Ba người có thể tu luyện đến võ tôn đẳng cấp thì đều là hạng thông minh, Trình phu nhân kêu bọn họ tới liền hiểu bà muốn cho họ đi làm chuyện gì đó, là việc lớn cực kỳ quan trọng.

Nên biết rằng ba người là ba con bài mạnh nhất của Trình phu nhân trong Trấn Quốc Công phủ đến nay chưa lật.

Khi Dương Tử Hi bị Dương Thạc trọng thương, đốt cháy một cánh tay mà Trình phu nhân không vận dụng bọn họ giết Dương Thạc báo thù cho gã.

Bây giờ là lúc sử dụng ba lá bài bí mật này.

- Ta muốn các ngươi đi giết một người!

Giọng nói của Trình phu nhân không chứa chút tình cảm.

- Giết người?

Đàm quản gia nhsiu mày sau đó giãn ra:

- Xin hỏi phu nhân kêu chúng ta giết người nào?

Ba người Đàm quản gia không ngu ngốc, hôm nay Trình phu nhân kêu ba võ giả đẳng cấp võ tôn tới thật rõ ràng là muốn đối phó cao thủ nào. Lúc trước Trình phu nhân mang theo hạ nhân hồi môn từ phủ An Võ Hầu tới không chỉ có ba người họ, nhưng cuối cùng mỗi mình họ tu luyện đến đẳng cấp võ tôn.

Trình phu nhân gọi ba người đến thì họ đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi, biết sẽ phải đi giết người.

Trình phu nhân từ từ gằn từng chữ:

- Chắc các ngươi từng nghe nói về người này, tên của hắn là... Dương Thạc!

Khi phun ra hai chữ Dương Thạc, mắt Trình phu nhân lộ rõ hạn ý.

Dù sao là Dương Thạc đốt cháy một cánh tay của Dương Tử Hi.

Mặc dù Dương Tử Hi là đích thứ tử của Trấn Quốc Công phủ nhưng là con út của Trình phu nhân, là nhi tử bà thương yêu nhất. Cánh tay của Dương Tử Hi bị Dương Thạc đốt cháy, Trình phu nhân không thể không hận hắn.

- Cái gì? Là Dương Thạc?

Nghe Trình phu nhân nói ra tên Dương Thạc, Đàm quản gia và hộ vệ Hồng tiên sinh nhướng mày, liếc nhau.

Dương Thạc là thứ tử Trấn Quốc Công, Dương Thiên, muốn ám sát hắn...

- A? Các ngươi không dám giết hắn sao?

Trình phu nhân thấy biểu hiện của Đàm quản gia, hộ vệ Hồng tiên sinh thì nhướng mày nói:

- Lần này là hắn xúc phạm quy tắc của Dương gia, các ngươi giết hắn là có lý do chính đáng. Nhưng nếu các ngươi sợ thì thôi.

Trung niên mỹ phụ biểu tình kiên quyết nhanh chóng quỳ một gối xuống, trầm giọng nói:

- Phu nhân, Tiểu Nguyệt nguyện ý giết Dương Thạc kia cho phu nhân!

Tiểu Nguyệt là thị nữ bên cạnh Trình phu nhân đi theo từ phủ An Võ Hầu đến Trấn Quốc Công phủ, sau này lớn tuổi bị đưa ra ngoài nhưng không có lập gia đình mà tiếp tục làm việc trong Trấn Quốc Công phủ. Tiểu Nguyệt trung thành với Trình phu nhân nhất.

Đàm quản gia, hộ vệ Hồng tiên sinh cắn răng, trầm giọng nói:

- Chỉ là tạp chủng do tiện tỳ sinh ra, không có chút huyết thống với phu nhân, giết thì giết!

- Chúng ta nguyện nghe theo lệnh phu nhân!

Trấn Quốc Công phủ, trên khoảnh đất trống bên ngoài Tàng Thư Các.

Dương Thạc chậm rãi đi hướng Tàng Thư Các.

Khi đạp chân lên khu đất trống này, Dương Thạc mơ hồ cảm giác có gì đó.

Lòng máy động, Dương Thạc thầm nghĩ:

- A? Là Trình phu nhân hay Dương Tử Hi định ra tay với ta tại đây? Hèn chi mấy hôm trước có trực giác không may.

Dương Thạc đi vào đất trống, rõ ràng cảm giác nhàn nhạt nguy hiểm phủ trùm hướng mình.

Nhưng chút nguy hiểm này kém xa tám cường giả đẳng cấp võ tôn vây sát Dương Thạc trong Yến sơn. Huống chi thực lực hiện tại của Dương Thạc cường đại hơn trước không chỉ gấp đôi, thậm chí không cần tập trung đối phó nguy hiểm cỡ nào.

Khóe môi Dương Thạc cong lên nụ cười nói:

- Thật muốn nhìn xem Trình phu nhân hoặc là Dương Tử Hi diễn trò gì đây.

Lòng nghĩ vậy, Dương Thạc nhanh chóng đi hướng hộ vệ Hồng tiên sinh.

Khi Dương Thạc cách Tàng Thư Các còn vài chục trượng thì bên kia vang thanh âm lạnh băng:

- Dương Thạc, ngươi còn dám quay về Dương gia?

Một thanh niên cụt một tay xuất hiện ở cửa vào lầu một Tàng Thư Các, chính là đích thứ tử của Trấn Quốc Công phủ, Dương Tử Hi.

Giờ phút này, trên mặt Dương Tử Hi là nụ cười vặn vẹo.

Dương Tử Hi xuất hiện liền nhìn chằm chằm Dương Thạc, lạnh lùng quát:

- Dương Thạc, gia quy của Dương gia ta là không có gia chủ cho phép không ai được vào tầng thứ ba Tàng Thư Các, không ngờ ngươi công nhiên bỏ qua gia quy, dám can đảm tự tiện vào tầng thứ ba Tàng Thư Các, mang đi một bộ công pháp cao giai. Xem ra ngươi không để gia quy Dương gia vào mắt, không để phụ thân đại nhân vào mắt!

- Hơn nữa ngươi lấy đi là Thần Hoang Bạo Hùng Kình!

- Bộ công pháp này có tác dụng rất quan trọng cho đại kế của phụ thân!

- Phụ thân sáng tạo ra thức thứ nhất của Bát Hoang quyết, Thần Hùng quyết cần lấy Thần Hoang Bạo Hùng Kình phụ trợ tu luyện. Ngươi lấy đi công pháp này không lẽ muốn ngăn cản cao thủ Dương gia ta tu luyện Thần Hùng quyết? Ngươi đang cản trở đại kế của phụ thân, muốn đối địch với phụ thân!

Dương Tử Hi điên cuồng rống to:

- Mấy năm nay phụ thân bận rộn công chuyện, không rảnh lo cho ngươi, không ngờ ngươi có lòng oán hận. Ngươi muốn làm loạn đại kế của phụ thân! Người bất trung bất hiếu như vậy để ngươi còn sống làm gì? Hôm nay nhất định phải bắt ngươi tới trước mặt phụ thân, cho ngươi tạ tội trước phụ thân đại nhân! Ta khuyên ngươi ngoan ngoãn bó tay chịu trói đi, nếu như có điều phản kháng tì đừng trách chúng ta không khách, dù hôm nay có giết ngươi thì phụ thân sẽ không trách tội ta!

Dương Tử Hi giơ tay cụt lên chỉ hướng Dương Thạc, quát to.

Vù vù vù vù vù!

Dương Tử Hi mới dứt lời thì mười mấy bóng người xuất hiện trên đất trống quanh Dương Thạc.

Toàn bộ mặc giáp sắt, khí huyết mạnh mẽ, là võ giả đẳng cấp võ sư. Đám võ giả này là thị vệ bên cạnh Trấn Quốc Công, Dương Thiên, Huyền Giáp Vệ.

Dương Tử Hi quát to ra lệnh cho đám Huyền Giáp Vệ:

- Bắt!

Keng keng keng!

Đám Huyền Giáp Vệ cùng rút binh khí ra, hét to đánh hướng Dương Thạc.

Mặt Dương Thạc lộ nụ cười lạnh lùng:

- A? Chỉ có bao nhiêu đây?

Ầm ầm ầm ầm ầm!

Vìa tiếng nổ vang lên, Huyền Giáp Vệ văng ngược ra, vũ khí keng keng rớt xuống đất.

Năm đó Dương Thạc không địch lại Huyền Giáp Vệ đẳng cấp võ sư sơ giai, bây giờ Huyền Giáp Vệ đối mặt hắn gần như không có năng lực phản kháng. Thực lực thân thể Dương Thạc đạt tới đẳng cấp võ sư trung giai, bởi vì dung hợp huyết mạch thượng cổ Hắc Hùng nên lên tới đẳng cấp võ sư cao giai, dễ dàng áp chế đám Huyền Giáp Vệ.

Không chỉ như vậy, chỉ cần Dương Thạc mặc Huyền Ưng giáp thì binh khí của đám Huyền Giáp Vệ đẳng cấp võ sư không thể phá thủng. Bạn đang xem tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Mới rồi Dương Thạc cho một người một đấm, đánh bay Huyền Giáp Vệ.

Giờ phút này, Dương Tử Hi trợn to mắt, vẻ mặt khó tin:

- Sao mà... Mạnh như vậy?

Sau lưng Dương Tử Hi, trong Tàng Thư Các, đám thứ tử, thứ nữ Dương gia nghe tiếng đánh nhau thì đi ra ngó, thấy Dương Thạc chớp mắt đánh bay bảy, tám Huyền Giáp Vệ, bọn họ trợn mắt há hốc mồm.

Lúc trước bọn họ nghe nói Dương Thạc đạt tới luyện khí cao giai, đoạt giải nhất võ cử Đại Chu triều còn giết cường giả Già La Minh của Ni La quốc.

Bây giờ mới trôi qua vài tháng, Dương Thạc quay về Trấn Quốc Công phủ đã có thực lực như vậy.

Huyền Giáp Vệ đẳng cấp võ sư bị một đấm đánh bay, hiện tại Dương Thạc rốt cuộc là võ sư trung giai hay là võ sư cao giai?

Vù vù vù vù vù!