Chương 512

Cửu Thiên nói: “Vậy cũng tức là bây giờ chúng ta nên quay đầu đi: Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Không sai. Nên đi, đi càng nhanh càng tốt.”

Nhưng lời của Cửu Long Huyền Cung Tháp vừa nói xong, trọng kiếm Vô Phong đằng sau Cửu Thiên sáng lên vài cái.

Thần đan trong cơ thể cũng lập lòe ánh sáng vài cái.

Cửu Long Huyền Cung Tháp vội nói: “Đợi đã, chủ nhân vĩ đại. Hình như Vô Phong muốn nói gì đó. Ừ, Vô Phong nói chủ nhân có thể không cần đi, nó có cách đối phó với những khôi lỗi Mộng Yểm này.”

Cửu Thiên kinh ngạc nói: “Cái gì? Nó có cách đối phó sao? Nó không phải không thể nói chuyện hay sao? Ngươi làm sao biết được.”

Cửu Long Huyền Cung Tháp nói: “Chủ nhân vĩ đạo, tuy nó không thể nói nhưng cùng là linh khí, ta vấn có thể hiểu ý của nó. Nó nói, chỉ cần chủ nhân dẫn động đạo vực, mọi thứ đều không phải vấn đề.

Nó có thể… đáng chết, Huyên Vũ Kiếm… à, không đúng, Vô Phong Kiếm, ngươi từ khi nào sở hữu năng lực phong linh thế”

Trọng kiếm Vô Phong lại lóe sáng vài cái, lần này ngay cả Cửu Thiên cũng nhìn ra, nó là đang đắc ý.

Cửu Long Huyền Cung Tháp làm âm ï một phen, sau đó nói: “Được rồi, chủ nhân. Lần này Vô Phong sẽ chiếm hời to rồi. Nó có thể phong ấn loại khôi lỗi do lực lượng thuần ngưng thành, chỉ cần chủ nhân †ay cầm kiếm, dẫn động đạo vực, giao chiến một phen với mấy khôi lỗi Mộng Yểm này. Nhưng ta cảm thấy vẫn có nguy hiểm, chủ nhân vĩ đại, người cảm thấy nên làm như nào?”

Cửu Thiên đứng tại chỗ trầm tư một lúc.Đọc tại Truyenone.vn để ủng hộ chúng mình ra chương mới nhé!

Sau đó, Cửu Thiên nói ở trong lòng: “Nếu Vô Phong Kiếm nắm chắc, vậy thì thử xem. Lão Cửu, ngươi không phải nói, ngươi có thể bảo đảm ta không chết hay sao? Vậy ta còn sợ cái gì.”

Cửu Long Huyền Cung Tháp cười nói: “Yên tâm đi, chủ nhân, có ta ở đây, bảo đảm người không sao.

Đánh không lại, chạy là tuyệt đối không có vấn đề.”

Cửu Thiên ở đó lặng lẽ thương lượng, đứng ở đó giống như một khúc gỗ, bất động.

Tĩnh Như đợi hắn tới mà sắp tức ói máu, mắt thấy Cửu Thiên sắp tới, có quỷ mới biết hắn tại sao đứng bất động ở đó.

Khoảng cách này, cũng vừa hay khiến Tĩnh Như không thể ra lệnh đánh lén được.

Thứ nhất, cô ta cũng không biết Cửu Thiên có phát giác rồi không. Một khi Cửu Thiên phát hiện không đúng, xoay người chạy, lúc truy sát là một chuyện phiền phức, nói không chừng sẽ còn có biến số gì đó. Tốt nhất phải làm được, một kích chết ngay.

Thứ hai, phương thức đánh lén và khoảng cách đánh lén của khôi lỗi Mộng Yểm, cô ta vẫn biết.

Khi chấp nhận truyền thừa của Vũ Hoàng, cô ta từng dùng cơ thể của mình trải nghiệm tốc độ của khôi lỗi Mộng Yểm.

Khôi lỗi Mộng Yểm Ngoại Canh đỉnh phong, khoảng cách đại khái để một kích chết ngay, cô ta tất rõ.

Chỉ cần Cửu Thiên đi thêm trăm bước nữa, Tĩnh Như dám trực tiếp dẫn khôi lỗi Mộng Yểm xông ra.

Tay của cô ta nắm chặt viên ngọc, trong lúc tỉnh thần tập trung cao độ, ngay cả mắt cũng không dám chớp.

Chỉ cần trăm bước, anh động đi!

Con ngươi của Tĩnh Như đỏ lên, cô ta hận không thể trực tiếp xông lên cho Cửu Thiên một đao.

Ai kêu anh đứng bất động ở đó!

Có thể là tiếng rít gào trong lòng cô ta có tác dụng, Cửu Thiên cuối cùng đã cử động. Tĩnh Như lập tức trở nên vô cùng phấn khích, chuẩn bị hạ lệnh bất cứ lúc nào.