Chương 222

Như thể chữ đó sẽ đưa hắn đến một nơi nào đó. Khoảnh khắc tiếp theo, Cửu Thiên nhìn thấy một luồng khí lấp lánh xuất hiện, luồng khí này khiến Cửu Thiên cảm thấy tim đập nhanh không gì sánh được.

Hắn đột nhiên tỉnh táo lại, mấy huynh đệ bên cạnh cũng đang hết sức cố gắng xem từ trong chữ này có thể nhìn ra được gì.

Cửu Thiên định thần lại, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì.

Nó không giống canh khí, cũng không giống nguyên khí.

Thứ sức mạnh gì mà đầy nguy hiểm như vậy, như thể chỉ cần một cái chạm nhẹ nhất cũng sẽ tan xương nát thịt.

Cửu Thiên nghĩ thầm, lẽ nào đây là sức mạnh của Nhất Nguyên Đạo Quyết?

Ngay lập tức, Cửu Thiên lại đưa đầu sát vào.

Ba người Hàn Liên, Sở Trực, Sở Chính lúc này đột nhiên run lên, hiển nhiên bọn họ cũng cảm giác được sức mạnh này.

Suốt một đêm, đám bốn người Cửu Thiên vẫn đang lĩnh ngộ chữ “Nhất” bình thường đơn giản này.

Cửu Thiên lần lượt đắm chìm ý thức của mình hàng chục lần. Nhưng mỗi khi gặp phải sức mạnh lấp lánh đó, ý thức của hắn sẽ tan vỡ, sau đó cả người chợt bừng tỉnh, mồ hôi lạnh ướt đẫm.

Tình trạng của Hàn Liên, Sở Trực, và Sở Chính cũng tương tự như vậy. Sau hơn mười lần liên tiếp, Sở Trực là người đầu tiên không chịu được nữa, hắn như thể vừa mới được vớt lên khỏi nước, toàn thân đẫm mồ hôi. Cuối cùng, hắn ngủ thiếp đi trong phòng của Cửu Thiên.

Người thứ hai không thể trụ được là Sở Chính. Hai mắt đỏ ngầu toàn tia máu, sau hơn 20 lần cố gắng, cuối cùng Sở Chính cũng gục ngã. Chỉ còn lại Cửu Thiên và Hàn Liên chiến đấu đến rạng sáng.

Tình hình của Cửu Thiên khá hơn, nhưng Hàn Liên lại bắt đầu chửi bới liên tục, như thể chỉ có như vậy mới có thể tiếp tục kiên trì.

Cố gắng thêm mấy tiếng nữa, Hàn Liên cuối cùng cũng đứng dậy, ôm đầu nói: “Ta không chịu được nữa rồi. Cửu Thiên sư đệ cứ tiếp tục đi, ta về phòng nghỉ ngơi đi. Trời ơi, sao đầu ta lại đau như vậy, đau muốn chết ta rồi.”

Hàn Liên lảo đảo trở về phòng, cả cửa phòng cũng không đóng lại.

Cửu Thiên hít sâu một hơi, đầu của hắn cũng bắt đầu đau nhức. Nhưng không đến mức không thể chịu đựng được.

Tuy nhiên, cứ như vậy hắn cũng sẽ giống như mấy vị sư huynh.

Sức mạnh đáng sợ hoàn toàn không lưu tình chút nào, chỉ cần thần thức lại gần một chút, sẽ bị đánh tan một cách tàn nhẫn. Dù có thử lại bao nhiêu lần đi chăng nữa, e rằng kết quả vẫn vậy.

Cửu Thiên nhắm mắt lại, kích hoạt Thiên Địa Chi Lực, bắt đầu hồi phục thân thể.

Canh khí của hắn hoàn toàn không bị tiêu hao chút nào, nhưng tình trạng cơ thể của hắn lại kém một cách đáng kinh ngạc. Cửu Thiên không biết lý do của việc này, điều duy nhất hắn có thể làm là hút Thiên Địa Chi Lực vào cơ thể và để canh khí đi khắp cơ thể.

Ánh nắng ban mai chiếu vào phòng.

Đạo Quang sư tôn và Nhất Thanh sư tôn bước ra khỏi phòng gần như cùng lúc.

Thị lực của hai người đều rất kinh khủng, từ xa có thể nhìn thấy tình hình trong phòng của Cửu Thiên, vừa quay đầu lại liền có thể nhìn thấy Hàn Liên đang nằm trên giường.