Việc này vốn dĩ chính là anh ta đã vi phạm quy định làm việc, nếu mà muốn làm lớn chuyện, đâu chỉ là một chuyện mất việc đơn giản như vậy? Chỉ sợ về sau không có công ty bất động sản nào dám dùng đến anh ta.

Một màn này, giám đốc Phương mồ hôi lạnh đều chảy ra, anh lau lau rồi mới mở miệng, “Anh, anh cho em xin ít thời gian, để tôi suy nghĩ lại……”
Triệu Nam Thiên cũng không thúc giục anh ta, càng sẽ không đồng tình, nếu đã làm sai chuyện, sẽ phải trả giá thôi.

Một lúc sau, giám đốc Phương ngẩng đầu, “Anh, anh xem như vậy có được không? Về chuyện tiền nong, tôi thật sự là đền không nổi, nhưng mà…… Tôi có thể giúp Khổng tiểu thư tìm một căn nhà miễn phí để ở!”
Triệu Nam Thiên có chút hứng thú, “Nói tôi xem nào.


“Là như thế này, trong tay tôi có một khách hàng, người không ở trong nước, gần đây đi ra nước ngoài định cư, căn nhà ở đây trước mắt giao cho công ty chúng ta quản lý giúp, vừa lúc là do tôi phụ trách……”
Giám đốc Phương không nói tiếp, Triệu Nam Thiên lại nghe đã hiểu ý của anh ta, nếu đồng ý nhận, anh ta có thể âm thầm làm việc, để cho Khổng Như Nguyệt miễn phí ở trong căn nhà đó một thời gian.

Triệu Nam Thiên không nghĩ ép buộc anh ta quá tàn nhẫn, có thể có kết quả như vậy cũng đã là ngoài dự định rồi.


Do dự một chút liền hỏi, “Nhà gì, môi trường xung quanh thế nào? Có thể ở trong bao lâu?”
Giám đốc Phương thở dài nhẹ nhõm một hơi, vội vàng giới thiệu, “Nhà vẫn còn tốt, khẳng định là nhà vẫn rất tốt! Khổng tiểu thư xinh đẹp như vậy, căn nhà không tốt, tôi cũng ngại giới thiệu!”
Nghe giám đốc Phương nói xong, ở đây ba người đều ngây ngẩn cả người.

Không có anh ta, căn nhà này còn là ở Giang Uyển, không phải nhà khu một, mà là khu hai.

Nhà khu hai phần lớn là những căn nhà có thiết kế nhỏ nhắn tinh xảo ở Liên Sơn, tỉ lệ vào ở cũng rất cao, môi trường tự nhiên không cần nói nhiều lời, hơn nữa giám đốc Phương còn hứa hẹn, có thể miễn phí ở ba tháng.

Ở Liên Sơn tiền thuê ít nhất cũng muốn phải trên dưới mười lăm triệu, ba tháng, cũng tương đương với số tiền bồi thường.

Triệu Nam Thiên rất vừa lòng kết quả này, nhưng mà anh ta vẫn không tỏ thái độ, việc này hoàn toàn muốn để Khổng Như Nguyệt tự mình quyết định.


Khổng Như Nguyệt đương nhiên đồng ý, môi trường xung quanh của tiểu khu tốt, lại gần công ty, mấu chốt nhất chính là tiền thuê được miễn phí, điều này đối với cô mà nói không khác gì miếng bánh có nhân từ trên trời rơi xuống, không chút suy nghĩ liền đồng ý.

Giám đốc Phương chạy trước chạy sau, rất nhanh đã làm xong thủ tục vào ở.

Kỳ thật loại chuyện này với anh ta mà nói không tính là khó xử, làm việc âm thầm trong tối như thế này cũng là chuyện thường, chỉ là trước kia đều là thuê ngắn hạn, làm âm thầm về loại nhà dân thôi, phần lớn thu nhập cũng vào túi anh ta và lãnh đạo công ty.

Số trường hợp thuê giống như Khổng Như Nguyệt này là số ít, nhưng không có cách nào khác, ai bảo nhược điểm của anh ta lại bị Triệu Nam thiên nắm được trong tay, chỉ có thể ngậm bồ hòn làm ngọt.

Ba người làm xong thủ tục, lại thêm một chút tiền thế chấp, đã gần 9 giờ.

Chờ lấy được chìa khóa từ trong tay giám đốc Phương, đoàn người đi thẳng đến khu hai của Giang Uyển.

Cửa phòng mở ra, Khổng Như Nguyệt vui mừng nhảy cẫng lên, “Oh yeah, thật tốt quá, nơi này so chỗ trước em ở tốt hơn rất nhiều!”
Triệu Nam Thiên cũng nhìn khắp nơi, đồ đạc cùng đồ điện đều có sẵn, trang trí không tính quá xa hoa, nếu nó tốt đến mức giống như lời nói của giám đốc Phương, chủ nhà người ta cũng không nỡ để lấy ra ủy thác quản lý.