CHƯƠNG 204

Không biết Nhất Thanh sư tôn đã dùng cách gì mà khiến Tiểu Hắc học được môn pháp tự mình tu luyện.

Mỗi tối, họ đều có thể nhìn thấy Tiểu Hắc ngồi trước cửa, ngũ tâm hướng lên trời và hấp thụ tinh hoa nhật nguyệt y hệt như con người.

Tên của loại công pháp này rất bá đạo: Khiếu Thiên Thú Pháp.

Kể từ đó, Tiểu Hắc đều không ngừng mạnh lên, không thể kiểm soát nổi. Đến thời điểm hiện tại, dù bọn Hàn Liên sư huynh có phát huy hết thân pháp cũng khó mà bắt được Tiểu Hắc.

Đương nhiên, những chuyện này đều không liên quan tới Cửu Thiên.

Hắn vẫn yên tĩnh nghiên cứu kiếm pháp cơ bản. Có lúc thì luyện kiếm trong sân, có lúc thì ôm sách, ngồi trên một tảng đá trên núi suốt mấy ngày liền.

Gần như hắn không còn giao lưu với mấy vị sư huynh nữa. Mấy tháng nay, số câu hắn đã nói với Hàn Liên sư huynh có thể đếm trên đầu ngón tay.

Đó là: “Hàn Liên sư huynh, huynh đừng trộm sách của đệ nữa có được không? Nếu huynh muốn đọc thì chúng ta cùng đọc là được.”

“Hàn Liên sư huynh, huynh đổ nước lên đầu đệ làm gì.”

“Hàn Liên sư huynh, đừng làm phiền đệ đọc sách nữa, có được không?”

“Hàn Liên sư huynh, đệ không muốn đọc sách mật của huynh. Trong đó toàn là hình, lại còn cực kỳ thô tục.”

“Hàn Liên sư huynh, huynh đừng tưởng mình đổi sách của đệ với một quyển khác là đệ không biết. Kiếm pháp cơ bản không thể vẽ hai con người cùng so kiếm, so mãi so mãi rồi lăn lên giường luôn.”

“Hàn Liên sư huynh…..”

Cửu Thiên rất bất lực. Nhưng Hàn Liên sư huynh vẫn rất thích chọc ghẹo hắn.

Hàn Liên sư huynh hùng hồn nói: “Đệ cả ngày ôm sách như ông lão nhà ta vậy. Chúng ta là võ giả, võ giả thì cần phải động tay động chân. Đi, Cửu Thiên sư đệ, đệ cùng ta lên núi một chuyến. Sau khi băng qua ngọn núi này, chúng ta có thể đến được Phiêu Miểu Viện. Nghe nói Phiêu Miểu Viện có vài học viên nữ rất tài năng, có muốn đi với ta không, đệ hiểu mà….”

Đương nhiên hắn sẽ không đi cùng Hàn Liên sư huynh. Kết quả, Sở Trực sư huynh, Sở Chính sư huynh đi cùng Hàn Liên sư huynh, khi trở về, cả ba đều bị đánh sưng mặt.

Nhất Thanh sư tôn hỏi ra mới biết, bọn họ bị sư tỷ của Phiêu Miểu Viện đập một trận.

Nhưng Cửu Thiên thật sự không hiểu. Trong mắt hắn, ba vị sư huynh đều cực kỳ lợi hại? Sao lại bị ăn đập được.

Sau đó Cửu Thiên mới hiểu ra. Chỉ cần đánh nhau với gái đẹp, ba vị sư huynh đều không đánh lại, đương nhiên là bị đập thảm thương rồi.

Hôm nay, Sở Trực sư huynh và Sở Chính sư huynh lại lên núi.

Hai người viện cớ muốn chặt ít gỗ làm nhà cho Cửu Thiên. Dù sao hắn cứ ở mãi trong viện của đại sư huynh cũng không hay cho lắm. Đến khi đại sư huynh quay về thì phải làm sao?

Đây vốn là việc của Cửu Thiên. Mấy tháng trước, Cửu Thiên đã muốn tự mình làm rồi.

Nhưng Sở Trực sư huynh và Sở Chính sư huynh lại lén nói với Cửu Thiên, bảo hắn đừng làm vội. Nguyên nhân là, Sở Trực và Sở Chính biết trong núi có một cây vạn tuế nghìn năm. Chỉ còn vài tháng nữa là nở hoa rồi.

Cây vạn tuế nở hoa chính là điều kỳ diệu đó, đặc biệt, loại hoa này là nguyên liệu làm thuốc cực phẩm. Nhưng Sở Trực và Sở Chính cũng không có cách nào quá hay để chặt cây vạn tuế nghìn năm này. Loại cây này có khả năng hồi phục mạnh mẽ và lực phòng thủ mạnh. Nhất định phải đốn ngã trong chớp mắt, nếu không nó sẽ rút xuống đất và không tìm thấy nữa.