Người khác thì hắn không biết, còn hắn bất quá mới chỉ là Linh Sỹ sơ kỳ không hề sử dụng được thần thức, vậy kiểu lựa chọn này chẳng quá thiệt thòi đối với người dưới Linh Sư. Thế nhưng hắn lại nghĩ, chắc hẳn Thiên Vân môn đã nghĩ đến điều này. Có thần thức hay không không quan trọng, quan trọng là tinh thần lực mạnh mẽ hơn so với đồng cấp, nhưng làm thế nào để có thể sử dụng tinh thần lực vào tấm da này Bạch Hàn Phong vẫn chưa nghĩ ra.

Hắn đưa mắt nhìn xung quanh, tất cả số người ngồi ở quảng trường đều đang nhíu mày nhăn trán, nhìn vào tấm da những mong đọc được gì đó, cả mấy tên đã tiến cấp Linh sư cũng không ngoại lệ, như vậy đúng với suy đoán của hắn, có thần thức hay không, không quan trọng. Vậy làm thế nào để đọc được cái này.

Bạch Hàn Phong còn chưa kịp suy nghĩ thì một luồng linh lực cực mạnh, từ tấm da mãnh liệt tiến vào cơ thể hắn, nó từ hai cánh tay tiến dần tới đan điền cũng như não hãi,Bạch Hàn Phong hoảng hốt a lên một tiếng rồi nhanh chóng quán đỉnh dùng tinh thần lực ngăn chặn luồng hơi nóng này, thê nhưng dù sao hắn cũng mới chỉ là Linh sĩ sơ kỳ, tuy rằng tinh thần lực của hắn trong mấy năm nay lớn mạnh hơn tu sĩ đồng cấp nhưng cũng khó mà chặn lại luồng lực lượng mạnh mẽ như vậy, hắn cứ chặn chỗ này, nó lại rẽ sang chỗ khác, nháy mắt đã tiến dần đến đan điền. Thế nhưng luồng linh lực này khi chạm đến đan điền bỗng nhiên biến mất một cách kỳ lạ. cùng lúc đó, một tiếng nói vang vọng vào trong tai hắn

“ngươi đã thông qua, mau đứng ra một bên đi”

Hắn mở mắt ra u u mê mê, Vượt qua ư, vượt qua kiểu gì vậy. Nhưng đến khi hắn nhìn ra sân thì hắn đã hiểu tại sao mình được chọn. hiện tại trên quảng trường này, tất cả đều đã mê man bất tỉnh, duy chỉ con mười người bọn hắn là ngồi vững, trong đó có cả Kim Tương Ngọc và Lý Linh Nhi,. Ngoài ba người bọn hắn ra thì có thêm năm nam hai nữ nữa, cả mười người lúc này đều cung kính nghe mĩ phụ giải thích.

“Tấm da đó, không phải là một tấm da bình thường, mà nó là thần trí phù của bổn môn, chuyên dùng đối phó với thần trí, vừa rồi các ngươi đã duy trì tỉnh táo được trong mười hơi thở, đã đủ vượt qua lần tuyển chọn này”

Mỹ phụ trung niên quay sang một tên đệ tử:

“ Đưa những người khác rời khỏi đây. Còn lại mười người các ngươi theo ta lên núi!”

Mỹ Phụ trung niên sau khi nói xong, tay phải phất lên ngay lập một dải lụa màu đỏ bay ra rồi hóa thành lớn, chờ cả đám bước lên đó, mỹ phụ lại vung tay một lần nữa, cả bọn liền hướng về đỉnh núi bay đi. Bạch Hàn Phong từ trên cao mở mắt nhìn xuống, thấy phía dưới nơi nơi đều là thắng cảnh, phòng ốc đình đài san sát,. Sau khi vượt qua trận pháp phòng ngự của Thiên Vân môn, trước mắt Bạch Hàn Phong chợt biến đổi. Nguyên bản ban đầu là quang cảnh lầu gác san sát lập tức biến hóa nhanh chóng. Toàn bộ biến mất, hiện ra trước mắt Bạch Hàn Phong là một loạt các tòa nhà to lớn đến cực điểm. to gấp mấy lần cái mà hắn nhìn thấy lúc trước. Bạch Hàn Phong cũng không khỏi hít vào một hơi, thầm nhủ mẹ ơi quả là giàu có bốn biển. toàn bộ đều được xây dựng bằng những tài liệu quý hiếm, có những thứ Bạch Hàn Phong đã may mắn nhìn thấy trước đây, nhưng có những thứ hắn mới chỉ nghe nói, vậy mà nơi này không chỉ có mà còn có nhiều đến vậy.

Không những vậy, Linh khí ở đây còn quá mức khổng lồ, nói không ngoa đây đúng là phúc địa tu luyện, Bạch Hàn Phong hít một hơi liền cảm giác trong cơ thể truyền đến từng luồng cảm giác sảng khoái. Hắn suy tính ngắn gọn, nếu nơi đây dùng để tu luyện thì trong một ngày có thể thu lợi ích bằng công sức ba ngày bình thường.

Bạch Hàn Phong cảm khái nhìn sang người khác phát hiện đồng bọn của hắn cũng có cùng cảm giác như vậy. Tất cả đám đều cùng há mồm trợn mắt nhìn cảnh tượng bên trong Thiên Vân môn, trong mắt cả nhóm người đều lộ ra ngưỡng mộ sâu sắc.

Phi hành thêm một đoạn nữa,Bạch Hàn Phong dần nhìn thấy được vô số đình đài lầu các. Chúng được xây dựng theo một vòng tròn. Từ dưới chân núi lên đến đỉnh, Trên đỉnh và cũng là chính giữa cái vòng tròn đó có một đại điện hùng vĩ trang nghiêm. Đại điện nằm trên một khoảng đất vô cùng rộng rãi. Trên cái sân bên ngoài đại điện có thể chứa cả ngàn người vẫn không hề cảm thấy chật chội. giữa sân có đặt một cây bút làm bằng ngọc thạch khổng lồ. như muốn chọc thủng trời xanh. Khắp đại điện thoảng thoảng một mùi thơm ngát. Bên ngoài đại điện có tất cả hơn hai mươi người, có người thì đang nhắm mắt ngồi ngay ngắn, có người thì đang nhỏ giọng nói chuyện với nhau.

Ở chính giữa có một bà lão mặc thanh bào, mái tóc bạc trắng. đang ngồi trên một chiếc ghế bằng ngọc thạch. Mỹ phụ trung niên dẫn đám Bạch Hàn Phong đến đây nhanh chóng hạ xuống trên khoảng sân rộng. khi cả đám ổn định, nàng liền cung kính nói với lão nhân mặc thanh bào:

“- Đệ tử Hy Tuyền bái kiến chưởng môn. Lần này, Thiên Vân môn chúng ta thu đồ đệ có tất cả mười người trúng tuyển. tuy rằng có ít hơn so với mọi lần nhưng tất cả đều có thể chịu đựng được qua mười hơi thở”

“rất tốt”

Sau khi Bạch Hàn Phong tới đây trên mặt liền lộ ra vẻ cung kính, cúi đầu. Theo sự quan sát của hắn cả đám hơn hai mười người này tu vi thấp nhất cũng đã là Linh Anh kỳ, còn cấp cao hơn có không thì bản thân hắn tu vi quá bé không thể dò xét

Lão phụ mặc thanh bào mỉm cười gật đầu rồi ôn hòa nói:

“Chúc mừng các ngươi, hiện tại các ngươi tạm thời bắt đầu bằng đệ tử nội môn, nếu trong vòng mười năm có thể luyện chế ra được Thông Linh Phù, thì có thể tiến vào chân truyền đệ tử, và được chọn một trong bát đại đệ tử của bổn môn làm sư phụ”

Lão phụ còn nói thêm mấy câu dặn dò nữa rồi mới quay sang hy tuyền bảo nàng:

“Ngươi hãy dẫn họ đi an bài đi”

“Vâng thưa chưởng môn”

Hy Tuyền gật đầu rồi dẫn cả đám rời khỏi. đợi dám ngươi này vừa đi Lão phụ chưởng môn của Thiên Vân môn mới nói:

“-Các vị thấy tên nhóc góc bên phải không, nó chính là Bạch Hàn Phong, vừa rồi kiến tra, hắn đã tri trì được đến hơn hai mươi hơi thở.”

“- Ồ Linh sĩ sơ kỳ mà có thể chịu được hai mươi hơi thở là cực kỳ hiếm thấy. vậy hóa ra tinh thần lực của tên này rất mạnh, cực kỳ thích hợp học chế phù.”

“- Đúng vậy, hãy cứ để hắn tự do phát triển một thời gian, nếu biểu hiện xuất sắc, bổn tọa sẽ nhận hắn làm quan môn đệ tử”

Trong lúc cao tầng Thiên Vân môn nói chuyện với nhau, thì đám người Bạch Hàn Phong đã xuống đến chân núi. Lúc này Hy Tuyền đã rời đi, công việc còn lại được giao cho một tên đệ tử. hắn chỉ tay về phía nam rồi nói:

“ Được rồi, ta dẫn các ngươi đi lấy công pháp và lệnh bài thân phận, sau đó sắp xếp chỗ ở.”

Vừa đi về phía đó hắn lại nói

- Các ngươi có thể bái nhập Thiên Vân môn cũng đều có tu vi cơ bản rồi. Nhưng phải nhớ kỹ, thân là luyện phù sư, thuật pháp đầu tiên mà các ngươi học cũng chính là thuật pháp cuối cùng của luyện phù sư. Thuật ấy có tên là Vô Nguyên Thuật, thuật pháp này chính là thuật pháp cơ bản để chế phù, nó là cái gốc để các ngươi tiến lên học các pháp thuật chế phù cao hơn, cho nên khi luyện nhất nhất không được sai sót.

Chu Doãn vừa nói vừa dẫn đám người Bạch Hàn Phong tới một cái sân rộng

` Nơi đây có không ít người, phần lớn đều khoanh chân ngồi, trước mặt đều có một tấm da yêu thú đang không ngừng quay cuồng. Phía trước những người này có một nam tử trung niên rõ ràng là có địa vị khá cao, đang nghiêm túc giảng giải về công pháp, trước mặt ông ta cũng có một tấm da, nó đang nhanh chóng biến đổi thành một dạng tài liệu khác cho phép vẽ linh lực lên nó.

Bạch Hàn Phong đảo mắt qua bốn phía, nhất là khi nhìn những hàng phù chú màu đỏ in lên tấm da dần lóe lên tinh quang. Hắn cảm khái không thôi, tiên đạo ba ngàn con đường, đúng là con đường nào cũng dẫn đến đại đạo. Bọn họ lại theo theo Chu Doãn đi tới một ngôi điện nhỏ ở trước sân, ở đó đang có một lão già không nhìn rõ tu vi đang nhắm mắt dưỡng thần. Chu Doãn cũng lười hỏi, hắn mặc xác lão già, tự động tiến đến lục lọi trên cái bàn một hồi, rồi lấy ra, mười bộ quần áo, mười cái túi trữ vật, và mười tấm lệnh bài màu trắng. sau khi phát xong đồ xong Chu Doãn căn dặn,:

“ Trên Ngọc giản có chỗ ở của các ngươi, bây giờ các ngươi có thể về nghỉ, trong thời gian này, hãy tu luyện Vô Nguyên Thuật cho tử tế, mười ngày sau sẽ có người kiểm tra, lúc đó sẽ xác định xem các ngươi được xếp vào điện nào. Đây là việc liên quan sau này, cho nên các ngươi hết sức cố gắng”

Bạch Hàn Phong và chín ngươi kia đều đáp:

“Vâng thưa su huynh”……./.