Chương 128

Hy Nguyệt vội đỡ lấy bà lên, ai lại để một người lớn tuổi cúi đầu trước mặt cô chứ?

Hy Nguyệt mỉm cười, xem ra cách Lục Lãnh Phong đối với bà rất có hiệu quả.

” Con tha thứ cho mẹ mà ” Hy Nguyệt mỉm cười.

Dù gì cũng là mẹ của Lục Lãnh Phong, cô cũng nên gọi bà là mẹ chồng chứ?

Mộ phu nhân đơ ra, không nghĩ Hy Nguyệt còn gọi mình lẹ mẹ.

Dụ Bạch Ngôn cũng không phải người thù dai, anh cũng chấp nhận lời xin lỗi của bà.

Thế là cả nhà Lục gia cũng đã chấp nhận mối quan hệ này của Lục Viên Thần và Dụ Bạch Ngôn.

Mọi chuyện đã yên bình trở lại, Lục Viên Thần đã âm thầm đăng ảnh chụp chung cùng Dụ Bạch Ngôn và công khai mối quan hệ của mình trên trang cá nhân của bản thân.

Sau đó liền được mọi người chú ý đến. Cũng may còn rất nhiều người chúc phúc và ủng hộ cả hai.

Lục Viên Thần và Dụ Bạch Ngôn coi như đã vượt qua ải cuối cùng, cũng có thể bên cạnh nhau.

Lục Lãnh Phong cũng không còn cứng đầu như trước. Anh cũng chấp nhận bỏ qua cho ba mẹ và bà nội của mình, cũng đã hứa với mọi người sau này sẽ đưa Hy Nguyệt về nhà chính nhiều hơn, cùng gia đình ăn cơm nhiều hơn.

Phía Lục Thiên Tư và Liễu Ngân Bình cũng rất chi hạnh phúc. Lục Thiên Tư không để cô chờ lâu, đã sắp xếp buổi gặp mặt gia đình hai bên.

” Kết hôn, tôi đồng ý “.

Lục lão gia lên tiếng.

Do mẹ của Lục Thiên Tư đã mất sớm, thằng nhóc này là do một tay ông nuôi lớn, chỉ cần Lục Thiên Tư muốn ông liền chiều theo.

” Tôi cũng không có ý kiến ” Ba của Liễu Ngân Bình lên tiếng.

Liễu phu nhân cũng không có gì để nói.

Liễu Ngân Bình không nghĩ sẽ nhanh như vậy, cô chỉ mới gặp anh, cũng chỉ mới là…

” Con…con…” Liễu Ngân Bình lên tiếng, cô có nên phản đối quyết định này không?

” Con không có quyền phản đối ” Cả ba vị tiền bối đồng thanh nói.

Lục Thiên Tư chỉ cười, anh đưa tay kéo Liễu Ngân Bình lại gần mình, ân ân ái ái trước mặt mọi người.

” Con cảm ơn mọi người đã đồng ý chuyện kết hôn “.

” Bình Bình sẽ ở bên cạnh con, sẽ đi cùng với con đến hết cuộc đời “.

Mọi thứ quay về quỹ đạo cũ cũng đã hai tháng. Gần đây Hy Nguyệt thấy trong người không khỏe, cô có cảm giác mình đã mang thai rồi.

Cả ngày loay hoay trong phòng làm việc, Hy Nguyệt định đứng lên đi sang tìm anh thì đầu óc liền choáng váng đến lạ, cô đưa tay vịnh lấy bàn để đứng vững.

Lục Lãnh Phong lúc này đi sang tìm cô, thấy cô đứng đó liền chạy đến.

” Hy Nguyệt, em sao vậy?” Lục Lãnh Phong lo lắng hỏi.

Cả người Hy Nguyệt mềm nhũn, cô dựa vào lòng anh đáp:” Em thấy choáng váng đầu óc quá, còn khó thở nữa “.

Gần đây Hy Nguyệt hay như vậy, có phải cô đang bệnh nặng gì đúng không?