Tách!

Khi một ngụm thần hoang nguyên lực này dính vào Thái Dương Chân Hoả liền lập tức bị đốt cháy.

"Tách" một tiếng, trên tường thành Đại Chu cao ba trượng này liền ngập trời lửa trắng, trực tiếp phóng lên trời cao. Dương Thành, các tướng sĩ Đại Chu, Âu Tử Luyện… và các đạo sĩ khác ở bên cạnh đều rất sợ hãi, theo bản năng đều nhanh chóng chạy ra xa bảy tám trượng. Dù vậy nhưng khí nóng vẫn cuồn cuộn lan đến trước mặt bọn họ, suýt chút nữa thì đốt cháy hết tóc, lông mi cùng chòm râu của bọn họ thành tro bụi.

- Mạnh như vậy sao?

Dương Thạc nhìn thấy cảnh này cũng phải kinh ngạc một chút.

- Ngươi có thể liên tục phun ra thần hoang nguyên lực như vậy trong bao lâu? Không cần quá nhiều, cứ phun từ từ, chỉ cần có thể bao phủ Đan Dương lô kia là được.

Dương Thạc hỏi Thần Long.

- Ở đây sao?

Thần Long nhìn Đan Dương lô, trong mắt hiện lên vẻ khinh thường.

- Tiểu gia, ta không ngừng hấp thu thiên địa linh khí để chuyển hoá thành thần hoang nguyên lực. Tốc độ chuyển hoá còn nhanh hơn rất nhiều so với tốc độ phun ra. Nếu không có ai quấy rầy thì phun trong một vạn năm cũng không sao.

Thần Long kiêu ngạo nói.

- Anh bạn nhỏ.

Trong khi Dương Thạc và Thần Long đang nói chuyện, Âu Tử Luyện đột nhiên nói.

Âu Tử Luyện nhìn Thần Long, kích động đến nỗi run rẩy cả người.

- Ngươi muốn Thần Long này giúp chúng ta luyện khí sao?

Thanh âm của Âu Tử Luyện cũng có chút thay đổi. Giờ phút này, hắn cảm giác giống như đang nằm mơ vậy, không dám tin tưởng cảnh tượng trước mắt.

Con thượng cổ Thần Long trong Yến Sơn kia vậy mà đã trở thành thuộc hạ của Dương Thạc.

Thậm chí còn đồng ý giúp Dương Thạc luyện khí sao?

Tình cảnh này khiến Âu Tử Luyện phải mở to hai mắt mà nhìn, cảm giác giống như mơ vậy, không thể tin tưởng được. Âu Tử Luyện cũng nghi ngờ, có phải mình nghe lầm, nhìn nhầm rồi hay không.

Có thượng cổ Thần Long hỗ trợ nên tự nhiên Thái Dương Chân Hoả của Dương Thạc có thể duy trì liên tục cho đến khi nung chảy tất cả binh khí.

Về sau, khi cho vào nước lạnh tôi thì cũng có thể để thượng cổ Thần Long giúp đỡ. Nhờ nó phun ra thần hoang nguyên lực đốt cháy Thái Âm Chân Hoả giúp thanh trường đao của Dương Thạc được tôi trong nước lạnh.

Đừng nói là vạn năm lịch sử văn minh nhân loại, dù là từ khi thế giới được hình thành đến nay thì đều chưa từng phát sinh loại chuyện này đâu?

Vạn năm trước, Yêu tộc nắm quyền.

Cao thủ yêu tộc hầu như toàn dựa vào thân thể mạnh mẽ của mình để chiến đấu, hầu như đều không luyện chế binh khí, áo giáp hay vật gì tương tự. Sau khi nhân loại xuất hiện và thành lập văn minh thì đã bắt đầu luyện khí. Trong đó, một số cao thủ nhân loại có thể sử dụng Thái Dương Chân Hoả và Thái Âm Chân Hoả. Nhưng với chân khí của nhân loại thì không thể duy trì những loại lửa này quá lâu nên chưa từng sử dụng những loại lửa này để luyện khí.

Lúc đó, Nhân tộc và Yêu tộc như nước với lửa, nên chưa từng có ai nhờ cao thủ yêu tộc phun ra thần hoang nguyên lực để luyện khí.

Về sau, Nhân tộc chiến thắng yêu tộc và thành lập văn minh trong vạn năm.

Quan hệ giữa yêu tộc cùng nhân tộc cũng dần được cải thiện, như Đại Bằng Kim Sí Vương hay Lôi Điêu Vương đều làm Thần Thú cho các thánh địa.

Nhưng muốn bọn họ giúp luyện khí thì không thể nào.

Dù bọn họ có đồng ý thì bọn họ cũng không thể duy trì Thái Dương Chân Hoả và Thái Âm Chân Hoả quá lâu.

Chỉ có cao thủ thượng cổ, tuyệt thế yêu thánh mới có thể làm được việc này.

Mà Thần Long được coi là một trong mấy cao thủ thượng cổ tuyệt đỉnh rồi. Bây giờ, hắn lại giúp Dương Thạc luyện chế binh khí nữa sao?

Tình huống này sao không khiến Âu Tử Luyện khiếp sợ chứ?

- Âu đạo trưởng, nhờ Thần Long hỗ trợ phun ra Thái Dương Chân Hoả để luyện khí có được không?

Dương Thạc hỏi Âu Tử Luyện.

- Có thể.

Âu Tử Luyện trợn mắt há hốc mồm, thật lâu mới phun ra được hai chữ này.

- Vậy thì không còn gì tốt hơn. Đọc Truyện Online mới nhất ở TruyenFull.vn

Trên mặt Dương Thạc hiện lên sự vui vẻ.

- Thần Long, giúp một việc, ở chỗ này phun ra thần hoang nguyên lực, giúp Âu đạo trưởng luyện chế một thanh trường đao. Sau này, ta sẽ sử dụng thanh trường đao này. Vậy nên ngươi hãy chuyên tâm luyện chế một chút.

Dương Thạc nói với Thần Long.

- Luyện khí sao? Được.

Thần Long không chút do dự, lập tức gật đầu.

- Trong không gian Thập Phương Ca Sa, bọn Tiểu Hoả, Huyết Phi đều đang bế quan, ta lại không có việc gì làm, đang chán đến chết. Giúp tiểu gia luyện chế một thanh trường đao là việc rất đơn giản. Không phải ta nói mà trình độ luyện khí của nhân loại các người tuy cũng tạm được nhưng không phải rất giỏi. Lần này, Thần Long ta tới đây hỗ trợ thì nhất định sẽ luyện chế ra một thanh thần binh tuyệt thế, sẽ đè bẹp toàn bộ đống đồng nát sắt vụn được xưng là thần binh kia.

Thần Long ngạo nghễ nói.

- Được rồi, bớt nói nhảm đi, tranh thủ thời gian dựa vào cái tường thành này mà ngoan ngoãn phun lửa đi.

Dương Thạc nói thẳng.

- Tiểu gia, ngươi nói thế nào thì là thế đấy.

Thần Long rất bội phục Dương Thạc, khiến nó nằm sấp thì nó sẽ lập tức nằm sấp xuống.

Bang!

Thân thể khổng lồ nằm trên tường thành, suýt chút nữa thì khiến một mảng tường sụp đổ.

- Âu đạo trưởng, có thể bắt đầu được chưa?

Dương Thạc hỏi Âu Tử Luyện.

- Được rồi, bắt đầu đi.

Âu Tử Luyện liên tục hít sâu mấy hơi mới miễn cưỡng bình tĩnh lại.

Chẳng qua, lúc này, Âu Tử Luyện vẫn cứ kích động.

Dương Thạc nhìn Âu Tử Luyện, cảm giác trạng thái của hắn quá mức hưng phấn, có thể dẫn đến bất thường hay không, có thể luyện ra một thanh thần binh cấp hai không chứ? Chẳng qua nghĩ lại thì, trạng thái hưng phấn có thể dẫn đến bất thường, nhưng càng có khả năng vượt xa hơn bình thường, có thể luyện ra một thanh thần binh tuyệt thế.

Trên thực tế, lúc này, Âu Tử Luyện càng có khả năng vượt ra hơn lúc bình thường.

Giờ phút này, với sự hưng phấn, trạng thái thần hồn của hắn rất tốt, cảm giác cũng tăng lên không ít, chỉ sợ thị lực cùng thính lực còn linh mẫn hơn Dương Thạc. Trong trạng thái này, hắn càng dễ nắm chắc tỷ lệ khoáng thạch, cũng càng dễ hoàn thiện những chỗ rất nhỏ trong quá trình luyện khí.

- Phun thần hoang nguyên lực ra đi.

Dương Thạc nói với Thần Long.

- Được. Miệng phun thì hơi mỏi, ta dùng mũi phun đây.

Thần Long gật đầu. Cái lỗ mũi của nó còn to hơn đầu người bình thường, nên thần hoang nguyên lực được phun ra cũng đủ bao phủ Đan Dương lô kia.

Phụt!

Dương Thạc dùng Thái Dương Chân Hoả đốt thần hoang nguyên lực này.

Thái Dương Chân Hoả nồng đậm bao phủ cả Đan Dương lô.

Vù vù vù… vù vù vù…

Một lát sau, quanh Đan Dương lô đã trở thành một biển lửa đỏ, mênh mông khí nóng tràn ra khiến cho Dương Thạc ở cách xa mấy trượng cũng cảm giác như bị nướng, rất khó chịu.

Nhưng Âu Tử Luyện giống như không cảm thấy luồng khí nóng này vậy.

Hắn cầm thanh búa lớn của Triệu Đại Long, trự tiếp vất vào trong Đan Dương lô.

- Thêm một chút Xích Thiết Tinh rồi từ từ luyện hoá.

Âu Tử Luyện tự lẩm bẩm rồi lại ném thêm mấy viên Xích Thiết Tinh vào.

Một phút… ba mươi phút… đến đúng một tiếng sau, chiếc búa lớn này mới bắt đầu bị nung chảy rồi hoá thành nước thép. Những viên Xích Thiết Tinh kia cũng nhanh chóng hoà tan với nước thép của chiếc búa lớn này.