Chương 1475

Hy Nguyệt bế đứa bé từ trong tay thím ấy, đang muốn hỏi chuyện, nghiêng mắt nhìn thấy Tư Mã Ngọc Như từ nơi không xa đi tới.

“Hy Nguyệt, tại sao cô lại ở chỗ này?” Cô ta giả bộ ra vẻ kinh ngạc, trong mắt lóe lên ánh sáng quỷ quyệt.

“Thật là khéo nha, mẹ nhỏ.” Hy Nguyệt hơi híp mắt lại, cảm xúc khó tả lặng lẽ lướt qua trên mặt.

Ánh mắt Tư Mã Ngọc Như dừng lại ở trên người đứa bé: “Cái này không phải là con của Kiều An sao? Đứa bé làm sao vậy, ngã bệnh sao?”

Không đợi Hy Nguyệt trả lời, bà vú phía sau liền tiếp lời: “Cả một hôm nay ngày đứa bé bị đau bụng, còn có chút phát sốt, tôi báo cho bà Lục đưa bé đến xem bác sĩ.”

“Ồ?” Tư Mã Ngọc Như nhíu mày: “Bà chăm sóc đứa bé thế nào vậy, mới mấy ngày liền ngã bệnh?”

Lời này nghe thì như đang chất vấn thím Trương, chẳng bằng nói là đang chất vấn Hy Nguyệt.

Hy Nguyệt làm sao nghe không hiểu?

Thím Trương gục đầu xuống, lẩm bẩm một câu: “Tôi đều làm theo lời bà chủ phân phó.”

Thanh âm của thím ấy rất nhỏ, nhưng Hy Nguyệt vẫn nghe được, cân nhắc đến việc xem bệnh cho đứa bé quan trọng hơn, cô không nói thêm gì, đi thẳng vào.

Tư Mã Ngọc Như nhanh chóng đi theo sau.

Bác sĩ cho đứa bé làm kiểm tra, xác định là viêm ruột do vi khuẩn.

Hy Nguyệt hết sức kinh ngạc, đứa bé nhỏ như vậy, ngoại trừ sữa bột, sẽ không đụng vào đồ ăn khác, vi khuẩn lây nhiễm nhất định là do nuôi nấng xảy ra vấn đề.

Cô chưa kịp mở miệng hỏi thím Trương, Tư Mã Ngọc Như liền cướp lời nói: “Đứa bé làm sao lại lây nhiễm vi khuẩn, có phải hay không các người chăm sóc không chú ý vệ sinh?”

Thím Trương khoát khoát tay, lắp ba lắp bắp nói: “Bà Lục kêu tôi làm cái gì, thì tôi làm cái đó, tôi đều nghe theo lời bà chủ phân phó đi làm.”

Lời này giống như là đang chỉ chứng Hy Nguyệt.

Tư Mã Ngọc Như lập tức nói: “Ý của bà, là Hy Nguyệt kêu bà không chú ý vệ sinh, để đứa bé sinh bệnh?”

“Cái này…” Thím Trương cúi đầu xuống, không nói, giống như là chấp nhận.

Lửa giận từ đáy mắt Hy Nguyệt dần nổi lên: “Thím Trương, thím muốn nói là thím không có trách nhiệm gì.”

Tư Mã Ngọc Như bĩu môi: “Hy Nguyệt, làm trưởng bối, tôi muốn khuyên cô một câu, đừng có xả giận trên người đứa bé, việc này không chỉ trái với gia quy nhà họ Lục, mà còn đang phạm pháp nha.”

Hy Nguyệt sâu kín nhìn cô một chút: “Mẹ nói đúng, đây đúng là phạm pháp, nhưng đến cùng là ai phạm tội, phải điều tra rõ ràng. Thím Trương là bà vú Finn mời tới, tôi sẽ gọi cho Finn, để anh ta về nước xử lý, tôi ngược lại muốn xem xem là ai đang gian dối.”

Cô nói xong, phất tay với Khải Liên: “Đem thím Trương mang về, trông giữ chặt chẽ.”

Khóe miệng Tư Mã Ngọc Như co quắp xuống dưới, cô ta tuyệt đối sẽ không cho Hy Nguyệt cơ hội trở mình.

“Kiều An là mẹ của đứa bé, chuyện này hẳn là giao cho cô ấy đến xử lý, còn có Lãnh Phong, hiện tại tôi sẽ gọi cho cậu tôi, nói cho cậu tôi biết sự việc đứa bé bị hại.”

Hy Nguyệt cười lạnh: “Mẹ nhỏ, mẹ hẳn là biết rõ ràng, quyền nuôi dưỡng đứa bé này thuộc về Finn, cùng Kiều An nửa điểm quan hệ cũng không có. Còn mẹ, biểu hiện tích cực như vậy, muốn làm cái gì đây? Mượn cơ hội này gây sóng gió sao? Ngụy trang nhiều năm như vậy, rốt cục muốn kéo xuống mặt nạ, khôi phục bộ mặt thật rồi?” Giọng nói của cô bén nhọn mà sắc bén, giống như băng tuyết, hoàn toàn không cho Tư Mã Ngọc Như nửa phần thể diện.

Tư Mã Ngọc Như đã hiểu, đây là muốn cùng mình vạch mặt.