài tử không phải ai khác, chính là tiểu thị nữ của hắn đã bị bán đến Ngọc Mạt Lâu hơn một năm trước, Tiểu Địch!