Chương 521

“Tĩnh Như sư muội, muội thế nào rồi.”

Người thanh niên vội vàng tiến lên đỡ Tĩnh Như.

Mắt thấy cả gương mặt Tĩnh Như toàn là máu, gương mặt còn lõm xuống, khóe mắt thanh niên lập tức như muốn nứt ra.

Tĩnh Như giơ một ngón tay về phía Cửu Thiên: “Khổng Hình sư huynh, Cửu Thiên… Cửu Thiên hắn làm nhục muội.”

Khổng Hình vừa nghe thấy lời này, canh kình trên người lập tức muốn bùng nổ.

Quay đầu lại, tơ máu che kín hai mắt, nói: “Đồ không bằng cầm thú, Cửu Thiên, ngươi không xứng là đệ tử của Học viện Võ đạo.”

Cửu Thiên giơ tay nói: “Ngươi bình tĩnh một chút, đừng xúc động.”

Khổng Hình căn bản không muốn nghe Cửu Thiên nói chuyện, giơ kiếm lên muốn đánh về phía Cửu Thiên.

Canh kình toàn thân, cũng là tu vi Ngoại Canh cấp một.

Một kiếm vừa ra, như gió cuốn mây tan.

Đối mặt với tình huống như vậy, Cửu Thiên cũng bất đắc dĩ đành phải ra tay, trọng kiếm giơ lên, ngưng đọng vệt sáng màu đen hơi lóe lên.

Nhưng kết quả thật sự là một trời một vực, Cửu Thiên chẳng cần phí sức đánh rắm. Như thể một kiếm của Khổng Hình là một cây tăm xỉa răng không hề có chút sắc bén nào, đối với hắn không tạo thành chút lực sát thương nào.

Nhưng Khổng Hình bị trọng kiếm của Cửu Thiên đánh xuống, lại như một tảng đá to lăn xuống từ trên núi, bay ra xa mấy trượng không nói. Cả người còn bị rơi vào trong một thân cây đại thụ.

Tức khắc, từ phía sau thân cây đại thụ này, thế mà có mấy người kinh hoảng sợ hãi nhảy ra.

Tất cả là các học viên chạy tới. Không lâu sau, bốn phương tám hướng đều có người lục tục chạy đến, liếc mắt một cái vừa thấy, đa số đều là học viên của Hoành Sơn viện, những học viên tinh anh của các viện khác cũng không ít.

Cửu Thiên nhìn thoáng qua một chút, phát hiện có vài tên học viên của Lôi Đình viện, vài học viên của ‘Thiên Nhận viện, còn có một vài học viên của Thanh Kiếm viện.

Những người này thấy tình hình này, tất cả đều kinh ngạc, sau đó sắc mặt của mỗi người đều rất quái dị, nhìn về phía Cửu Thiên.

Trên khuôn mặt của bọn họ, có hoảng sợ, có nghỉ ngờ, cũng có vui sướng khi người gặp họa, cũng có âm thầm cười trộm.

Cả một đám người vây kín nơi này, Tĩnh Như lại kêu gào thảm thiết.

“Khổng Hình sư huynh, huynh làm sao vậy, Khổng Hình sư huynh. Cửu Thiên, anh là tên cầm thú. Anh không chỉ vũ nhục tôi, còn giết chết Khổng Hình sư huynh”

Tất cả học viên đều dùng ánh mắt như dao nhìn về phía Cửu Thiên.

Khổng Hình vốn đang định từ trong thân cây giãy giụa đứng dậy nghe thấy lời này, cực kỳ dứt khoát trực tiếp giả vờ hôn mê, cứ như vậy nằm ở trong thân cây.

Không thể không nói, chỉ số thông minh này vẫn dùng được, lập tức liền hiểu ngay ý của Tĩnh Như.

“Tránh ra, tránh ra. Rốt cuộc xảy chuyện gì? Sao lại thế này?”

Một người thoạt nhìn dáng vẻ như đạo sư chen vào, ông ta vừa xuất hiện, học viên bốn phía đều lập tức im lặng không nói.

Vẻ mặt Cửu Thiên rất bình tĩnh nhìn ông ta. Dáng vẻ của đạo sư này, nhìn có hơi quen mặt, hình như từng gặp qua ở đâu rồi.