CHƯƠNG 192

Hàn Liên chỉ vào thịt trong miệng Tiểu Hắc rồi nói: “Sư tôn, đây chính là con Tử Viêm Phần Thiên Tước đó.”

Nhất Thanh sư tôn hóa đá tại chỗ, cả người cứng ngắc tại chỗ.

Mí mắt của Cửu Thiên giật giật, chuyện này sẽ không dẫn tới chiến đấu của hai đại sư tôn chứ.

Tiểu Hắc không biết bọn họ đang nói cái gì, ngửa cổ lên một hơi nuốt hết số thịt còn lại vào bụng. Trên đất chỉ còn lại một đống xương.

Gió mát thổi qua, sắc mặt của Nhất Thanh sư tôn từ đỏ chuyển sang xanh, rồi từ xanh chuyển sang đen.

Sau đó rú lên một tiếng, giống như sấm sét.

“Sở Chính, Sở Trực, hai người ra đây cho ta.”

Ngay sau đó, Cửu Thiên nhìn thấy hai người Sở Chính Sở Trực quần cũng chưa mặc xong mà lao ra, có điều hai người bọn họ không phải lao về phía Nhất Thanh, mà bay nhanh chạy trốn.

“Sư tôn nổi giận rồi, chạy mau!”

Sở Chính lớn tiếng hét lên, hai người chia ra chạy, thân pháp như gió.

Hàn Liên lúc này mới phản ứng lại, vội vàng muốn chạy.

Nhất Thanh sư tôn túm lấy Hàn Liên đang muốn chạy trốn, sau đó bóng người lập tức biến mất khi xuất hiện lần nữa thì cùng lúc túm lấy hai người Sở Chính, Sở Trực.

“Ba người các ngươi, thật sự làm ta tức chết.”

Nhất Thanh sư tôn cuộn tay áo không nói hai lời, trực tiếp đánh. Sở Chính, Sở Trực, Hàn Liên cũng không nhàn rỗi, cũng thi triển canh kình của mình, Hàn Liên hét to một tiếng: “Hai vị sư huynh, sư tôn tới thật rồi, chúng ta cũng liều thôi.”

Nói xong, ba người vậy mà hình thành trận pháp bắt đầu tiến hành công kích Nhất Thanh sư tôn.

Nhất thời canh kính bắn ra tứ phía, vá vụn bay loạn. Căn nhà gỗ cách khá gần cũng không thoát một kiếp, trực tiếp bị cường kình tỏa ra từ chiến đấu làm sập.

Cửu Thiên đứng tại chỗ, há to miệng nhìn một màn này

Được rồi, đây chính là Nhất Nguyên Viện trong truyền thuyết.

Tại sao hắn cảm thấy mình giống như đi sai chỗ vậy?

Tiểu Hắc thoải mái ợ một cái, thứ nhất là có đồ ăn ngon, nó ngược lại cảm thấy mình tới đúng chỗ rồi!

Một canh giờ sau, trăng lên.

Trong sân, nhà gỗ đã dựng xong. Cơm canh đạm bạc, một đĩa rau dại, mấy quả dại.

“Cửu Thiên, tới giới thiệu cho ngươi, đây là tứ sư huynh của ngươi – Hàn Liên, tam sư huynh Sở Trực, nhị sư huynh Sở Chính. Đại sư huynh của ngươi ở sau núi đi theo Đạo Quang sư tôn tu hành, tạm thời sẽ không quay về.”

Ngồi ở trên ghế chủ tọa, Nhất Thanh sư tôn lần nữa giới thiệu. Cửu Thiên đứng dậy ôm quyền chào.

“Hàn Liên, Sở Trực, Sở Chính.” Đây là học viên mới đến của Nhất Nguyên Viện, cũng chính là ngũ sư đệ của các ngươi.”

Nhất Thanh sư tôn chỉ vào Cửu Thiên rồi lên tiếng. Cơ thịt trên mặt đều là ý cười, rõ ràng rất hài lòng với đệ tử Cửu Thiên này.