Chương 145

Đúng là ông bố vô trách nhiệm, đuổi con trai mình như đuổi tà để một mình độc chiếm Hy Nguyệt cho mình mà.

” Tiểu Phong ” Hứa Chí Quân ôm Tiểu Phong lên, trong mắt anh thằng bé chẳng khác gì cục bột vậy.

Nhưng Hứa Chí Quân rất thương Tiểu Phong nha, ngày thằng bé này chào đời cũng là ngày anh nhận được em gái cơ mà..

” Cậu Quân, hôm nay cậu có chuyện buồn sao?” Tiểu Phong ngây ngô hỏi.

Thằng bé tinh ý lắm nha, cũng biết quan tâm người khác chứ không giống như Lục Lãnh Phong cục súc rồi hết cọc cằn đâu.

” Đâu có, sao con hỏi vậy chứ?” Hứa Chí Quân hỏi lại.

” Trên mặt cậu Quân đã ghi rõ chữ hôm nay tôi buồn mà ” Tiểu Phong thật thà đáp vậy.

Hứa Chí Quân giật mình,không lẽ trên mặt anh hiện rõ cảm xúc lẫn suy nghĩ của bản thân sao?

” Ừ thì có…” Hứa Chí Quân đáp.

” Sao vậy cậu? Tiểu Phong có thể giúp cậu gì không?”.

” Chuyện là vậy này…”.

Sau đó Hứa Chí Quân ngồi cùng Tiểu Phong, anh thật thà kể lại mọi chuyện cho thằng bé nghe. Ai đời đi kể chuyện tình cảm yêu đương cho một đứa nhỏ ba tuổi để được tư vấn như Hứa Chí Quân anh không?

” Cậu Quân, cậu có thích cô ấy không?” Tiểu Phong nghe xong câu chuyện liền hỏi.

Nhận được câu hỏi, Hứa Chí Quân đơ người ra.

Thích thư kí Kim hay không sao?

Thật ra cô đã đi theo anh đã lâu, cả hai nhiều lần còn ngủ chung một giường khi đi công tác, ở cạnh nhau khi giải quyết nhiều công việc chất cao như núi. Nói sao thì nói, thư kí Kim và anh đúng là không dứt ra được.

Nhưng mà…

Hứa Chí Quân anh có để ý đến cô, nhưng lại không biết biểu đạt ra bên ngoài ra sao.

” Có…” Hứa Chí Quân đáp.

Tiểu Phong nhận được câu trả lời liền hài lòng.

” Cậu Quân, con sẽ giúp cậu “.

Ngày hôm sau.

Hứa thị.

Hứa Chí Quân ôm Tiểu Phong đến công ty. Thằng bé bảo giúp anh, nhưng việc đầu tiên là phải đưa Tiểu Phong đến công ty gặp thư kí Kim.

” Sếp, cậu bé này…”.

” À đó là con trai của em gái tôi, thư kí Kim trông Tiểu Phong giùm tôi ” Hứa Chí Quân nói.

Đây là bước một Tiểu Phong đã nói với anh đêm qua đấy ,hai cậu cháu này đang bày mưu tính kế đó ahaha.

” Vậy..vậy sao “.

Thư kí Kim ngập ngừng đáp, sau đó ôm Tiểu Phong sang phòng làm việc của mình.

Tiểu Phong nhìn về phía Hứa Chí Quân, mặt thằng bé như kiểu : ” Cậu Quân hãy tin tưởng vào con “.