Chương 213

Dịch Thanh lau vết máu trên khoé môi, trong lòng thầm nghĩ, bất cẩn rồi. tuy canh kình của thằng nhãi này rất yếu nhưng sức lực của nó cực kỳ kinh người. hơn nữa kiếm pháp còn khá quỷ dị, xem ra không thể kinh thường rồi.

Dịch Thanh rút thanh trường kiếm thứ hai ra. Trường kiếm màu đỏ lửa, mang theo huyết quang lưu động.

Dịch Thanh hai tay cầm kiến, tạo ra một tư thế kỳ lạ.

“Lưu Tinh Thuấn Ngục Trảm!”

Khí công tăng vọt, trong phút chốc Dịch Thanh hợp nhất thần kiếm rồi xông về phía Cửu Thiên.

Hai thanh trường kiếm nhưng hai đạo quang, chớp mắt liền xuất hiện trước mặt hắn.

Cửu Thiên hơi nheo mắt, sau đó hắn bình tĩnh vung trọng kiếm lên.

Quét ngang, chém xéo, hồi thân trảm.

Kiến dọc, bay lên, trọng kiếm xoay.

Động tác của Cửu Thiên không nhanh, so với hai đạo lưu quang của Dịch Thanh thì có thể nói động tác của hắn chậm chết đi được. như thể ngay sau đó, hắn sẽ bị lưu quang chém nát vậy.

Nhưng kỳ lạ là, tiếng đao kiếm chạm nhau lại vang lên.

Cửu Thiên không hề hấn gì.

Một vài đệ tử nhanh mắt nhìn ra. Mỗi động tác của Cửu Thiên đều chặn đứng công kích của Dịch Thanh. Thậm chí tạo ra phản kích đáng sợ, ép cho Dịch Thanh phải biến chiêu.

Sở Chính, Sở Trực và Hàn Liên đều ngây người.

Bọn họ có thể nhìn ra, chẳng phải đây chính là động tác ôm sách luyện kiếm mà Cửu Thiên tập mỗi sáng sao?

Bộ kiếm pháp này còn có thể dùng như vậy á, không thể tin nổi.

Hàn Liên bỗng nói: “Đệ nhớ là, sau bộ động tác này của Cửu Thiên sư đệ chính là….”

Sở Chính, Sở Trực cũng là người có trí nhớ tốt, hai người đồng thời lên tiếng: “Chẳng lẽ là, sát chiêu.”

Ba người liếc mắt nhìn nhau, vẻ mặt rất kinh hoàng.

Sau một chuỗi âm thanh, Cửu Thiên vẫn không hề hấn gì, ngược lại, Dịch Thanh dần dần lộ ra chân thân. Đây chính là dấu hiệu của việc canh kình không để giữ nổi nữa.

Động tác tác của Cửu Thiên không nhanh, canh khí càng tiêu hao ít tới đáng thương.

Sức mạnh của trời đất xung quanh vẫn không ngừng bổ sung cho hắn. Năng lực thấp thụ nguyên khí cộng với sự trợ giúp của nhẫn thiên thạch, tốc độ hồi phục công khí của hắn còn hơn cả võ giả Ngoại Canh. Hắn càng hi vọng đối phương sẽ đấu độ tiêu hao với mình.

Nhưng xem ra Dịch Thanh không chống chọi được nữa, đột nhiên, hai đạo kiếm quang dừng lại. Dịch Thanh lại rút một thanh trường kiếm ra rồi vứt về phía Cửu Thiên.

Kiếm quang bắn tới, Cửu Thiên vẫn bình tình chặn kiếm.

Bây giờ, càng lúc hắn càng thích dùng thanh trọng kiếm Vô Phong này. Thân kiếm khổng lồ như một tấm khiến, kết hợp giữa tấn công và phòng thủ, khiến hắn không chút sợ hãi trước một đòn công kích như vậy.