CHƯƠNG 183

Cửu Thiên cũng ở trong đó, đáng tiếc hắn không có hưng phấn như vậy. Điều hắn muốn xem duy nhất, chính là ai là sư tôn của Nhất Nguyên Viện.

Mười người bước lên, ánh mắt của các học viên cũ cũng tập trung hết trên người bọn họ.

Đối với người nào có thể trở thành sư đệ của mình, đám người này cũng không phải quá quan tâm. Ngược lại mười người này vào học viện nào, bọn họ càng hứng thú hơn. Bởi vì những người này, tương lai có thể chính là đối thủ trong học viện của bọn họ.

Bước lên trăm bước, vừa đúng đứng ở trước mặt chín sư tôn lớn và viện trưởng.

Ánh mắt viện trưởng đảo qua mười người, ông ta nhìn thấy đủ loại tâm trạng hưng phấn, kích động. Đây là chuyện thường của người, viện trưởng không để ý. Ngược lại là vẻ bình tĩnh và thong dong trên mặt Cửu Thiên, làm ông ta nhìn thêm mấy lần, tên nhóc này, thật sự nơi nơi đều lộ vẻ khác biệt với người khác.

Viện trưởng cười nói: “Hoan nghênh đến với học viện Võ Đạo. Mấy trò có thể báo danh với sư tôn của các phân viện.”

Viện trưởng vừa dứt lời, một kiếm khách đứng ở ngoài cùng bên trái dẫn đầu hét lên.

“Tôi là Mộc Phiên, tôi biết dùng kiếm, am hiểu Thu Thủy Kiếm Pháp, tôi muốn bái nhập Thanh Kiếm Viện, tôi muốn luyện tập kiếm pháp cao nhất sâu nhất.”

Mộc Phiên có vẻ rất kích động, cả mặt đỏ lên. Huyền Chân sư tôn của Thanh Kiếm Viện nở nụ cười, đã lâu không gặp thanh niên có sức sống như vậy rồi.

Huyền Chân gật đầu nói: “Được, vậy trò sẽ vào Thanh Kiếm Viện của ta. Qua hai người thì trò đến đỉnh núi Đoạn Kiếm một chuyến, ta cho trò biết một số kiếm pháp cao thâm. Nhưng trò có thể học được hay không, chính là do bản thân.”

Mộc Phiên trực tiếp quỳ hai gối xuống, nói với Huyền Chân: “Sư phụ ở trên, nhận cúi đầu của đệ tử.”

Huyền Chân hơi sửng sốt, ông ta cũng không nói muốn nhận đồ đệ mà, tên nhóc này thật biết thuận nước giong buồm.

Lắc đầu, Huyền Chân phất tay để Mộc Phiên đứng dậy, nói: “Bây giờ trước không nói đến bái sư, nếu như trò có thể học được kiếm pháp của ta, ta sẽ nhận trò làm đồ đệ.”

Mộc Phiên lớn tiếng nói: “Tôi nhất định có thể học được.”

Huyền Chân gật gật đầu, ý bảo Mộc Phiên có thể đứng sang một bên trước.

Các học viên cũ nhìn biểu hiện của Mộc Phiên, âm thầm nghị luận nói: “Thật không biết xấu hổ. Nhưng mà chiêu này của cậu ta thật đỉnh.”

“Ai, lúc trước, tôi cũng không cần mặt mũi như vậy thì tốt rồi.”

“Cậu? Cậu có vào được mười người đứng đầu sao?”

Mộc Phiên yên tĩnh đứng sang một bên, ngay sau đó những người khác cũng bắt đầu giới thiệu. Giống như là bị Mộc Phiên ảnh hưởng, giọng của đám người này càng lúc càng lớn, càng lúc càng không biết xấu hổ, một tên lưng hùm vai gấu thậm chí còn ở đó lộ cơ bắp, khiến cho mấy sư tôn cười không ngừng.

Cuối cùng người này bị một câu của sư tôn Thân Đồ: “Trò đến Hoành Sơn Viện, ta cho trò thân hình như nham.” trực tiếp bắt đi.

Nhưng mà cũng không phải tất cả các sư tôn đều có sắc mặt tốt, ví dụ như Tinh Uyên Sư Tôn của Âm Dương Viện, từ đầu đến cuối đều mặt lạnh.

Mười người có bốn người muốn bái nhập Âm Dương Viện, mà nghe xong lời bốn người nói, Tinh Uyên Sư Tôn đều thống nhất đáp: “Có thể.”