- Tại sao Đại Bằng Kim Sí Vương lại ở đây? Hắn có giao hảo với Dương Thạc sao? Hoặc nói hắn đã gia nhập trận doanh Đại Chu rồi?

- Không có khả năng. Tuyệt đối không có khả năng!

- Đại Bằng Kim Sí Vương là nhân vật bậc nào, làm sao có thể giao hảo với Dương Thạc. Hơn nữa hắn hết sức kiêng kỵ phụ thân, làm sao có thể gia nhập Đại Chu, đối nghịc với phụ thân...

Vừa rút lui, trong đầu Dương Tử Mặc liền không ngừng suy nghĩ.

Đại Bằng Kim Sí Vương kia hiển nhiên là biến thân Huyền Ưng tầng hai của cửu dương chân thân của Dương Thạc. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: TruyenFull.vn chấm c.o.m

Dương Tử Mặc thi triển công kích thần hồn kia, dù làm Dương Thạc bị thương thần hồn nhưng Dương Thạc đã sớm phân thần hóa niệm thần hồn thành hai phần. Bị thương chẳng qua chỉ là một phần thân thể, mà thần hồn bên trong cửu dương chân thân lại hoàn to không tổn hao gì!

Vốn trong thời khắc không nắm chắc một kích tất sát với kẻ địch, Dương Thạc tuyệt đối không để lộ cửu dương chân thân này.

Nhưng trong một khắc vừa rồi, nếu hắn không ra tay thì Dương Địch thậm chí sẽ gặp phải nguy hiểm. Điều này đã đụng tới mấu chốt của Dương Thạc.

Cho dù không có cơ hội chém giết Dương Tử Mặc, cửu dương chân thân của Dương Thạc vẫn phải phát động!

Bại lộ thì bại lộ đi!

Cùng lắm thì về sau tìm kiếm át chủ bài càng mạnh hơn là được!

Ầm!

Một tiếng nổ vang lên. Đạo Hoàng kiếm cực lớn kia lại va chạm mạnh với cửu dương chân thân của Dương Thạc.

Cửu dương chân thân hơi bị ngăn lại.

Hắn không thể tiếp tục truy kích Dương Tử Mặc.

- Không đúng!

Nhưng lúc này lông mày Dương Tử Mặc bỗng nhiên nhíu lại.

- Nếu hắn thật sự là Đại Bằng Kim Sí Vương thì làm sao có thể bị một đòn của Đạo Hoàng kiếm của ta ngăn cản thân hình được? Hơn nữa Đạo Hoàng kiếm của ta tuyệt đối không có khả năng lưu lại dấu vết gì trên người Đại Bằng Kim Sí Vương. Người này... Tuyệt đối không phải là Đại Bằng Kim Sí Vương chân chính!

Ánh mắt Dương Tử Mặc liếc về phía vết trắng do Đạo Hoàng kiếm lưu lại trên người cửu dương chân thân của Dương Thạc.

Dương Tử Mặc này rốt cục có tâm tư cẩn thận tinh tế, thông minh tuyệt đỉnh. Những Đại Tông Sư bình thường khác phải mất một lúc mới tìm hiểu ra thì Dương Tử Mặc này lập tức liền nghĩ ra ngay.

- Cáo mượn oai hùm, muốn dạo bổn vương đi sao?

Nghĩ vậy, khóe miệng Dương Tử Mặc hiện lên nụ cười nanh ác.

- Tiểu tử, ta không biết ngươi là ai. Nhưng... Ngươi chết đi!

Quát lên một tiếng, Dương Tử Mặc không lùi mà tiến tới!

Hắn nhanh chóng vọt về phía cửu dương chân thân của Dương Thạc, đồng thời điều khiển Đạo Hoàng kiếm kia hung hăng tấn công Dương Thạc một lần nữa.

Ầm ầm!

Lần tấn công này, cửu dương chân thân của Dương Thạc rốt cục xuất hiện một tia chấn động.

Cửu dương chân thân có độ cứng bằng thần binh cấp bốn, không kém Đạo Hoàng kiếm bao nhiêu!

Nhưng mỗi lần Đạo Hoàng kiếm tấn công đều mang theo lực lượng mạnh mẽ vô cùng, có thể so với công kích của cường giả cấp độ Võ Thánh. Dưới công kích liên tục của Võ Thánh, cửu dương chân thân cũng không có khả năng chống cự lâu được.

Vút!

Ngay sau đó một khắc, tại mi tâm Dương Tử Mặc, bên trong quả cầu màu vàng nhạt tại mi tâm của Dương Tử Mặc lại bắn ra một luồng sáng vàng.

Nó bỗng nhiên bao phủ cửu dương chân thân này của Dương Thạc.

Ngay trong nháy mắt này, Dương Thạc liền cảm thấy liên lạc giữa cửu dương chân thân và thần hồn của mình bị chặt đứt. Thần hồn của mình căn bản không cách nào điều khiển cửu dương chân thân nữa. Không có thần hồn điều khiển, cửu dương chân thân tuy được xưng là chân thân nhưng cũng chỉ do những phần nhỏ tạo thành, chỉ sợ sẽ bị Đạo Hoàng kiếm đánh một lúc là vỡ vụn, tan rã triệt để.

Tại thời điểm như vậy, Dương Thạc không chết thì cũng hao tổn năng lượng. Huống hồ lực lượng một nửa thần hồn của hắn dù sao cũng bám trên cửu dương chân thân. Cửu dương chân thân mà bị đánh tan triệt để thì một nửa thần hồn này sợ là cũng bị tổn thất!

Giờ khắc này, cảm giác nguy hiểm nồng đậm đột nhiên hiện ra trong đáy lòng Dương Thạc!

Nhưng ngay sau tích tắc này, cảm giác nguy hiểm nồng đậm bỗng biến mất!

Bởi trong không gian của Thập Phương Ca Sa, thân thể Dương Thạc chợt cảm giác được liên hệ giữa thân thể và thần hồn của mình trong thời gian ngắn đã khôi phục, có thể nhìn, có thể điều khiển một số bộ phận thân thể rồi...

- Công kích thần hồn của Dương Tử Mặc có hạn chế thời gian! Chắc chỉ có thể chặt đứt liên hệ giữa thần hồn và cơ thể ta trong mười hơi thở. Sau mười hơi hơi thở, lập tức mọi thứ được khôi phục!

- Hơn nữa bề ngoài một chiêu này công kích thần hồn này của hắn dường như không thể thi triển liên tục, mỗi lần thi triển phải cách nhau cũng mười hơi thở. Nói cách khác, công kích thần hồn này của hắn nhiều nhất chỉ liên tục khống chế một kẻ địch. Đã khống chế nhục thể của ta trong mười hơi thở thì không thể công kích chân thân ta. Đợi tới lúc có thể công kích chân thân ta, nhục thể của ta lại hoàn toàn khôi phục... Như vậy thì ngươi không làm khó được ta!

Nghĩ thông điểm này, Dương Thạc không khỏi thầm vui vẻ.

Dương Tử Mặc này tất nhiên là không có sơ hở, rất khó đối phó.

Nhưng công kích của Dương Tử Mặc này cũng không thể công phá được thân thể Dương Thạc, phá được phòng ngự của chân thân!

Thủ đoạn công kích hữu hiệu duy nhất là loại công kích thần hồn đặc thù này nhưng căn bản không thể đồng thời khống chế hai phân thân của Dương Thạc.

Hiện tại hắn chỉ kẻ tám lạng người nửa cân với Dương Thạc mà thôi.

Thậm chí, bây giờ, Dương Thạc còn chiếm ưu thế hơn so với Dương Tử Mặc.

Khả năng phòng ngự của áo giáp hai người là tương đương nhau, Dương Thạc khó có thể phá vỡ Thiên Đạo Thần Hoàng giáp của Dương Tử Mặc, mà Dương Tử Mặc cũng không thể một đao chém đứt Bắc Địa Uy Lực giáp của Dương Thạc. tuy lực phòng ngự của Bắc Địa Uy Lực giáp kém hơn Thiên Đạo Thần Hoàng giáp, nhưng Dương Thạc còn có Cửu Dương Chân Thân, có thần binh cấp bốn, nên có thể chia sẻ bớt áp lực với Bắc Địa Uy Lực giáp.

Nếu muốn đánh nhau thật thì Dương Thạc có thể dùng chân thân và thân thể để thay phiên nhau tấn công Dương Tử Mặc.

Còn Dương Tử Mặc lại chỉ có một thân thể, một áo giáp, nên cho dù bộ áo giáp này mạnh mẽ một chút thì cũng không chiếm được lợi ích gì.

Về phòng ngự thần hồn thì tất nhiên Dương Thạc không bằng Dương Tử Mặc.

Nhưng bất cứ lúc nào, hắn cũng có thể giữ cho thân thể hoặc chân thân ở trạng thái bình thường.

Hơn nữa, Dương Thạc phát hiện, khi hạt châu màu vàng nhạt của Dương Tử Mặc tấn công thần hồn thì chỉ có thể tách rời thần hồn cùng với thân thể mà thôi.

Hầu như không thể làm thần hồn bị thương được.

Sau mười nhịp thở thì thần hồn lại trở về trạng thái bình thường.

Còn tuy thần hồn của Dương Tử Mặc không bị tổn hao nhiều khi Thần Âm linh đang tấn công, nhưng qua nhiều lần Thần Âm linh đang công kích thì thần hồn của Dương Tử Mặc có thể bị giảm một ít, cứ thế mãi thì chắc chắn Dương Tử Mặc sẽ bị thiệt lớn.

Mà quan trọng nhất là Âm Sát chân thân của Dương Thạc.

Dưới tình huống hai bên đều không làm gì được đối phương, Âm Sát chân thân của Dương Thạc sẽ không ngừng làm suy yếu khí huyết của Dương Tử Mặc, tuy trong thời gian ngắn không có hiệu quả nhưng sau một lúc, thực lực của Dương Tử Mặc sẽ bị giảm mạnh. Nếu tiếp tục tiêu hao như vậy thì Dương Tử Mặc sao có thể là đối thủ của Dương Thạc được?

- Dương Tử Mặc, chưa đủ khiến mình sợ hãi.

Giờ phút này, hai mắt Dương Thạc toả sáng.

Xoẹt!

Dương Thạc nhanh chóng mở ra không gian Thập Phương Ca Sa.

Rồi nhanh chóng đưa Cửu Dương Chân Thân bị ngăn cách thần hồn của mình vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.

- Nguy rồi.

Mà cùng lúc thu Cửu Dương Chân Thân này, Dương Thạc biến sắc.

Khi Dương Thạc mở ra không gian Thập Phương Ca Sa, thấy Cửu Dương Chân Thân của mình, mới phát hiện, sau khi Cửu Dương Chân Thân của mình không được thần hồn điều khiển liền từ biến thân Huyền Ưng tầng thứ hai đang dần trở về hình dáng bình thường của mình. Mà bộ dáng này đã hoàn toàn hiện ra trước mắt Dương Tử Mặc. Hoặc là nói, Dương Tử Mặc đã biết thân phận chân thật của Cửu Dương Chân Thân.

- Dương Thạc, lại là ngươi.

Khi Dương Tử Mặc thấy rõ diện mạo của Cửu Dương Chân Thân thì không khỏi ngẩn người.

- Đây là… Cửu Dương Chân Thân sao? Dương Thạc, ngươi vậy mà đã luyện thành Cửu Dương Chân Thân.

Tất nhiên, Dương Tử Mặc biết Dương Thạc đã chiếm được tầng thứ nhất của Cửu Dương huyền công trong trận chiến ở Nam Lâm.

Nhưng việc Dương Thạc có Huyết Tinh Thạch nhũ và luyện thành Cửu Dương Chân Thân lại khiến Dương Tử Mặc vô cùng khiếp sợ.

- Đúng vậy.

Một lát sau, Dương Thạc liền thu Cửu Dương Chân Thân vào trong không gian Thập Phương Ca Sa.

Thân thể lại xuất hiện trước mặt Dương Tử Mặc.

- Không những luyện được Cửu Dương Chân Thân mà ta còn học được công pháp phân thần hoá niệm của Thần Long. Hôm nay, Cửu Dương Chân Thân này đã trở thành thân ngoại hoá thân của ta.

- Dương Tử Mặc, ngươi lấy gì đấu cùng ta?

Dương Thạc quát lên một tiếng, rồi cầm Thần Long Liệt Khôn đao lao nhanh về phía Dương Tử Mặc.

- Khốn kiếp.

Lúc này, sắc mặt Dương Tử Mặc tái nhợt.

Hắn thật không ngờ, Dương Thạc đã học được công pháp phân thần hoá niệm, thần hồn có thể chia thành hai phần, có thể điều khiển hai cái thân thể mạnh mẽ này.

Mà với thực lực hiện tại của Dương Tử Mặc lại không thể làm gì được hai cái thân thể này.

Lúc trước ở Yến Sơn, khi Dương Tử Mặc đánh nhau với Dương Thạc và Dương Địch thì hắn không có vũ khí mạnh mẽ, không có áo giáp cường đại, nên chỉ cần dựa vào thần âm công kích của Dương Địch đã có thể áp chế được Dương Tử Mặc, đánh cho Dương Tử Mặc chật vật, phải chạy thục mạng.

Sau khi trở về Nam Tỉnh, Dương Tử Mặc nghĩ mọi cách để bù vào sơ hở của mình.

Cuối cùng, Dương Tử Mặc tìm được một bảo vật tên là Chân Như châu trong đống bảo vật của Nam Lâm Tự mà hắn cướp được. Đó là một loại pháp khí có tác dụng bảo vệ thần hồn rất tốt. Hơn thế nữa, nó còn có thể tấn công thần hồn. Sau khi chiếm được Chân Như châu, Dương Tử Mặc nghĩ rằng mình đã không còn sơ hở, không cần phải sợ thần âm công kích nữa. Và đợi đến khi chiến đánh nhau với Dương Thạc thì Dương Thạc sẽ không phải đối thủ của hắn.

Nhưng hắn thật không ngờ, gặp lại Dương Thạc lần nữa thì Dương Thạc đã có được áo giáp vô cùng mạnh mẽ, thậm chí lại thêm trường đao cường đại, đủ để uy hiếp Thiên Đạo Thần Hoàng giáp của hắn.

Quan trọng nhất là, Dương Thạc có thể phân thần hoá niệm, đồng thời điều khiển hai cái thân thể. Từ đó, mặc dù Dương Tử Mặc có Chân Như châu thì hắn cũng không thể đồng thời tấn công hai cái thân thể của Dương Thạc được.

- Dương Thạc, cái tên tiểu súc sinh nhà ngươi, không ngờ ngươi lại mạnh nhanh như vậy. Sớm biết thế này thì đã để cha giết ngươi sớm đi, miễn trừ hậu hoạn.

Dương Tử Mặc quát khẽ một tiếng rồi điều khiển Đạo Hoàng Kiếm va mạnh vào Thần Long Liệt Khôn đao của Dương Thạc.

Nguyên vẹn Đạo Hoàng Kiếm cũng đã vượt qua thần binh Võ Thánh lôi âm tầng thứ năm.

Độ cứng rất mạnh.

Nên khi va chạm với Thần Long Liệt Khôn đao thì sẽ không rơi xuống hạ phong, thậm chí còn có thể áp chế được Thần Long Liệt Khôn đao hiện nay.

Chỉ tiếc, Đạo Hoàng Kiếm bây giờ không còn nguyên vẹn.

Oanh!

Đao kiếm va chạm, phát ra tiếng nổ lớn.

Rắc rắc rắc!

Sau khi thanh Đạo Hoàng Kiếm do 999 thanh tiểu kiếm ngưng tụ thành va chạm với Thần Long Liệt Khôn đao của Dương Thạc liền lập tức vỡ tan, hoá thành 999 thanh tiểu kiếm, rung động mãnh liệt.

- Trường đao thật lợi hại. Rốt cuộc, hắn đoạt được thanh trường đao này ở đâu vậy? Chẳng lẽ, hắn lấy được khi ở Yến Sơn sao?

Dương Tử Mặc nhíu mày, thầm nghĩ.

- Không phải cha đã nói, trong Yến Sơn kia không có nhiều bảo vật cấp cao hay sao?

Lúc này, thậm chí, Dương Tử Mặc còn có chút oán trách cha mình, thiên hạ đệ nhất võ đạo, Dương Thiên.

Theo như Dương Tử Mặc nghĩ thì Dương Thạc đã chiếm được Bắc Địa Uy Lực giáp cùng Thần Long Liệt Khôn đao ở trong Yến Sơn đấy.

Nếu không, sao hắn có thể may mắn đoạt được hai loại bảo vật vừa công vừa thủ mạnh mẽ như vậy?

- Ngưng.

Tình huống lúc này không cho phép Dương Tử Mặc có thời gian oán trách. Đạo Hoàng Kiếm đã vỡ tan, Dương Tử Mặc phải vội vàng ngưng tụ lại Đạo Hoàng Kiếm.

Rồi lại tấn công về phía Dương Thạc.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Một đao một kiếm không ngừng va chạm. Đạo Hoàng Kiếm mạnh mẽ kia căn bản không phải đối thủ của Thần Long Liệt Khôn đao của Dương Thạc.

Nếu không phải Dương Tử Mặc còn có ba thanh Cửu Cửu Đạo Hoàng Kiếm hỗ trợ thì chỉ sợ, lúc Đạo Hoàng Kiếm bị chém vỡ, Dương Thạc đã xông lên, trực tiếp dùng trường đao tấn công hắn rồi.

Chẳng qua, tuy Cửu Cửu Đạo Hoàng Kiếm có thể miễn cưỡng ngăn cản Dương Thạc, nhưng Cửu Cửu Đạo Hoàng Kiếm lại bị Thần Long Liệt Khôn đao đánh tan dễ dàng, rồi ung động mãnh liệt, thậm chí, nó giống như có thể bị chém thành hai nửa bất cứ lúc nào.

Vèo…o…o! Vèo…o…o! Vèo…o…o! Vèo…o…o!

Hai người không ngừng bay trên không trung đánh nhau.

Rõ ràng, Dương Tử Mặc đã rơi vào thế hạ phong.

Đáng sợ nhất là, Dương Tử Mặc cảm giác được, từ trong thân thể Dương Thạc truyền ra một luồng Âm Sát khí luôn xâm nhập và không ngừng xói mòn khí huyết của mình.

Mười nhịp thở nhanh chóng trôi qua.

Xoẹt!

Không gian Thập Phương Ca Sa lại mở ra, Cửu Dương Chân Thân xuất hiện, sau đó, hai cái thân thể đồng thời phát động chiêu thức tấn công mạnh nhất để tấn công Dương Tử Mặc.

- Nguy rồi.

Hai cái thân thể của Dương Thạc như hai cánh tay của một người, phối hợp rất ăn ý. Một cộng một bằng hai, Dương Tử Mặc còn không đối phó nổi một cái, huống chi là hai. Mà hơn thế nữa, cách đó không xa, Dương Địch vẫn đang dùng Thần Âm linh đang làm ảnh hưởng tới Dương Tử Mặc.

- Tấn công thân thể hắn.

Dương Tử Mặc cắn răng một cái, lập tức đưa ra quyết định, tấn công thân thể Dương Thạc. Khi đánh nhau với thân thể Dương Thạc, Dương Tử Mặc rất e ngại Thần Long Liệt Khôn đao của Dương Thạc, và Âm Sát chân thân của Dương Thạc cũng không ngừng xói mòn khí huyết của hắn. Đây là điều mà Dương Tử Mặc không thể thừa nhận nổi.

Vèo…o…o!

Kim quang loé lên, Chân Như châu lại khiến cho thần hồn tách khỏi thân thể Dương Thạc, làm thân thể Dương Thạc không thể chiến đấu được nữa.

Vậy nên chỉ cần đối phó với Cửu Dương Chân Thân là được rồi.

- Ngươi cũng không thể đối phó với Cửu Dương Chân Thân được.

Dương Thạc cười lạnh một tiếng. Sau đó, Cửu Dương Chân Thân bay vọt về phía Dương Tử Mặc.

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Liên tục tấn công.

Đánh nhau với Cửu Dương Chân Thân của Dương Thạc, thì khí huyết của Dương Tử Mặc không còn bị xói mòn nữa, TĐTH giáp cũng không sợ Thần Long Liệt Khôn đao phá nữa.