Chương 139

” Lãnh Phong, sữa…sữa…em không có đủ sữa cho con bú “.

” Lãnh Phong, anh dỗ con đi, em buồn ngủ quá “.

Hy Nguyệt mắt mở không lên, cô đưa tay lây anh.

Lục Lãnh Phong bây giờ chỉ muốn ngủ, nghe tiếng Lục Viên Phong khóc anh cũng phải ngồi bật dậy, lọ mọ quay sang ôm con lên rồi ru thằng bé.

Cả ngày Hy Nguyệt vật vã với Tiểu Phong rồi nên bây giờ cô không có sức để dỗ con nữa.

Nhìn cô ngủ không quan tâm đến trời trăng mây lá gì, Lục Lãnh Phong lắc đầu thở dài. Anh không nhờ lúc mang thai đã khó khăn vậy rồi, khi cô sinh thì khó khăn còn tăng gấp đôi lên nữa chứ.

” Con đó…ngủ đi…cho ba ngủ nữa ” Lục Lãnh Phong tay cầm bình sữa cho Tiểu Phong bú, còn một tay thì ôm con, nhìn thắng bé trong tay, Lục Lãnh Phong chỉ biết thở dài.

Anh làm sao mà đi đôi co với con trai mình nỗi đây?

Chăm vợ đã vất vả, chăm con còn khó hơn.

Về sau số Lục Lãnh Phong anh càng khó ở hơn rồi.

Thoáng chốc Lục Viên Phong đã được ba tháng. Lục Lãnh Phong đã kiệt sức rồi, Hy Nguyệt cũng đầu hàng giơ cờ trắng, cuối cùng bất lực giao lại cho bà nội chăm sóc.

Ông bà nội dĩ nhiên rất thích chăm cháu rồi, còn thêm lão phu nhân nữa lại càng thích hơn.

Lục Viên Phong được gửi đến nhà chính ở vài hôm, không có con trai ở nhà, Lục Lãnh Phong như được giải thoát, anh không cần phải tay ôm con tay cho con uống sữa nữa rồi.

Hy Nguyệt cũng nhân cơ hội có không gian riêng này, cô biết gần đây anh vì con mà rất mệt mỏi, nên cô quyết định sẽ tiếp sức cho anh, giúp anh sau này có động lực chăm con khi cô ngủ.

Hy Nguyệt bước ra từ phòng tắm, trên người mặc bộ váy ngủ hết sức sexy.

Mái tóc dài cũng với làn da trắng trẻo, cộng thêm việc cô mới tắm…

Nhìn trông rất ngon!

Lục Lãnh Phong thấy cô bước ra liền bật dậy, chớp chớp mắt nhìn Hy Nguyệt. Gần đây vì thằng bé Tiểu Phong quấy rối, anh và cô đều không có thời gian làm chuyện đó.

” Lão công…đêm nay anh muốn ăn thịt thỏ chứ?”.

Vợ chồng nhà Lục Lãnh Phong và Hy Nguyệt hạnh phúc thì dĩ nhiên người anh em tốt Lục Thiên Tư cũng không thua kém cả hai người họ.

Sau khi ra mắt với gia đình hai bên, Lục Thiên Tư và Liễu Ngân Bình chính thức bên nhau, vì muốn cho cô có một khoảng thời gian hẹn hò yêu đương như bao cặp đôi khác, anh không thúc giục cưới sớm mà cùng Liễu Ngân Bình hẹn hò, ân ân ái ái ngày ngày ở bệnh viện phát cẩu lương cho đồng nghiệp lẫn bệnh nhân của mình.

” Bình Bình, đợi anh với “.

” Bình Bình, em vất vả rồi, mau lại đây uống canh đi, anh đặc biệt nấu cho em đó “.

” Bình Bình, gần đây công việc rất nhiều, em xem, em đã ốm đến vậy rồi sao?”.

” Bình Bình, em đừng đi làm nữa, ở nhà anh nuôi ” Lục Thiên Tư ôm Liễu Ngân Bình trong lòng, anh mặc kệ ở đây là bệnh viện, chỉ biết ôm lấy cô.